Ma Thần Máu

Ngươi Là Kẻ Đốn Mạt


trước sau



"Thiếp thân muốn nhờ công tử giết một người, không phải giết theo kiểu đâm một nhát là xong, mà phải dày vò hắn chết đi sống lại, đem toàn bộ gân trên người hắn cắt đứt, phế bỏ toàn bộ tu vi tra tấn hắn đủ chín chín tám mươi mốt ngày rồi mới giết chết.

Sau đó phải đem hắn rút hồn luyện phách, vĩnh viễn không cho hắn đầu thai chuyển thế." - Kim Bình chậm rãi nói, âm điệu của nàng du dương dễ nghe, nhưng ngôn từ lại vô cùng cay nghiệt, khiến Ác Quỷ Máu cũng cảm thấy rợn người.

"Kẻ nào mà nàng lại căm hận đến vậy? Không phải Âm lão quái bị ta giết rồi sao?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi.

"Hắn nào có chết dễ như vậy, kẻ công tử giết chỉ là một trong hai pháp thân của hắn.

Bản thể của lão ma vẫn luôn ở bên trong Âm Dương Tông, chỉ điều khiển Âm Dương Pháp Thể ra ngoài làm việc." - Kim Bình khẽ lắc đầu.

Ác Quỷ Máu liền hiểu ra, thảo nào cái ma anh nó vừa nuốt vào bụng đã tan, chẳng kịp tìm tòi thông tin, hóa ra chỉ là một cái nguyên anh giả.

"Vậy nàng muốn ta xông vào Âm Dương Tông, sau đó giết chết đại trưởng lão của bọn chúng?" - Ác Quỷ Máu ngưng trọng hỏi.

"Phải dày vò tra tấn hắn thật tàn nhẫn rồi mới giết." - Kim Bình Nhi nhắc lại yêu cầu.

"Việc này nàng cảm thấy có người làm được sao? Lấy sức một người phá vỡ hộ tông đại trận? Giết chết tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ giữa mấy chục tên Độ Kiếp kỳ."
"Hay là nàng nhờ người khác đi, việc này quá khó rồi." - Ác Quỷ Máu lắc đầu tìm cách thoái thác.

"Thiếp thân biết công tử nhất định làm được." - Kim Bình mỉm cười, quăng cho sắc quỷ một cái mị nhãn, nàng vờ như lơ đễnh để cho váy áo tụt xuống.

Chiếc áo yếm hớ hênh chẳng cách nào che đậy thân thể mê người, bộ ngực no tròn lúc ẩn lúc hiện sau làn áo.

Hai núm vú của nàng độn lên lớp vải mỏng tạo thành sơn phong mỹ cảnh.

"Yêu nữ!" - Sắc quỷ mắng thầm trong lòng.

"Ta có thể đáp ứng yêu cầu của nàng! Nhưng đổi lại ta sẽ nhận được thứ gì?" - Ác Quỷ Máu gõ gõ tay xuống bàn, ánh mắt không kiêng nể nhìn săm soi Kim Bình.


"Thân thể quyến rũ này..." - Kim Bình Nhi tự mình kéo giây áo yếm, toàn bộ cơ thể nàng ngay lập tức lõa lồ trước mặt sắc quỷ.

Ác Quỷ Máu lập tức hóa thành chó sói, thiếu điều muốn nhào đến nuốt chửng Kim Bình.

Nhưng rất nhanh nó kiềm chế lại, dù gì vẫn phải giữ chút liêm sỉ.

"Nàng về phòng của mình đi, bây giờ ta rất bận không có thời gian để giúp nàng." - Ác Quỷ Máu phất tay đuổi người.

Câu trả lời nằm ngoài dự liệu của Ác Quỷ Máu khiến Kim Bình ngưng lại một giây, nhưng rất nhanh lại cười mị mị đầy mê hoặc.

"Công tử không suy xét một hai sao? Thiếp thân có thể hầu hạ công tử ngay bây giờ nếu công tử muốn." - Kim Bình Nhi đứng dậy, thân thể của nàng như tiểu xà, yểu điệu ngồi vào lòng sắc quỷ.

Hương thơm nhàn nhạt từ thân thể mỹ nhân xộc vào mũi, khiến con sâu sắc dục trong lòng Ác Quỷ Máu ngoe nguẩy liên tục.

Kim Bình dán thân thể vào người sắc quỷ, áp bầu vú trần trụi của nàng vào ngực nó.

Thân thể của nàng mềm mại đến mức tưởng chừng như không xương, dù cách một lớp vải nhưng Ác Quỷ Máu vẫn cảm thụ được nhiệt độ nóng bỏng của da thịt.

Mỹ nhân đem nút áo của Ác Quỷ Máu cởi bỏ, nàng cúi đầu vào người nó, dùng đầu lưỡi linh động liếm láp bộ ngực vạm vỡ.

Kỹ thuật của nàng vô cùng điêu luyện, đầu lưỡi chạm đến đâu liền khiến Ác Quỷ Máu cảm thấy tê rần, giống như có dòng điện đang truyền từ lưỡi của nàng.

"Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, xin hãy để Bình Nhi hầu hạ công tử đêm nay." - Âm thanh nỉ non phát ra từ miệng mỹ nhân, khiến bất cứ kẻ nào cũng phải gật đầu đồng ý.

Nhưng rồi Ác Quỷ Máu chỉ trầm ngâm suy tư, nó không trả lời, cũng chẳng để ý đến những hành động mơn trớn của Kim Bình.

Mỹ nhân ngẩng đầu lên nhìn Ác Quỷ Máu, vậy mà lại phát hiện ra ánh mắt của nó nhìn nàng chỉ có sự xem thường và chán ghét.

"Chẳng lẽ Kim Bình không đủ xinh đẹp, không thể khiến công tử hài lòng?" - Mỹ nhân yêu kiều hỏi.

"Nàng rất xinh đẹp, trong những cô gái ta gặp nàng có thể xếp trước năm." - Ác Quỷ Máu chầm chậm trả lời.

"Vậy sao công tử lại..." - Kim Bình nheo mắt nhìn nó.

"Ta chỉ là đang suy nghĩ, nếu ta bây giờ ta giúp đỡ nàng giết chết tên trượng phu phế vật của nàng, rồi thu nàng làm nữ nhân, yêu thương chăm sóc nàng.

Nhưng nếu một ngày ta với nàng xảy ra xung đột, liệu nàng có ngả vào lòng một tên nào đó, rồi thuê hắn giết ta không?"
"Một ngày là vợ chồng, cả đời là vợ chồng.

Nàng và Âm Dương lão ma trên danh nghĩa chính là đạo lữ, chuyện này ai ai cũng biết.

Nay nàng lại thuê ta giết hắn, dùng thân thể làm đại giá.

Việc này chẳng khác gì phản bội,khiến ta khó lòng chấp nhận nàng."
"Hơn nữa nàng tu luyện thải bổ thuật, thân thể xinh đẹp nhưng không sạch sẽ, ta không thích cái trò một cối trăm chày.

Ta là kẻ ích kỷ, ta có thể có rất nhiều nữ nhân, nhưng nữ nhân của ta nhất định phải tuyệt đối chung thủy, mà việc đó ta e nàng không làm được."
"Tuy việc nàng đi câu dẫn nam nhân là do bị ép buộc, nhưng nàng cũng có thể lựa chọn tự sát.

Chẳng qua là nàng ích kỷ, lại tham sống sợ chết, nên mới thần phục lão ma, đi câu dẫn nam nhân rồi cung phụng cho hắn."
"Nói tóm lại nàng là một nữ nhân lẳng lơ dâm đãng, ích kỷ hèn nhát, chỉ biết dùng thân thể để mưu lợi.

Nữ nhân như nàng ta xem không vừa mắt."
Ác Quỷ Máu nói một tràng dài, ngôn từ vô cùng có lực sát thương.

Hành động nửa đêm đến hiến thân của Kim Bình khiến nó rất là phản cảm, trông nàng chẳng khác gì một con điếm rẻ tiền.

"Ta sẽ giúp nàng giết chết lão ma vì thương tiếc cho số phận của nàng, còn thân thể của nàng thì ta không cần.


Nàng mau trở về phòng mình đi."
Mặc dù rất luyến tiếc nhưng Ác Quỷ Máu vẫn đem vưu vật trong lòng đẩy ra.

Nào ngờ Kim Bình đứng phắt dậy, vẻ thiên kiều bá mị trên người nàng biến mất, thay vào đó là sự oán hận ngập trời.

"Ngươi thì biết cái quái gì chứ?"
"Ngươi từng trải qua những thứ ta phải chịu đựng sao?"
"Ta cùng lão ma kia chưa từng là vợ chồng!"
"Chưa bao giờ!"
Kim Bình rít lên một cách điên loạn, ánh mắt nàng đỏ ngầu vằn vện tia máu.

Nếu vừa nãy nàng còn là một miêu yêu dâm đãng, một con hồ ly tinh lẳng lơ thì bây giờ đã hóa thành cọp cái, một con sư tử hung mãnh.

Từ trên người Kim Bình tử khí bốc lên ngùn ngụt, xung quanh người nàng ma văn ẩn hiện, giữa khóe ngực sâu hun hút xuất hiện một khe hở nhỏ, từ bên trong phóng vọt ra tiểu kiếm màu đen, nhắm Ác Quỷ Máu bắn tới.

"Phập!" - Ác Quỷ Máu lách người né tránh, mũi phi kiếm cắm mạnh vào bờ tường, thân kiếm rung lên bần bật.

Ác Quỷ Máu cảm thấy chột dạ, thầm cảm thấy may mắn vừa nãy đã không lên giường với nàng.

Lỡ may đang vui vẻ mà nàng phát điên cắn nó một phát thì vui lớn.

"Mấy tên nam tu e là đều bị chiêu này giết chết..." - Ác Quỷ Máu cảm thương cho mấy kẻ xấu số đã lên giường với Kim Bình.

"Đi!" - Mỹ nhân tay bắt pháp quyết, đem phi kiếm rút ra khỏi vách tường, một lần nữa đâm về phía Ác Quỷ Máu.

"Thiên Ma Thủ!" - Bàn tay Ác Quỷ Máu đỏ rực huyết quang, nó nhanh nhẹn tóm lấy phi kiếm rồi giữ chặt trong tay.

Kim Bình thấy vậy sắc mặt hơi thay đổi, bàn tay khẽ vẫy rút ra một thanh kiếm từ nhẫn trữ vật, trực tiếp nhào người về phía trước, hung hăng chém mạnh một nhát.

Ác Quỷ Máu đem tiểu kiếm ném vào bí cảnh, cánh tay

chụp lấy cổ tay của Kim Bình, nó liền đem mỹ nhân ôm chặt, chế trụ không cho nàng tiếp tục tấn công.

Kim Bình gắng sức giãy giụa nhưng chẳng tác dụng gì, lấy sức của nàng không cách nào thoát ra.

"Khục...!Khục...!Nàng bình tĩnh, có gì chúng ta từ từ nói chuyện.

Vừa nãy xem như là ta lỡ lời, ta xin lỗi nàng được chưa?" - Ác Quỷ Máu đành xuống nước nhận lầm.

"Buông ra!" - Kim Bình rít qua kẽ răng, giống như cọp cái hung hăng đe dọa.

"Được, mỹ nhân động khẩu không động thủ, nàng ngồi xuống trước đi đã."
Ác Quỷ Máu buông tay, rồi rót một ly nước đưa đến trước mặt Kim Bình.

Ánh mắt Kim Bình nhìn nó đầy phẫn nộ, nhưng cũng chịu ngồi xuống đối diện, nàng biết mình không phải đối thủ của Ác Quỷ Máu.

Mỹ nhân lấy ra một cái áo choàng khoác lên người, đem toàn bộ cảnh xuân che lấp.

"Có phải là ngươi chê ta bẩn? Một ả đàn bà dâm đãng đã ngủ với hàng trăm gã nam nhân."
"Phải! Đúng là ta rất đê tiện, vì mạng sống đê hèn của mình mà suốt ngày đi câu dẫn nam nhân rồi hút khô chúng, nhưng những tên đó đều đáng chết, đều là thứ nam nhân háo sắc như ngươi." - Kim Bình rít lên.

"Ta vốn dĩ có cha có mẹ, sống một cuộc sống bình thường.

Cho đến một ngày Âm Dương lão ma nhìn trúng ta, hắn đem cha mẹ của ta giết chết, bắt cóc ta về Âm Dương Tông."
"Hắn đem vô số cấm chế khắc lên người ta, ép ta tu luyện tà thuật, nếu ta không nghe theo thì hắn sẽ khởi động cấm chế, khiến ta đau nhức vô cùng, da thịt bỏng rát, đầu óc đảo điên."
"Ta từng nghĩ đến cái chết, nhưng cấm chế của lão ma sẽ kích hoạt mỗi khi ta muốn tự sát, nó dày vò ta ngày này sang tháng khác."
"Ngươi hiểu được đau đớn sao? Tay ta đau! Chân cũng đau! Đau ê ẩm khắp mình mẩy, từng tấc da thịt chỗ nào cũng bỏng rát."
"Đau đến chết đi sống lại, nhưng lại chỉ có thể sống mà không cách nào chết đi."
"Khốn nạn hơn nữa là cái công pháp ta tu luyện, nó luôn khiến ta hứng tình, nó biến ta trở thành một con chó cái khao khát dục vọng.


Nếu ta không cùng nam nhân giao hoan, hút nguyên dương của chúng thì ta sẽ ngứa ngáy khó chịu vô cùng, bị dục hỏa thiêu đốt."
"Lão ma rất giỏi khống chế nữ nhân, hắn chính là dùng những điểm yếu này để thao túng ta, ép ta phải làm lô đỉnh cho hắn."
"Ta chỉ là một nữ nhân yếu đuối, chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.

Nhưng những thứ này ta sẽ không bao giờ quên, ta chỉ có thể cố gắng tu luyện, nằm gai nếm mật, chờ ngày báo thù, đem tên quái vật đó băm thây xé xác, nhai xương nuốt thịt hắn." - Kim Bình Nhi nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi nói từng câu từng chữ, đem toàn bộ căm hận nói ra hết.

Ác Quỷ Máu không nói gì, nó yên lặng nhìn cô gái trước mặt, nếu những gì nàng nói là thật, thì có lẽ nó đã nghĩ sai về nàng.

"Vừa nãy ngươi nói rất đúng! Ta chính là một nữ nhân đê hèn, ích kỷ, lẳng lơ, dâm đãng.

Một con điếm rẻ tiền không hơn không kém."
"Nhưng bộ ta muốn làm thế sao! Có cái nữ nhân nào lại muốn sống như vậy!"
"Ta cũng muốn như bao người khác, có thể lấy một người yêu thương ta thật lòng, chẳng cần giàu sang phú quý, chỉ mong sớm tối có nhau."
"Nhưng cái mơ ước nhỏ nhoi đó chẳng bao giờ thành hiện thực." - Kim Bình thở dài một hơi, giống như vừa trút được những uất ức trong lòng.

"Bây giờ dù ngươi giúp ta giết chết lão quái vật kia, thì thân thể của ta cũng đã dính đầy bùn đất, linh hồn tanh tưởi như xác chết."
"Sẽ chẳng có nam nhân nào có thể chấp nhận ta nữa." - Nàng nói xong liền gục đầu xuống bàn khóc thút thít, giống như vừa trút bỏ được toàn bộ phiền muộn trong lòng.

Nước mắt của Kim Bình rơi lã chã trên mặt bàn, gương mặt diễm lệ mà u sầu, tiếng khóc u oán đầy tủi hờn.

Ác Quỷ Máu có thể thẳng tay tàn sát ngàn vạn sinh linh mà không ghê tay, miễn nó cảm thấy điều đó là cần thiết.

Nhưng mỗi lần nhìn thấy Nước Mắt Mỹ Nhân là nó lại chùng xuống.

"Bình Nhi đừng khóc, vừa nãy là ta lỡ lời, ta không có ý xúc phạm nàng.

Những thứ nàng phải chịu không phải lỗi của nàng, chẳng ai lại đi đổ lỗi cho nạn nhân, việc đó thật hèn hạ." - Ác Quỷ Máu xuống nước xin lỗi, giọng điệu của nó trở nên êm dịu hơn nhiều.

"Ta tình nguyện làm nam nhân của nàng, từ giờ về sau sẽ yêu thương che chở cho nàng." - Ác Quỷ Máu ôn tồn nói, nó đi về phía Kim Bình, muốn dùng vòng tay của mình che chở cho cô gái tội nghiệp.

Nào ngờ Kim Bình ngẩng đầu lên, trên gương mặt của nàng nở một nụ cười kỳ dị, môi nàng nhếch lên khiến khuôn mặt trở nên méo mó.

Đó là một nụ cười đắc thắng khinh miệt.

"Cút! Ai thèm làm nữ nhân của ngươi!"
"Ngươi cũng chỉ là một gã đàn ông phụ bạc, vừa ích kỷ lại vừa háo sắc, ỷ mình thực lực cao cường liền tự rát vàng lên mặt.

Nếu ta là một con kỹ nữ, thì ngươi cũng chỉ là thằng đốn mạt không hơn không kém."
"Ta vốn dĩ chỉ muốn lợi dụng ngươi giúp ta báo thù, chứ kẻ như ngươi chẳng bao giờ khiến ta vừa mắt."
"Muốn làm nam nhân của ta sao? Đợi đến kiếp sau đi!" - Kim Bình chua ngoa nói, miệng lưỡi cay độc chẳng kém gì Ác Quỷ Máu vừa nãy.

"Ha ha ha!" - Nàng cười phá lên như điên như dại rồi đi ra khỏi phòng.

Tiếng cười của nàng văng vẳng bên tai sắc quỷ, khiến khuôn mặt của nó lúc trắng lúc đỏ, pha thả thính vừa nãy chỉ để nàng có cơ hội cười vào mặt sắc quỷ.

Nó muốn lao ra khỏi cửa bắt lấy Kim Bình, đè nàng lên giường cưỡng hiếp một hồi cho hả lòng hả dạ, nhưng nó không làm như vậy.

"Cô nàng này điên rồi..." - Ác Quỷ Máu lẩm bẩm trong miệng, nhìn theo hình bóng mỹ nhân đi xa, sau đó nó ngồi trầm ngâm trên bàn, suy nghĩ về những lời nói của Kim Bình.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện