Ác Quỷ Máu đi vào bên trong cung điện, nó cảm nhận được luồng khí tức tà ác bốc lên từ trong này.
Trong chính điện là một loạt những bồ đoàn bằng ngọc, có tác dụng hội tụ tiên khí để đệ tử tu luyện.
Bốn phía xung quanh là những bảo vật quý giá, như san hô mã não, kim chi ngọc diệp. Những thứ này lại chỉ là vật trang trí cho đại điện thêm hào nhoáng.
Phía bên trêи là ba bức tượng ngọc của Thiên Thai Lão Tổ, Ngọc Thai Lão Tổ và Thanh Thai Lão Tổ. Là ba nữ tu sĩ sáng lập Thiên Thai Thánh Địa.
Cả ba vị tiên tử đều vô cùng xinh đẹp, gương mặt thanh thoát không nhiễm bụi trần.
"Người ở giữa sao lại giống nữ thi như vậy?" - Ác Quỷ Máu ngẩn ngơ nhìn bức tượng của Thiên Thai lão tổ, sau đó lại đem nữ thi nó lượm được ra so sánh.
Nhìn lên nhìn xuống hồi lâu, xác định nữ thi trong tay nó chính là di thể của Thiên Thai lão tổ để lại.
"Hắc hắc, hóa ra cô nàng này là Thiên Thai, chỉ là không biết linh hồn của nàng ta đang ở đâu, nếu tìm được thì có thể hồi sinh nàng."
Ác Quỷ Máu khẽ hôn lên môi nữ thi, thưởng thức một chút hương diễm, sau đó lại đem nàng giấu vào không gian di động.
Nó không quá quan tâm đến những báu vật trong đại điện, chỉ cần đem bí cảnh khống chế, những thứ này đều sẽ là của nó.
Lần theo khí tức tà ác, Ác Quỷ Máu liên tục đi ngang qua những hành lang trong cung điện, cuối cùng nó ghé dừng lại trước một căn phòng trông hết sức bình thường.
"Xem ra là ở bên trong." - Ác Quỷ Máu dễ dàng đem cửa phòng mở ra.
Căn phòng này chỉ là phòng ngủ bình thường, có cấu trúc giống với căn phòng ở khu vực ngoại môn.
Ác Quỷ Máu tiến vào dò xét lục lọi một lúc lâu, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường.
"Kỳ quái! Rõ ràng ác niệm phát ra từ đây, vì sao lại không có ai?"
Ác Quỷ Máu đành phải đổi cách tìm kiếm.
Lỗ mũi nó khẽ nhúc nhích, cúi sát mặt đất đánh hơi. Thính giác, thị giác và khứu giác của ma quỷ đều rất mạnh, chỉ là Ác Quỷ Máu rất ít khi dùng kỹ năng Tăng Cường Khứu Giác.
Sau một lúc nó cũng tìm được chỗ bất thường, chính là sàn nhà ngay dưới chân nó.
"Thương Tần!"
Ác Quỷ Máu nhảy bổ lên cao rồi hét lớn, một chiêu đánh sập sàn nhà, phía dưới mặt đất trống rỗng, để lộ ra một hành lang bí mật thông xuống lòng đất.
Ác Quỷ Máu chậm rãi di chuyển theo thông đạo, đi càng lúc càng sâu, đi đến trung tâm lòng núi Thiên Sơn thì mới dừng lại.
Trước mặt nó là một hang động khổng lồ, tăm tối không một tia ánh sáng.
"Ngươi là ai? Sao lại đến đây?" - Âm thanh nữ tử lạnh lùng vang lên.
Ác Quỷ Máu có năng lực nhìn trong bóng tối, dễ dàng nhìn rõ dung mạo của nữ tử vừa lên tiếng.
Đó là một cô gái có thân hình mờ ảo, bị xích bởi năm sợi xích ngũ hành, bên trêи những sợi xích phù văn lập lòe chớp tắt.
"Cô là Thiên Thai lão tổ?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi, nó đi kiếm nàng mòn cả gót giày, giờ lại gặp ở đây.
"Ta là ai không quan trọng! Ngươi mau rời khỏi đây!" - Thiên Thai hối thúc Ác Quỷ Máu rời đi.
"Có muốn ta thả cô ra không? Cái trận pháp này là Ngũ Hành Khốn Linh Trận, bị giam giữ quá lâu linh hồn sẽ suy yếu dần rồi tan biến."
"Không cần! Là ta tự mình phong ấn bản thân! Ngươi nhanh rời khỏi đây đi, trước khi nó tỉnh lại." - Thiên Thai lắc đầu.
"Nó? Cô đang nói đến ai vậy? Ta hiện đang rất rãnh, cô thử kể một chút, biết đâu ta có thể giúp đỡ cô."
Ác Quỷ Máu tỏ vẻ là người tốt, dùng giọng nói trầm ấm dễ nghe dụ dỗ.
"Ả đang nhắc đến ta! Tiểu tử! Ngươi đem cái trận pháp rách nát này phá bỏ, bổn cung đáp ứng ngươi một nguyện vọng." - Âm thanh của một cô gái khác vang lên, tràn ngập ác niệm.
Từ trêи người Thiên Thai bốc cháy hỏa diễm màu trắng, gương mặt của nàng vặn vẹo, trở nên thống khổ vô cùng.
Ác Quỷ Máu nhanh chóng nhận ra đây chính là chủ nhân của luồng khí tức tà ác nó đang tìm kiếm.
"Đừng nghe ả ta nói! Ả là quái vật!" - Thiên Thai thống khổ hét lớn, hai tay ôm chặt lấy đầu, ngọn hồn hỏa kia dùng linh hồn làm chất đốt, liên tục thiêu cháy nàng.
"Hừm! Có vẻ mấy lời đồn về bí cảnh hơi sai thì phải." - Ác Quỷ Máu nheo mắt, Thiên Thai vẫn còn sống, vậy cái thông tin nàng độ kiếp thất bại cũng là giả.
Vậy có lẽ thông tin nàng vì trốn tránh kẻ thù nên đem Thánh Địa phong ấn trong hư không cũng là giả nốt.
"Quản nhiều như vậy làm gì! Trước mặt có hai nữ nhân, chọn giúp một trong hai là được."
"Nhưng giúp ai bây giờ?" - Ác Quỷ Máu nhíu mày.
"Hai cô kể rõ ràng đầu đuôi ta nghe một chút, ta xem hai người đều bị nhốt ở đây mười mấy vạn năm, chẳng lẽ không muốn ra ngoài."
"Hay là để ta giúp hai cô hòa giải, sau đó đem cả hai thả ra." - Ác Quỷ Máu chậm rãi nói.
"Tuyệt đối không thể! Ả là Bạch Yểm Ma Hoàng! Từng tàn sát vô số sinh linh. Ta tốn rất nhiều sức lực mới có thể đem ả phong ấn ở đây. Nếu ngươi đem ả thả ra sẽ gây ra tai họa ngập trời, cả Tiên Giới gió tanh mưa máu." - Thiên Thai lập tức ngăn cản.
"Không cần phiền toái như vậy, ngươi giúp ta phá vỡ trận pháp. Bổn cung sẽ trọng thưởng cho ngươi, pháp bảo, công pháp, đan dược thứ gì bổn cung cũng có." - Bạch Yểm dùng tài vật dụ dỗ.
"Tài vật thì không cần, hai người giải thích rõ ràng mọi chuyện, thì ta mới biết nên giúp đỡ ai."
"Vì sao cô lại muốn đem Bạch Yểm phong ấn?" - Ác Quỷ Máu hỏi.
"Ma nữ dị tộc, làm hại chúng sinh. Ta vì bảo vệ người dân, lấy thần hồn làm ổ khóa, đem ả phong ấn ở đây." - Thiên Thai chính khí ngập trời nói.
"Lý do lố bịch như vậy?" - Ác Quỷ Máu ngẩn người, nó còn tưởng hai cô nàng này có thâm thù đại hận gì.
"Trừ ma vệ đạo, bảo vệ chúng sinh! Sao ngươi dám gọi đó là lố bịch!" - Thiên Thai tức giận nói.
"Hai người không có thù hận gì khác sao? Chẳng hạn như thù giết cha, cướp đạo lữ?"
"Không có! Nhưng ta với ả không đội trời chung!" - Thiên Thai tức giận nói.
"Hay là mỗi người nhịn một chút, ta đem cả hai thả ra ngoài, miễn là hai cô không đánh