Tông môn ở Linh Ma Giới có đến hơn một vạn, đứng đầu chính là hơn hai mươi cái Siêu Cấp Tông Môn, Tiên Đạo có bảy tông, ma đạo có sáu tông, ngoài ra còn có thế lực của Thần Đạo, Quỷ Đạo, Yêu Đạo, Nho Đạo,.... Mỗi một Tông đều có một đến ba lão tổ Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong trấn giữ, lại thêm ba đến mười cái Độ Kiếp Kỳ trưởng lão.
Bên dưới siêu cấp tông môn là hàng chục nhất lưu môn phái, những nhất lưu môn phái này đều là một nhánh nhỏ của một đại tông, mỗi môn phái đều có một vài tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trấn giữ.
Thấp hơn nữa là nhị lưu môn phái, số lượng lên đến hàng trăm, thường là những nhánh nhỏ hơn của nhất lưu môn phái, bên trong chỉ có một vài tu sĩ Đại Thừa Kỳ. Thiên Ma Cung vốn là một nhất lưu môn phái, nhưng sau khi cung chủ đời trước tọa hóa, Mặc Lam vẫn chưa thể đột phá Độ Kiếp Kỳ, khiến môn phái trở nên suy yếu, suýt chút nữa còn bị mấy cái nhất lưu môn phái khác vây sát.
Chính là vào ngày hôm qua, từ trong Thiên Ma Cung nhỏ nhoi truyền đi rất nhiều phi thư gửi đến các nhất lưu môn phái và các tông môn.
Vạn Kiếm Tông là một trong bảy đại tông môn của tu sĩ Tiên Linh tộc, được xây dựng trêи dãy Thiên Sơn nguy nga tráng lệ. Dưới trướng Vạn Kiếm Tông là chín cái nhất lưu môn phái và hơn trăm nhị lưu môn phái, tông môn chính đang giữa lúc thịnh vượng nhất, môn đồ đông đảo, tài nguyên giàu có, sở hữu Thiên Sơn linh mạch giúp sinh ra vô số thiên tài tu luyện kiếm đạo.
Tông chủ của Vạn Kiếm Tông càng là kẻ tài cao gan lớn, bản thể của hắn cũng không phải sinh vật bình thường mà là Huyền Thiên Cổ Kiếm, một món viễn cổ pháp bảo đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, được các đời Tông Chủ Vạn Kiếm Tông bảo tồn canh giữ.
Hơn vạn năm trước hắn may mắn sinh ra linh trí, hóa thân thành hình người, thân là kiếm thể nên khả năng tu luyện kiếm thuật càng xuất thần nhập hóa, kẻ khác phải tốn hàng trăm năm để tu luyện thần thông, rèn luyện linh tính của phi kiếm. Còn hắn ta chẳng cần làm gì cả, chỉ việc hóa thân thành bản thể là đã có thể sử dụng ra những đại thần thông của kiếm tu như Nhân Kiếm Hợp Nhất, Hóa Kiếm Vi Ti, Kiếm Trảm, Kiếm Trận, Nhất Kiếm Kình Thiên.
Bình thường kiếm tu có thực lực rất mạnh nhưng bản thể yếu ớt, cùng tu sĩ kiếm tu tranh đấu chỉ cần né tránh phong mang, lại nhắm vào bản thân kiếm tu truy sát thì có thể giết chết chúng trước khi bị phi kiếm giết chết.
Nhưng Tiêu Kiếm thân là phi kiếm, kẻ cùng hắn giao đấu sẽ rơi vào tình huống bị một thanh phi kiếm sắc bén truy sát, cho dù có muốn tấn công bản thể cũng không được, phi kiếm tốc độ nhanh chóng vô cùng, lại rất cứng rắn. Kết quả là kẻ đang giao đấu với hắn chỉ có thể ôm đầu bỏ chạy, hoặc là bị hắn giết chết.
Lúc này Tiêu Kiếm đang ngồi tu luyện trong Kiếm Chủng, xung quanh hắn ta có hàng vạn chiếc phi kiếm đang bay lượn trong không trung, thỉnh thoảng lại hướng về phía hắn triều bái.
"Nàng càng ngày càng xinh đẹp, đợi ta giúp nàng luyện hóa linh trí thêm ngàn năm nữa, nhất định sẽ trở thành một kiếm tiên mỹ nữ, có thể cùng ta kết làm phu thê rồi." - Tiêu Kiếm ôm một thanh kiếm đỏ rực trong lòng, bàn tay vuốt ve thân kiếm liên tục.
Nếu là người bình thường thấy cảnh này sẽ rất là kinh dị, nhưng Tiêu Kiếm thân là kiếm thể, nữ nhân của hắn đương nhiên cũng phải là một thanh kiếm.
Một thanh kiếm khác tỏa ra hàn khí kinh người, rung lên ông ông trước mặt Tiêu Kiếm, giống như đang kháng nghị.
"Cả nàng cũng rất xinh đẹp, ta cũng rất mong chờ nàng hóa hình, cùng ta song tu." - Tiêu Kiếm liền ôm luôn thanh hàn kiếm vào người.
Hắn đang nỗ lực giúp hai thanh kiếm này rèn luyện linh trí, sớm ngày có thể hóa hình. Việc rèn luyện linh tính cho pháp bảo có chút kỳ quái, chính là thường xuyên nói chuyện với chúng, lại đối xử với chúng như một sinh vật sống, lâu ngày pháp bảo sẽ từ một vật vô tri vô giác mà sinh ra trí tuệ, lại tích cực rèn luyện hấp thu ngũ hành linh lực thì đến một ngày nào đó sẽ có thể biến thành người.
Trong lúc Tiêu Kiếm đang cùng hai thanh kiếm trò chuyện, từ phía bên ngoài hang động bay vào một lá bùa màu vàng. Thứ này gọi là truyền tin phù, có tác dụng giống như chuông cửa, các cường giả thường tu luyện rất lâu, nhiều khi cả ngàn năm không ra khỏi cửa, các tiểu bối trong môn có việc muốn bẩm báo phải sử dụng lá bùa này để xin phép, trưởng bối cho vào gặp mới có thể vào.
"Lão tứ đó hả, vào đi." - Tiêu Kiếm trầm giọng nói vọng ra ngoài.
Một lúc sau một lão giả râu tóc bạc phơ, làn da nhăn nheo, trông lão vô cùng già nua, giống như sắp xuống lỗ đến nơi. Nhưng cước bộ của lão vẫn vô cùng mạnh mẽ, xem ra thọ nguyên vẫn còn khá dài.
"Đoạn Trường tham kiến Kiếm Tổ!" - Lão giả quỳ lạy trước Tiêu Kiếm.
"Có chuyện gì mau nói, đừng dài dòng tốn thời gian tu luyện của ta." - Tiêu Kiếm không mấy vui vẻ.
"Thiên Ma Cung gửi cho chúng ta một bức thư, thỉnh Kiếm Tổ xem qua."
"Thư? Thiên Ma Cung? Đó là cái môn phái gì? Sao bổn tôn không biết?" - Tiêu Kiếm khẽ nheo mắt, bắt đầu lấy lá thư ra đọc.
"Ta là Ác Quỷ Máu, chúa tể đến từ địa ngục, nay ta muốn lập ra Huyết Quốc, yêu cầu các ngươi đến Huyết Đế Cung cống nạp. Nếu không nghe theo tự gánh lấy hậu quả."
Tiêu Kiếm đọc xong mặt có chút thộn ra, sau đó dùng ánh mắt quái dị nhìn tứ trưởng lão.
"Cái thằng não tàn nào gửi thứ này cho ngươi vậy?"
"Là Thiên Ma Cung dùng phi kiếm đưa đến." - Đoạn Trưởng trưởng lão trả lời.
"Kể ta nghe một chút về cái môn phái đó."
"Bẩm lão tổ, Thiên Ma Cung từng là một đại tông môn, thờ phụng các Thiên Ma ở Ma Giới, nhưng trong môn phái vì nhiều lý do mà càng ngày càng suy tàn, bây giờ chỉ còn là nhị lưu môn phái, cách đây vài năm còn suýt bị người diệt môn." - Tứ trưởng lão chậm rãi hồi đáp.
"Chỉ là một môn phái nhỏ? Vậy lại dám gửi thư thách thức chúng ta? Chúng không sợ bị diệt môn hay sao?" - Tiêu Kiếm cảm thấy có chuyện bất thường, người bình thường không thể nào ngu như vậy được.
"Bẩm lão tổ, nghe nói trong lúc nguy cấp có Thiên Ma hạ giới, đem bọn chúng cứu vớt. Những người tham gia vây công Thiên Ma Cung đều chết sạch, nên cũng không ai biết chuyện gì đã xảy ra."
"Tốt! Bức thư này không cần trả lời, cứ xem như chúng ta chưa từng đọc nó. Để mấy tông môn khác giải quyết chuyện này đi." - Tiêu Kiếm suy nghĩ một chút rồi ra lệnh.
"Vậy tiểu bối xin cáo lui!" - Lão giả chắp tay với Tiêu Kiếm, sau đó quay trở về.
Chuyện như vừa rồi xảy ra ở rất nhiều tông môn, kết quả đều khá giống nhau, chính là xem thường không thèm quan tâm. Kẻ tu đạo chỉ quan tâm đến lợi ích, ai lại chú ý đến một bức thư vớ vẩn như vậy.
Ác Quỷ Máu đang cùng nữ nhân của nó ngồi ngắm hoàng hôn, thời điểm này Thái Dương trêи bầu trời giống như hòn lửa đỏ, tỏa ra những tia sáng cam rực rỡ.
Những đám mây bị ánh sáng nhuộm thành màu hỏa hồng, trôi lềnh bềnh lơ lửng.
"Oáp... Sao ta đợi cả tháng rồi mà vẫn không có tên nào tới gây sự vậy? Chẳng lẽ chúng sợ ta hết rồi? Nếu là sợ thì cũng phải đến cống nạp chứ?" - Ác Quỷ Máu cảm thấy khó hiểu, mọi thứ không diễn ra như nó dự liệu.
"Nếu có một tên nào đó viết thư cho chàng, nói hắn ta muốn làm vua thì chàng sẽ làm gì?" - Minh Linh dịu dàng hỏi.
"Đương nhiên là không quan tâm, đem lá thư đốt bỏ." - Ác Quỷ Máu trả lời ngay lập tức.
"Vậy chàng cảm thấy kẻ