Ác Quỷ Máu không hề biết hành động nhìn lén của nó đã bị phát hiện.
Nó vui vẻ quay trở về khách sạn, nhưng vào phòng lại không thấy Diễm Lệ đâu cả.
Phải đợi mấy canh giờ sau thì Diễm Lệ mới quay trở về.
"Diễm Lệ thân yêu, nàng đi đâu vậy? Ta chờ nàng cả nửa ngày." - Ác Quỷ Máu thấy mỹ nhân trở về liền ôm lấy nàng, ɖu͙ƈ vọng của nó đang dâng trào, muốn cùng nàng ân ái ngay lập tức.
Nào ngờ Diễm Lệ lại xô nó ra, dùng ánh mắt tức giận nhìn nó chằm chằm.
"Có chuyện gì vậy?" - Ác Quỷ Máu khó hiểu hỏi.
"Chàng đi ăn vụng thì cũng phải biết chùi mép chứ." - Mỹ nhân dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Ác Quỷ Máu.
Tên sắc quỷ ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Chàng tự xem đi!" - Diễm Lệ quăng cho nó một tờ giấy vàng.
Trêи tờ giấy in rất rõ hình dạng của Ác Quỷ Máu, vô cùng sắc nét, đặc biệt là cái bộ mặt gợi đòn của nó càng không sai tí nào.
"Lệnh truy nã
Môn chủ Thủy Kiếm Môn và Thủy Linh Môn lấy danh nghĩa chính đạo liên minh phát đơn truy nã.
Tội đồ chưa rõ danh tính, đã vi phạm tội danh cưỡng hϊế͙p͙ nữ đệ tử Thủy Linh Môn.
Việc cưỡng hϊế͙p͙ nữ đệ tử là tội nghiệt tày trời, hủy hoại trinh tiết của một đời người. Nay bản môn chủ ra lệnh này, muốn đem tội đồ chóc về quy án.
Bất cứ ai phát hiện tung tích tội đồ được thưởng mười vạn linh thạch, nếu giết chết thưởng hai mươi vạn, nếu có thể bắt sống thì thưởng năm mươi vạn.
Lệnh truy nã vô thời hạn, còn chưa bắt được hung thủ thì vẫn tiếp tục truy nã."
Ác Quỷ Máu đọc xong mồ hôi lạnh chảy dòng dòng, vốn nó nghĩ hành động của mình vô cùng cẩn mật, không thể nào bị phát hiện được. Vậy mà bây giờ mặt mũi của nó đều lên trang nhất, trong lòng có chút cảm thán.
"Nữ nhân kia thật đáng sợ..."
"Chàng mau nói thật đi, có phải chàng thấy vị cô nương nào đó xinh đẹp, liền lẻn vào phòng cưỡng hϊế͙p͙ đúng không? Giống như cưỡng hϊế͙p͙ thϊế͙p͙ vậy." - Diễm Lệ tức giận nhìn Ác Quỷ Máu trừng trừng, tên sắc quỷ này lợi dụng lúc nàng sơ ý, đem nàng hạ độc rồi chiếm đoạt.
"Tuyệt đối không có! Cái này oan quá rồi! Đúng là ta có ý nghĩ này trong đầu, nhưng vẫn chưa kịp làm gì a!" - Ác Quỷ Máu khóc không thành tiếng.
Nó chỉ nhìn trộm một chút, kết quả liền bị chụp mũ tội danh cưỡng hϊế͙p͙ thiếu nữ, quả thực là đổ tội cho kẻ ác.
"Hừ! Chàng còn dám nói vậy hả. Chính đạo liên minh ghét ác như cừu, chàng lại bị truy nã đặc biệt, tiền thưởng vượt lên top mười."
"Chàng phải biết mười kẻ kia đều là những lão ma của ma đạo, là kẻ cùng hung cực ác. Vậy mà bây giờ chàng lại ngồi cùng mâm với chúng, sau này thϊế͙p͙ sao có thể đi theo chàng nữa." - Diễm Lệ khóc nức nở, nàng cũng là trưởng lão của chính đạo liên minh, nên mới có thể nhận giấy báo truy nã sớm như vậy.
"Diễm Lệ thân yêu, lần này ta thực sự bị oan, nàng nhất định phải tin tưởng ta." - Ác Quỷ Máu liền ôm mỹ nhân vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve dỗ dành.
"Tin kiểu gì cơ chứ? Khuôn mặt của chàng rõ ràng như vậy, làm sao mà nhầm lẫn được."
"Chẳng lẽ bây giờ thϊế͙p͙ trói chàng lại, đem chàng quy án lĩnh thưởng? Thật là tức chết mà."
"Cái này ta thực sự bị oan, ta mới chỉ đột nhập vào Hàn Thủy Lâu nhìn trộm một lúc, còn chưa làm gì cả. Là môn chủ Thủy Kiếm Môn bị ta phát hiện bí mật, sợ sự tình bại lộ nên mới truy nã ta." - Ác Quỷ Máu đành phải nói thật.
"Hừ! Chàng là thứ háo sắc, lúc chưa chiếm được thϊế͙p͙ thì xun xoe lấy lòng, chiếm được rồi liền bỏ bê, đi tìm nữ nhân khác."
"Giờ chàng rời khỏi đây đi, thϊế͙p͙ không muốn thấy mặt chàng nữa. Thϊế͙p͙ là người của chính đạo, không thể cùng ác đồ như chàng chung chăn chung gối." - Diễm Lệ đem Ác Quỷ Máu đẩy ra, vẻ mặt tức giận vô cùng.
"Thê tử... Nàng nghe ta giải thích... Chuyện không phải như nàng nghĩ..." - Ác Quỷ Máu liền đem Diễm Lệ ôm chặt, đè nàng xuống giường.
Đem môi áp lên môi của nàng, nhanh chóng đem quần áo mỹ nhân cởi bỏ.
"Đáng ghét... Giải thích gì chứ... Chàng là một tên sắc quỷ..."
"A... Nhẹ một chút... Đừng nóng vội như vậy..."
Trong phòng liền vang lên tiếng rêи rỉ yêu kiều.
Những ngày tiếp theo Ác Quỷ Máu và Diễm Lệ không ra khỏi phòng, dù sao nó cũng đang bị truy nã, tránh mặt sẽ tốt hơn.
Cho đến ngày thứ bảy thì Diễm Lệ đem đồ đạc thu dọn, sau đó đi ra khỏi khách sạn, chuẩn bị theo chân chúng tu sĩ tham gia bí cảnh.
Ác Quỷ Máu đương nhiên cũng khoác áo choàng tàng hình đi theo nàng.
Lần này nhóm tu sĩ tăng lên hơn sáu mươi người do có sự gia nhập của Vạn Kiếm Tông và Ngũ Hành Tông.
"Tiêu Kiếm đạo hữu tinh thần giống như rất tốt, các vị trưởng lão Vạn Kiếm Tông uy thế cường thịnh. Xem ra lần này Đạo Quả chắc chắn sẽ lọt vào tay đạo hữu." - Ứng Dư dò xét nói.
"Ha ha, cái này thì chưa chắc. Vạn Pháp đạo hữu vì lần bí cảnh này đã chuẩn bị sẵn pháp bảo Ngũ Hành Đồ, trưởng lão trong tông đều mang theo Ngũ Linh Phù, xem ra rất chăm chú vào lần bí cảnh này." - Tiêu Kiếm liếc sang tông chủ Ngũ Hành Tông nói.
"Hai vị đạo hữu quá khách khí rồi. Ta lại thấy Ứng Dư đạo hữu mới là người quan tâm đến bí cảnh lần này nhất. Ta nghe nói đạo hữu đã rèn luyện thành công Hồng Trần Chúng Sinh Phiến, pháp bảo này ta có nghe qua, uy lực tuyệt đối mạnh hơn Ngũ Hành Đồ của ta hai phần. Đạo Quả lần này đối với ta rất quan trọng, mong đạo hữu bán chút nhân tình." - Vạn Pháp là một tu sĩ trung niên, thân mặc đạo bào họa hình ngũ hành bát quái, toàn thân phát ra ngũ sắc quang hoa.
"Việc này tại hạ không nói trước được, ba tên Quỷ Vương, Ma Chủ, Ma Tôn của ma đạo cũng hết sức chú ý đến Đạo Quả. Chúng ta nếu không hợp sức e là đến ngửi cũng không được ngửi thì đã bị bọn chúng cướp mất."
"Lần này ta muốn cùng hai vị đạo hữu thương lượng một chút, chúng ta cùng nhau hợp sức, đem ba tên lão ma kia đánh bại trước, sau đó lại dựa vào sức mình mà tranh đoạt bảo vật. Tránh việc bảo vật chưa đến tay mà tu sĩ chính đạo đều đã sứt đầu mẻ trán." - Ứng Dư chắp tay nói.
Hai tên Tiêu