Ác Quỷ Máu ngồi trong khách phòng đặc biệt, Hồng nhi cười mị mị ngồi bên cạnh nó.
Nàng lúc này mặc một bộ váy đỏ bó sát người, những đường cong tinh tế ẩn hiện sau lớp vải mỏng.
Hồng Mộng và Huyền Nguyệt một người thì đấm lưng, một người thì giúp sắc quỷ bóp chân.
Bộ dáng của Ác Quỷ Máu lúc này vô cùng hưởng thụ.
Những nữ nhân còn lại thì ở trên sân khấu chơi các loại nhạc cụ và múa hát giúp vui.
Ác Quỷ Máu đã ở lại Diệu Âm Lâu gần một tháng, tình hình Hải Tộc vẫn không có động tĩnh gì, Hải Thú canh giữ bên ngoài càng lúc càng ít, chỉ một hai tuần nữa có lẽ sẽ lui quân.
Chúng tu sĩ Linh Tộc vẫn giữ nguyên chiến thuật co đầu rụt cổ, chờ đợi nước rút hết thì mới phản công.
"Lũ Hải Thú thật vô dụng, có mỗi cái trận pháp rách nát cũng không phá hủy được, chẳng lẽ lại phải đi giúp bọn chúng." - Ác Quỷ Máu lầm bầm trong miệng.
"Công tử đừng giận, thiếp uống với chàng một ly." - Hồng nhi cười ngọt ngào rót cho nó một ly rượu.
Bỗng cửa khách phòng hé mở, Kim Bình Nhi bước vào phòng một cách tự nhiên, nàng ngồi xuống ghế bên cạnh sắc quỷ, tự mình rót rượu tự mình uống.
Ác Quỷ Máu thấy vậy cũng chẳng nói gì, nó đã quen với việc này.
Kim Bình Nhi giống như luôn không quan tâm đến sự việc xung quanh, thậm chí là chính bản thân nàng thì nàng cũng chẳng quan tâm.
Nàng chỉ làm mọi việc một cách máy móc và vô cảm.
"Kim Bình cô nương, nàng ở lại Diệu Âm Lâu không thấy buồn tẻ sao? Vì sao còn chưa trở về Âm Dương Tông?" - Ác Quỷ Máu mở miệng hỏi.
"Việc này liên quan đến ngươi sao?" - Kim Bình đặt ly rượu xuống bàn, ngước ánh mắt vô hồn nhìn Ác Quỷ Máu.
"Không liên quan, ta chỉ tò mò muốn biết nàng ở lại Diệu Âm Lâu để làm gì, chẳng lẽ là bởi vì thấy ta anh tuấn tiêu sái, vừa gặp đã yêu muốn ở lại cùng ta bầu bạn." - Ác Quỷ Máu tự dát vàng lên mặt, cực kì vô sỉ hỏi dò.
Sắc mặt Kim Bình chẳng hề dao động, chỉ như vừa nghe chuyện tầm phào.
"Xem ra không phải, vậy nàng ở lại là để thu thập thông tin và hành tung của ta, sau đó mật báo về Âm Dương Tông, để chúng cử người tới giết ta, báo thù rửa hận cho phu quân của nàng." - Ác Quỷ Máu tiếp tục hỏi dò.
Kim Bình quăng cho Ác Quỷ Máu một ánh mắt xem thường, nàng nhấc ly rượu lên uống cạn.
"Não ngươi có vấn đề sao? Bốn phía Thương Hải Thành đều bị nước biển bao vây, bên ngoài là hàng trăm yêu thú Độ Kiếp kỳ.
Ngươi cảm thấy một nữ nhân như ta có thể xé rách trận pháp phòng ngự, xuyên qua mười ngàn khối nước biển, từ trong miệng Hải Thú trốn thoát?" - Kim Bình khinh thường trả lời, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu như nhìn một tên ngốc.
Ác Quỷ Máu nghe xong mặt liền thộn ra, nó không ngờ lý do lại đơn giản như vậy.
Nó còn tưởng Kim Bình đang âm mưu một bí mật kinh thiên gì đó nên mới nán lại Diệu Âm Lâu.
"Ha ha! Thì ra là vậy, vậy thì nàng ở lại đây bao lâu cũng được." - Ác Quỷ Máu gượng gạo cười, che lấp sự xấu hổ.
Kim Bình Nhi thản nhiên xem ca kỹ, thỉnh thoảng lại tự rót rượu uống, một lúc sau giống như đã chán.
Nàng liền đứng dậy, không nói một lời đã rời đi.
Ánh mắt Ác Quỷ Máu dõi theo bước chân của nàng, chỉ khi hình bóng hoàn toàn biến mất, trong lòng nó xuất hiện vài ý nghĩ vẩn vơ.
"Công tử, chàng thích Kim Bình tiên tử sao? Nếu chàng muốn thiếp nghĩ mình có thể thương lượng với cô ấy, dù sao thiếp và nàng ta cũng có chút giao tình." - Hồng Mộng nhẹ nhàng nói vào tai sắc quỷ, đem nó từ trong ảo vọng kéo về hiện thực.
"Nàng nói đùa gì thế? Ta vừa giết trượng phu của nàng ta, ngoài mặt Kim Bình không tỏ thái độ nhưng trong lòng ắt hận ta đến chết.
Ta cũng không muốn trong lúc ân ái bị nàng ta đâm một đao." - Ác Quỷ Máu lắc đầu.
"Cái này thì chưa chắc, có khi Kim Bình lại rất cảm kích chàng đấy." - Hồng Mộng cười mị mị, nàng ngả người vào ngực sắc quỷ.
"Nàng nói rõ một chút." - Ác Quỷ Máu nhíu mày.
Mỹ nhân không nhanh không chậm, nàng dùng bàn tay khẽ chạm vào ngực sắc quỷ.
"Chàng đã thấy cái trượng phu nào lại đi trêu hoa ghẹo nguyệt trước mặt thê tử mình chưa?" - Hồng Mộng cười mị hoặc hỏi.
Bất chợt gương mặt của Ác Quỷ Máu đỏ lên.
"Hồng Mộng thân yêu, nàng đang xỉa xói ta sao?"
"Khúc khích...!Thiếp không có ý đó, chàng đối với thiếp rất tốt, thiếp có thể chết vì chàng." - Hồng Mộng biết mình lỡ lời, liền cười cho qua chuyện.
"Nàng nói thẳng vào ý chính đi!" - Ác Quỷ Máu rốt cuộc đợi không đủ kiên nhẫn, sắc mặt khẽ cau lại.
"Thực ra Kim Bình tiên tử và Âm Dương Lão Ma chẳng phải là đạo lữ gì cả, nàng ta chỉ là một cái lô đỉnh, một bình hoa rỗng tuếch không hơn không kém." - Hồng Mộng nói một cách rõ ràng rành rọt.
Ác Quỷ Máu chỉ yên lặng lắng nghe.
"Cái gọi là Âm Dương Đại Đạo nói thẳng ra chính là Thải Âm Bổ Dương thuật, Âm Dương lão quái tu luyện thuật này ắt cần phải cùng nữ nhân giao hoan, rút lấy nguyên âm từ trong cơ thể của bọn họ, bồi dưỡng nguyên dương của bản thân."
"Đương nhiên chã nữ tu nào lại dại dột mà ngủ với hắn, vậy nên hắn chỉ có thể làm hái hoa tặc, bắt cóc nữ tu sĩ về cưỡng hiếp.
Việc này khiến Chính Đạo Liên Minh tức giận vô cùng, ban ra đủ thứ truy sát lệnh, nhưng lão ma ỷ tu vi mình cao nên không sợ."
"Chỉ đến lúc hắn bị ba vị Tông Chủ vây công, đánh cho nhục thể tan nát nguyên thần bỏ chạy thì hắn mới biết sợ, từ đó hắn không dám đi bắt cóc nữ tu sĩ nữa." - Hồng Mộng kể một hồi có chút khô cổ, nàng tự rót một tách trà để uống.
Ác Quỷ Máu nghe xong thì nhíu nhíu mày.
"Xem ra ta chọc hắn một thương là quá nhẹ nhàng, biết vậy giữ lại ma anh của hắn, thỉnh thoảng lại tra tấn một hồi."
"Nhưng việc này thì liên quan gì đến Kim Bình?" - Ác Quỷ Máu nôn nóng hỏi.
"Lão ma bị truy sát nên không dám lộng hành, nhưng hắn vẫn cần hấp thu nguyên âm của nữ tu sĩ để tu luyện.
Hắn cần một cái lô đỉnh, cần một người như Kim Bình." - Âm thanh của Hồng Mộng trầm xuống, nàng mím chặt môi giống như đang nghĩ đến một cái gì đó rất đáng sợ.
"Kim Bình cô nương tu luyện chính là Thải Dương Bổ Âm công pháp và thuật mị hoặc.
Bình thường nàng ta cao quý như thiên tiên không nhiễm khói bụi, nhưng khi bỏ chiếc khăn che mặt xuống thì sẽ biến thành ma nữ dâm đãng.
Âm Dương lão ma ép nàng ta phải cải trang thay đổi hình dáng, thỉnh thoảng đi câu dẫn mấy gã tu sĩ háo sắc, cùng chúng giao hoan rồi hút sạch dương khí của chúng chuyển hóa thành nguyên âm.
Đến khi trở về lại cùng lão ma song tu, để lão ma hút sạch nguyên âm vừa tích cóp được." - Hồng Mộng kể đến đây liền ngừng lại, nàng phát hiện Ác Quỷ Máu trở nên bất thường.
"Dùng thê tử của mình làm cần câu! Loại