Linh Ma Giới mặc dù chỉ là một hạ giới, nhưng kϊƈɦ thước cũng rất lớn, tu sĩ muốn di chuyển qua các địa vực thì cũng mất vài tháng đến hơn một năm phi hành.
Tất nhiên bình thường sẽ không ai dùng cách cùi bắp này để di chuyển một quãng đường xa như vậy, chỉ mỗi tên ngốc Tà Huyết sẽ chọn bay bằng đôi cánh của hắn, còn người bình thường sẽ sử dụng truyền tống trận, loại trận pháp thần kỳ có khả năng bẻ cong không gian và kết nối hai khoảng không gian khác nhau, giúp người sử dụng dịch chuyển cự ly trăm vạn dặm trong chớp mắt.
Ác Quỷ Máu đương nhiên cũng sẽ dùng phương pháp này để di chuyển.
Truyền tống trận phát ra ánh sáng rực rỡ, vô số đốm sáng hội tụ trong không gian trận pháp, khi những đốm sáng tiêu tán thì một gã nam nhân mặc áo bào màu đỏ xuất hiện, trêи cổ nó còn quấn lấy một con rắn béo màu trắng, trông vô cùng đáng yêu.
Ác Quỷ Máu lắc lắc đầu để đầu óc thanh tỉnh trở lại, đây là một tác hại nhỏ khi sử dụng viễn trình truyền tống trận, khiến người sử dụng cảm thấy đầu óc choáng váng một hồi.
"Khách nhân, ngài có thể đến bên kia nghỉ ngơi một lát, xin khách nhân nhanh chóng rời khỏi truyền tống trận để nhường chỗ cho người khác sử dụng." - Một thiếu nữ Tiên Linh Tộc mặc y phục màu xanh hướng về phía Ác Quỷ Máu nói, bàn tay nàng hướng về một hàng ghế dài mời nó.
Ác Quỷ Máu nheo mắt một chút, liền quay người rời đi. Phía sau lưng nó là hàng chục cái truyền tống trận, mỗi trận pháp nối thông với một tòa thành thị lớn của các nhất lưu tông môn, tạo thành một bản đồ truyền tống trận dày đặc.
Những trận pháp này liên tục phát sáng, từng bóng người liên tục xuất hiện, kẻ thần thức mạnh thì lập tức rời đi, người thần thức yếu thì phải ngồi nghỉ một lát trêи ghế chờ.
"Oa! Thật nhiều người!" - Long Nữ bám trêи cổ Ác Quỷ Máu, nàng ngóc cái đầu lên, dùng đôi mắt to tròn nhìn ngắm xung quanh.
Trước mặt nàng là một con phố vô cùng phồn hoa nhộn nhịp, tu sĩ các tộc đi qua đi lại. Những tòa lầu các cao hàng chục lầu, vươn thẳng lên trời cao, phía bên ngoài được xây dựng bằng đủ thứ khoáng thạch quý hiếm, khiến cả con phố giống như một bảo tàng di động, đào một góc tường cũng có thể bán mấy trăm linh thạch. Tất nhiên sẽ không kẻ nào dám làm như vậy, bởi vì nơi này là địa bàn của Ngũ Thiên Tông, tông môn giàu có nhất trong thiên hạ.
Dưới trướng Ngũ Thiên Tông là Thiên Phù Môn, Thiên Bảo Môn, Thiên Cơ Môn, Thiên Đan Môn, Thiên Trận Môn. Năm môn phái này nắm giữ luyện phù thuật, luyện đan thuật, luyện khí thuật, trận pháp thuật và khôi lỗi thuật là thế lực sản xuất ra vô số pháp bảo đan dược phù lục trận pháp và cơ quan máy móc. Các môn phái thuộc thế lực Ngũ Thiên Tông đều có cửa hàng ở đây, thu mua tài liệu như xương cốt Hải Thú, khoáng sản dưới đáy biển, linh dược thủy sinh về luyện chế thành sản phẩm, rồi đem bán ngược lại cho tu sĩ, thu lời vô số lợi nhuận.
Cũng từ đây hàng hóa theo các con đường hàng hải, được các thế lực thương hội thu mua vận chuyển đi khắp Linh Ma Giới, hình thành những tuyến đường giao thương huyết mạch.
"Thương Hải Thành quả nhiên danh bất hư truyền, phồn hoa sầm uất đến cùng cực."
"Hay là đem cả cái thành này huyết tẩy, lại cướp bóc một phen." - Ánh mắt Ác Quỷ Máu lóe lên một tia độc ác, những tu sĩ đi qua đi lại trong mắt nó chẳng khác gì những chiếc đùi gà và túi tiền di động.
"Vẫn là thôi vậy, nếu làm thế thật e rằng Thiên Đạo sẽ đem ta đá khỏi Linh Ma Giới."
"Theo kế hoạch cũ đi săn Hải Thú là được rồi." - Ác Quỷ Máu thở dài một hơi, đem ác niệm xóa bỏ.
Nó chậm rãi bước đi trêи phố, thỉnh thoảng lại nhìn vào những cửa hàng bên đường. Trước cửa những cửa tiệm này treo rất nhiều bảo vật, ví dụ như Cực Phẩm Pháp Bảo, đan dược cho Đại Thừa Kỳ tu sĩ, các loại bùa chú làm từ da Hải Thú, nhìn sơ qua cũng đáng giá vài ngàn đến vài vạn linh thạch, nhưng đó mới chỉ là sản phẩm treo bên ngoài để thu hút khách hàng, bên trong còn rất nhiều thứ quý giá hơn, đặc biệt là mấy món trấn điếm chí bảo càng có giá hàng trăm vạn linh thạch.
Bảo bối treo đầy cửa, tu sĩ ra ra vào vào vô cùng tấp nập, nhưng không một ai dám ra tay cướp bóc, bởi vì cả tòa Thương Hải Thành đã bị Thiên Trận Môn bày ra một tuyệt thế đại trận bao lấy, nếu có kẻ cả gan làm loạn sẽ lập tức kϊƈɦ hoạt trận pháp, thiên giáng thần lôi đem tên ngốc đó diệt sát.
Nếu tên đó là Độ Kiếp Kỳ tu sĩ, trận pháp không thể giết chết hắn thì Thương Hải Thành sẽ đem tất cả cổng thành phong tỏa, tạo thành một kết giới vững chắc.
Bên trong các cửa hàng lớn cũng đều có tu sĩ Độ Kiếp Kỳ tọa trấn, chỉ cần năm sáu người ra mặt, mỗi người một chiêu là có thể đem tên ngốc kia giết chết. Nhưng tu sĩ Độ Kiếp Kỳ tất nhiên là không ngốc như vậy, nên chuyện cướp bóc chưa bao giờ xảy ra.
Ác Quỷ Máu đi ngắm cảnh một hồi liền dừng lại trước một cửa hàng lớn.
"Vạn Bảo Các."
Đây là sản nghiệp lớn nhất của Ngũ Thiên Tông, bên trong là một sảnh đấu giá. Nơi này lúc nào cũng diễn ra đấu giá hội, chỉ cần đem vật phẩm có giá trị trêи một vạn linh thạch ký gửi, lại đợi một lúc sẽ có thể bán đấu giá.
Tu sĩ trong Thương Hải Thành đều rất giàu có, vật phẩm vài vạn linh thạch đấu giá chưa đến năm phút là có người mua. Chính là muốn bán vật phẩm vài chục vạn linh thạch cũng chỉ cần đợi vài ngày là bán được.
Hiệu suất bán hàng rất cao nên phí đấu giá cũng không rẻ, chỉ riêng phí ký gửi đã là một ngàn linh thạch, sau khi bán còn phải trích lại mười lăm phần trăm cho Ngũ Thiên Tông. Mỗi ngày Ngũ Thiên Tông buôn bán vật phẩm lên đến mấy chục vạn, tính sơ sơ thì mỗi ngày đều kiếm được vài vạn linh thạch từ việc đấu giá. Một năm chính là kiếm được hơn ngàn vạn, tiền nhiều nứt đố đổ vách.
"Vào đây kiếm ít tiền vậy." - Ác Quỷ Máu liền bước vào bên trong.
Tầng một là một đại sảnh rất lớn, người ngồi bên trong lên đến hàng ngàn. Mỗi người ngồi trêи một cái ghế, tay cầm một cái trận bàn. Giữa sân khấu là một trận pháp huyễn ảnh, liên tục hiển thị hàng dài vật phẩm bán đấu giá. Vô số quan khách đang sử dụng trận bàn để đấu giá vật phẩm.
Ác Quỷ Máu đương nhiên không quan tâm đến mấy thứ này, nó bước vào cầu thang, tiến lên lầu bốn.
Nhưng đang đi thì bị một tên tu sĩ Đại Thừa Kỳ chặn lại.
"Phía trêи chỉ có tu sĩ Độ Kiếp Kỳ hoặc khách hàng có thẻ kim cương mới được vào. Phiền khách nhân mua bán trong các tầng dưới."
Ác Quỷ Máu không nói gì, ánh mắt của nó lóe lên một tia hung ác. Trong chớp mắt ác niệm lan tràn, đem gã tu sĩ khóa chặt, sau đó mọi việc lại trở về bình thường. Sắc mặt gã tu sĩ trắng bệt, cắt không còn một giọt máu.
"Tiền bối tha tội... Là vãn bối mắt chó bị mù..."
"Tránh sang một bên!" - Ác Quỷ Máu lạnh lùng ra lệnh.
"Vâng vâng." - Gã tu sĩ lập tức nhường đường, trong chớp mắt vừa nãy hắn bị ác niệm nuốt chửng, suýt chút nữa là đã bất tỉnh.
Khi Ác Quỷ Máu đi rồi vẻ mặt hắn vẫn tràn ngập sự sợ hãi.
"Đó là ai vậy, khí tức còn đáng sợ hơn Độ Kiếp Kỳ lão ma?" - Gã gác cửa vẫn còn sợ hãi, muốn rời đi ngay lập tức, nhưng lại không thể đi.
Bên trong lầu bốn có một gian phòng nhỏ, phía bên ngoài đề ba chữ Ký Gửi Phòng, kế bên đó còn mấy cái Giám Định Phòng, Giao Dịch Phòng,...
Bên trong phòng cũng không có nhiều đồ vật, chỉ có một bàn dài đủ chỗ cho vài người ngồi.
Một thiếu nữ Tiên Linh Tộc ngồi ở ghế chủ tọa, phía sau lưng nàng là vài chiếc tủ đựng đồ.
Thiếu nữ mặc váy lụa màu xanh, đeo khăn che mặt, từ trêи người nàng tỏa ra khí tức hoa cỏ nồng đậm, xem ra là tu sĩ thuộc Bách Hoa Tộc của Linh Tộc. Tu vi của nàng không cao lắm, chỉ là Độ Kiếp sơ kỳ, khí tức vẫn còn phập phồng lúc mạnh lúc yếu, xem ra là mới đột phá chưa lâu.
"Mời ngồi, không biết khách nhân muốn đấu giá thứ gì, nếu là phẩm chất quá thấp thì không thể đấu giá. Chí ít phải là vật phẩm dành cho tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trở nên, một số vật phẩm đặc thù quý hiếm thì có thể châm chước một chút." - Bảo Hoa tiên tử làm việc khá máy móc, đọc