Chẳng biết qua bao lâu Băng Ngưng lại hé mở mí mắt, nàng cảm nhận được có một người đang nằm trêи người nàng.
"Linh Lung, sao lại là muội? Tên khốn kiếp kia đâu?" - Băng Ngưng khẽ hỏi, người nằm trêи người nàng chính là Linh Lung, còn Ác Quỷ Máu thì không biết đã đi đâu mất.
"Chẳng lẽ hắn tha cho mình?" - Băng Ngưng nghi hoặc tự hỏi.
"Tỷ nói ai cơ? Tà Huyết ư? Huynh ấy sao lại ở đây được?" - Linh Lung ngơ ngác hỏi, đôi mắt của nàng trong suốt, không có một tia vẩn đục.
"Chẳng lẽ là mơ? Hôm qua muội trói ta lại thì tên khốn kiếp đó xuất hiện. Hắn muốn cưỡng hϊế͙p͙ ta, còn muội thì tiếp tay cho hắn."
"Ta đã thử giết hắn nhưng không thể, hắn giống như một con quái vật, đáng sợ vô cùng. Hắn dùng mạng sống của các đệ tử đe dọa ta, ép ta khuất phục hắn."
"Sau đó ta lại thấy hắn cưỡng hϊế͙p͙ muội, còn muội thì vui vẻ vô cùng." - Băng Ngưng chậm rãi kể lại những thứ nàng nhớ, mọi thứ thật mơ hồ và quái dị.
"Tỷ tỷ, tỷ thực sự mơ ngủ rồi. Tối hôm qua muội ở bên cạnh tỷ mà, sao lại có những chuyện như vậy xảy ra được?" - Linh Lung cười nhẹ, dùng bàn tay nhỏ xíu vuốt ve gương mặt Băng Ngưng.
"Ừ! Có lẽ là tỷ mơ ngủ thật, một cơn ác mộng quá đáng sợ." - Băng Ngưng ʍôиɠ lung trả lời, chỉ là nàng cảm thấy giấc mơ hôm qua quá chân thật, cũng quá kỳ lạ. Thậm chí nàng vẫn nhớ cảm giác bàn tay ghê tởm của Ác Quỷ Máu chạm vào người nàng, hắn khiến nàng sởn gai ốc, cứng đờ cả người.
Nhưng nàng lại cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, nàng thở phào một hơi. Nếu tất cả chỉ là mơ thì thật tốt, Linh Lung vẫn sẽ là muội muội tốt của nàng.
"Dậy thôi, hôm nay chúng ta lên đường trở về Tuyết Sơn." - Băng Ngưng nói khẽ, nàng cố gắng đẩy Linh Lung đứng dậy.
"Không muốn, muội muốn ngủ thêm một lúc." - Linh Lung giống như mèo nhỏ, nũng nịu áp mặt vào người Băng Ngưng, ép nàng nằm yên trêи giường.
Muội muội rướn người về phía trước, đem bờ môi của nàng ngậm chặt. Đầu lưỡi của Linh Lung khẽ chạm vào môi nàng, nhẹ nhàng vuốt ve những múi môi.
"Tỷ tỷ, muội yêu tỷ..." - Âm thanh của Linh Lung yếu ớt vang lên.
"Tỷ cũng vậy." - Băng Ngưng nhẹ nhàng đáp lời.
Hai vị mỹ nữ trở nên xao động như hai con linh xà quấn lấy nhau. Linh Lung vẫn là người chủ động, nàng đem váy áo trêи người Băng Ngưng cởi bỏ từng món một.
Linh Lung dùng đôi tay nhỏ vuốt ve bộ ngực no tròn của Băng Ngưng, ngón tay nhỏ vân vê núm иɦũ ɦσα, trêи gương mặt nàng xuất hiện vẻ vui thích kỳ lạ.
"Tỷ tỷ, ngực của tỷ thật lớn." - Linh Lung vừa nắn bóp bầu иɦũ ɦσα của Băng Ngưng, vừa hâm mộ nói.
Nàng vẫn luôn mơ ước có được một bầu иɦũ ɦσα như vậy, khiến nàng vừa yêu thích lại vừa đố kỵ tỷ tỷ.
Linh Lung hé miệng ngậm bầu иɦũ ɦσα của Băng Ngưng vào miệng, dùng toàn bộ sức lực hút mạnh.
"Ha..." - Đại mỹ nhân bị tiểu muội trêu chọc liền thở dốc, sắc mặt của nàng trở nên hồng nhuận tươi thắm.
Bầu ngực của nàng dần trở nên cương cứng, núm иɦũ ɦσα vểnh lên cao. Linh Lung khẽ cắn nhẹ vào núm иɦũ ɦσα tỷ tỷ, dùng đầu lưỡi đá nhẹ.
"Linh Lung, Băng Bảo Bối đâu rồi, tỷ muốn nó." - Băng Ngưng thở hổn hển nói, phía bên dưới nàng lúc này ướt đẫm, thân thể của nàng nhạy cảm vô cùng, muội muội vừa khiêu khích liền đã hứng tình.
"Tỷ tỷ, thả lỏng thân thể nha." - Linh Lung nở nụ cười giảo hoạt, nàng ngồi dậy, hai tay tiếp tục vuốt ve cơ thể của Băng Ngưng, đồng thời dùng người của mình che khuất tầm mắt tỷ tỷ.
Băng Ngưng phối hợp với Linh Lung đem hai chân mình tách ra, tiểu huyệt của nàng khẽ run lên. Một khối băng đang chậm rãi tiến vào bên trong cơ thể nàng, chỉ là Băng Bảo Bối hôm nay rất lạ, nó giống như lớn hơn bình thường một chút, cũng dài hơn bình thường một chút. Nhưng nó cũng rất quen thuộc, trơn bóng và lạnh lẽo.
"Ách..." - Băng Ngưng khẽ rêи siết khi khối băng chạm vào hoa tâm của nàng, sau đó nó lại trượt ra bên ngoài, rồi lại đâm sâu vào bên trong.
"Ha... Lâu rồi... Thật nhớ Băng Bảo Bối..." - Băng Ngưng đem hai mắt nhắm lại, cảm thụ khối băng trơn tuột kia di chuyển ra vào trong cơ thể nàng.
Linh Lung nhìn tỷ tỷ tận hưởng kɧօáϊ lạc thì cũng nở nụ cười vui vẻ.
"Nàng làm rất tốt." - Âm thanh của Ác Quỷ Máu vang lên bên tai Linh Lung, nó vòng tay ôm lấy eo của nàng.
Bây giờ nó đã cởi bỏ áo choàng tàng hình, thân thể chậm rãi di động cùng Băng Ngưng ân ái, chỉ là vị mỹ nhân kia vẫn không hay biết gì.
Sau một lúc Băng Ngưng cũng dần cảm thấy sự khác lạ. Băng Bảo Bối giống như đang tan ra từng chút một, mỗi lần đâm vào rút ra thì nó lại bị bào mòn một lớp mỏng. Sau một hồi thì lớp băng mỏng bên ngoài cũng hoàn toàn tan chảy, để lộ lớp da thịt huyết nhục bên trong.
Từ chiếc ƈôи ȶɦịt bằng máu thịt đó rỉ ra một loại chất lỏng đỏ nhạt phún xạ vào trong người Băng Ngưng. Thân thể của nàng cũng trở nên nóng bỏng, hạ thể ngứa ngáy khó chịu.
"Linh Lung, tỷ khó chịu quá..." - Băng Ngưng khẽ rêи rỉ, nàng hé mở mi mắt.
Lúc này Linh Lung đang ngồi kế bên nàng, bàn tay vẫn vuốt ve da thịt của nàng.
"Sao lại là ngươi?" - Đại mỹ nhân sửng sốt hét lên khi thấy Ác Quỷ Máu.
Hai chân nàng vậy mà lại đang quấn lấy hông nó, còn tên sắc quỷ thì thúc hông liên tục, đem ƈôи ȶɦịt đâm vào người nàng.
"Nàng xem, Băng Ngưng tỉnh lại rồi." - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.
"Tỷ tỷ, thả lỏng thân thể, Tà Huyết nhất định sẽ làm tỷ sướиɠ muốn chết." - Linh Lung vừa nói vừa cúi xuống hôn Băng Ngưng, đầu lưỡi quấn lấy lưỡi tỷ tỷ.
"Ô... Muội lừa ta sao?" - Băng Ngưng khẽ nấc lên.
"Muội lại lừa tỷ rồi, muội xin lỗi." - Linh Lung cười khẽ, trong lời nói của nàng chẳng hề có chút hối lỗi.
"Hai người thật quá đáng! Thả ta ra!"
Băng Ngưng vặn vẹo thân thể, cố gắng thoát khỏi Linh Lung và Ác Quỷ Máu. Nhưng tay và đầu nàng bị Linh Lung giữ chặt, hông và eo lại bị Ác Quỷ Máu ôm chắc. Nàng chẳng có cách nào thoát được.
"Ừ... Lại vặn hông như vậy, rất tốt..." - Ác Quỷ Máu rêи rỉ, hành động chống cự của Băng Ngưng khiến hạ thể nàng siết chặt lấy ƈôи ȶɦịt của nó, khiến kɧօáϊ cảm gia tăng một bậc.
"Phạch... Phạch... Phạch..." - Âm thanh ɖâʍ ɖu͙ƈ vang lên đều đều, Băng Ngưng không thể kháng cự, đành để mặc thân thể cho Ác Quỷ Máu chà đạp.
Những tia kɧօáϊ cảm liên tục truyền từ hạ thể lên đầu nàng, cảm giác ngứa ngáy biến mất khi sắc quỷ đâm sâu vào cơ thể nàng, rồi nó lại xuất hiện khi hắn