"Hé hé! Thịt giun đất thật ngon." - Hổ Nữu kɧօáϊ chí cười lớn, vừa đi vừa lúc lắc đuôi.
"Tà Huyết! Vì sao mấy tên quỷ tu đó sợ chàng quá vậy?" - Diễm Lệ nhẹ giọng hỏi.
"Nàng nghe qua câu quỷ sợ kẻ độc ác bao giờ chưa? Mấy tên đó tu luyện quỷ đạo, rất nhạy cảm với ác niệm. Chúng cảm nhận được ác niệm của ta nên mới sợ như vậy."
Lại đi thêm hai tuần thì Ác Quỷ Máu và Diễm Lệ cũng đến được khu vực trung tâm bí cảnh, trước mắt nó là tòa Thiên Thai Thánh Sơn, cao đến mấy trăm dặm, chọc thẳng lên tận trời cao.
Ác Quỷ Máu căng cả hai mắt ra nhìn mới có thể thấy quần thể kiến trúc giống như cung điện trêи đỉnh núi, bị sương mù dày đặc che phủ.
"Diễm Lệ thân yêu, ta cảm nhận được phía trêи núi có một cỗ nguy hiểm khổng lồ, mà ngay cả ta cũng không thể chống lại." - Ác Quỷ Máu ánh mắt có chút lo lắng.
"Hay là chúng ta quay lại, đợi hết thời gian sẽ tự truyền tống về." - Diễm Lệ chưa bao giờ thấy Ác Quỷ Máu lo lắng, liền biết phía trước thực sự có nguy hiểm rất lớn, lòng sinh ý thoái lui.
"Không đến mức như vậy, chỉ là ta sẽ không thể bảo vệ nàng chu toàn."
"Mấy tháng nay dẫn nàng đi hưởng ngoạn vậy đủ rồi, giờ ta sẽ đưa nàng vào không gian di động, ngủ một giấc thật sâu, khi tỉnh lại mọi việc đều tốt đẹp."
Đôi mắt của Ác Quỷ Máu biến thành đỏ rực.
"Chàng..." - Diễm Lệ khẽ rêи rỉ, liền cảm thấy đầu óc rung lên, ngã vào vòng tay của Ác Quỷ Máu hôn mê.
Nó liền đem Diễm Lệ giấu vào không gian di động, lại nhìn mấy cô gái bên trong một lúc, tất cả đều đang ngủ say.
"Nữu Nữu! Ngươi quay về nhà đi! Lần sau đừng giả làm đạo tặc nữa, nhớ chọn con mồi yếu một chút để săn. Nếu đụng phải cường giả thì nhớ nằm im thở khẽ, đợi chúng đi qua rồi làm chúa sơn lâm tiếp."
"Hé hé! Tạm biệt! Hẹn không gặp lại!" - Hổ Nữu nghe vậy thì mừng rỡ cười lớn, đem Ác Quỷ Máu hất xuống đất.
Bốn chân chồm lên, quẩy ʍôиɠ chạy vọt đi, trước khi đi còn trêu chọc Ác Quỷ Máu một câu.
"Con cọp cái này! Đợi ngươi lớn thêm chút nữa, ta sẽ bắt ngươi về trừng phạt!" - Ác Quỷ Máu có chút tức giận, nhưng Hổ Nữu bây giờ vẫn là hổ con, mấy đứa đàn em của nó cũng chỉ là một lũ nhóc nghịch ngợm, Ác Quỷ Máu cũng không cùng trẻ con hơn thua.
Nó lấy áo choàng tàng hình khoác vào, chậm rãi di chuyển lên đỉnh núi.
Âm thanh giao đấu truyền từ xa đến, tu sĩ hai phe Tiên Linh và Cổ Ma đang liều mạng chiến đấu.
Trêи chiến trường phi kiếm bay múa khắp nơi, sát khí tràn ngập. Những loại thần thông ngũ hành và ngũ nguyên bùng nổ liên tục.
Hai phe tu sĩ đứng ngoài cửa Thiên Thai Thánh Địa, điên cuồng chiến đấu với nhau. Ai cũng muốn trở thành kẻ giành quyền kiểm soát bí cảnh.
Trận pháp bảo vệ thánh địa bây giờ xuất hiện một vết nứt lớn do Tiêu Kiếm Vạn Pháp nhiều lần công kϊƈɦ gây ra, nếu tiếp tục tấn công chắc chắn có thể đem trận pháp phá vỡ.
Chỉ là khi sắp thành công thì tu sĩ Thất Sát Tông và Ngũ Ma Tông xuất hiện.
"Ma Chủ! Nơi này bọn ta phát hiện ra trước, ngươi nếu muốn vào tầm bảo thì đi cửa khác!" - Tiêu Kiếm hóa thân thành Kiếm Vương, hiệu triệu vạn kiếm bay múa, liên tục phóng phi kiếm tấn công tông chủ Thất Sát Tông.
"Hà hà! Cái trận pháp kia viết tên của ngươi sao? Tu sĩ chúng ta tranh đấu cùng trời đất, thừa nước đục thả câu thì có làm sao?" - Ma Chủ cười lớn.
Khí tức trêи người Tiêu Kiếm và Vạn Pháp đều suy yếu rất nhiều, đây là cơ hội tốt để phỗng tay trêи hai gã này.
"Ngũ Hành Đồ! Điên Đảo Ngũ Hành Đại Trận!" - Vạn Pháp thu gom chút pháp lực cuối cùng truyền vào bên trong cơ thể.
Bức tranh vẽ ngũ hành bát quái sáng rực lên, huyễn hóa thành Thiên Hỏa, Âm Thủy, Dương Kim, Địa Thổ, Sinh Mộc lực lượng.
Những quả cầu lửa bay đầy trời, đất đá mịt mờ, rễ cây mọc lên từ mặt đất, những tia kim quang rực rỡ, lưu thủy lạnh như băng xuất hiện khắp nơi.
Ma Tôn cũng không chịu yếu thế, nàng quăng ra một tấm lá chắn.
"Băng! Phong! Lôi! Huyết! Độc! Ngũ Chủng Sát Thần Trận!"
"Ruỳnh! Ầm! Ầm!"
Những tia sét và mũi băng từ trêи phóng thẳng xuống đất, chất độc và máu lan tràn, gió lốc cuồn cuộn.
Mười loại bản nguyên năng lượng va chạm kịch liệt, âm thanh rúng động trời đất liên tục vang lên.
Các tu sĩ đều trải qua nhiều ngày trong bí cảnh, năng lượng không còn nhiều, nhưng bảo tàng đã nằm ngay trước mắt, chỉ có thể liều mạng đánh một trận.
"Mấy tên này não thật tàn, không lo tầm bảo lại đứng đây đánh nhau." - Ác Quỷ Máu nhìn chúng tu sĩ chém giết long trời lở đất, liền đi vòng