Mấy ngày này cuộc sống của Ác Quỷ Máu tương đối vui vẻ, sáng tìm Hồng Vận song tu, chiều tìm Bạch Yên song tu, tối lại leo lên giường của Bạch Hạ chơi đùa thân thể của nàng.
Không có việc gì làm thì đi ra vườn nói chuyện với mấy cây hoa, trêu đùa ba người sư tỷ.
Hoặc là nhảy lên nóc nhà ngồi ngắm bầu trời, ngắm trăng ngắm mây.
Việc này làm các sư tỷ rất là tò mò, nhưng khi nghe Ác Quỷ Máu nói đó là cách tu luyện của nó thì các nàng không hỏi nữa.
Mặc dù các nàng vẫn không hiểu việc nhìn ngắm mây trời thì giúp ích gì cho tu luyện.
Sau năm ngày thì đợt tranh tài thứ hai của đệ tử chân truyền cũng diễn ra.
Ác Quỷ Máu ôm eo Hồng Vận đi đến khu vực sân thi đấu, hôm nay số đệ tử quan chiến còn nhiều gấp đôi đợt một, người người nô nức phấn khởi.
Số lượng chân truyền đệ tử vốn dĩ không nhiều, danh ngạch dự thi vòng hai cũng chỉ có sáu mươi tư người.
"Đại sư tỷ! Tỷ số bao nhiêu?" - Hoàng Liên từ xa trông thấy Hồng Vận liền chạy lại gần, bên cạnh nàng còn có Kim Ánh và Tử y hai vị sư tỷ.
"Tiểu sư đệ cũng đến cổ vũ cho sư tỷ sao?" - Tử Y vui vẻ hỏi, nàng rất thích Ác Quỷ Máu nhưng không có nhiều dịp ở riêng với nó.
"Ha ha! Ta cũng là đến để dự thi." - Ác Quỷ Máu khoe viên ngọc danh ngạch trên tay, bên trên còn có số ba hai.
Việc này khiến ba vị sư tỷ trố mắt nhìn nhau một hồi.
"Sư tỷ, tiểu sư đệ lấy đâu ra danh ngạch vậy? Không phải viện chúng ta chỉ có muội với tỷ đoạt được danh ngạch sao?"
"Chẳng lẽ sư đệ có thể đánh thắng Đại Thừa kỳ sư huynh?"
"Sư đệ mau trả danh ngạch lại cho sư tỷ đi, cái đó không phải đồ chơi đâu."
Hồng Vận thấy vậy liền thay Ác Quỷ Máu giải thích.
"Sư đệ thực sự đoạt được danh ngạch.
Vốn dĩ ta cho hắn lên sân là để hắn biết trời cao đất rộng, nhưng sư đệ của chúng ta vận khí nghịch thiên, vị sư huynh Nam Phong đột ngột đau bụng, khiến cho đệ ấy không cần đánh cũng đoạt được danh ngạch."
"Oa! Sư đệ không chỉ thiên phú cao, mà cũng quá mức may mắn rồi." - Tử Y trợn tròn hai mắt, trong lòng hâm mộ vô cùng.
Đợt thứ hai có bốn sân đấu, mỗi sân thi đấu tám trận dựa theo số thứ tự ghi trong mảnh ngọc.
Hồng Vận có số tám nên nàng là một trong những người lên đài đầu tiên.
Đối thủ của nàng là một gã sư huynh Đại Thừa hậu kỳ, thực lực cùng nàng không quá chênh lệch.
"Sư tỷ cố lên! Sư tỷ nhất định sẽ thắng." - Ác Quỷ Máu oang oang cổ vũ.
"Đối thủ là Lợi sư huynh, trận chiến này không dễ rồi." - Hoàng Liên khẽ lắc đầu.
"Nhị sư tỷ! Cái tên đó có gì đặc biệt?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi.
"Lợi sư huynh từ lâu đã đi vào Đại Thừa hậu kỳ, cách đỉnh phong chỉ có một bước.
Là nhị đồ đệ của trưởng lão Đông Phong, không chỉ tu vi thâm hậu mà thần thông cũng rất mạnh.
Tuyệt kỹ thành danh là Pháp Âm Chưởng, có thể cách không đả thương người, loại tuyệt kỹ này vô ảnh vô tung, không thể nhìn thấy nên rất khó đón đỡ hay né tránh." - Nhị sư tỷ liền thuyết minh.
Ác Quỷ Máu khẽ nhíu mày, Hồng Vận là nữ nhân của nó, đương nhiên sẽ không để bất cứ kẻ nào đả thương nàng.
Bàn tay Ác Quỷ Máu khẽ đảo liền xuất hiện một giọt máu tươi, giọt máu xoay tròn liền biến thành một mũi kim, lại xoay thêm vài vòng liền biến thành nhỏ như sợi tóc, hơn nữa lại còn trong suốt.
Ác Quỷ Máu ẩn giấu vũ khí trong tay, chờ thời điểm thích hợp sẽ phóng ám khí.
"Hồng sư muội đã lâu không gặp." - Lợi sư huynh tươi cười niềm nở chào hỏi.
"Gặp qua Lợi sư huynh, lát nữa xin sư huynh nương tay." - Hồng Vận cũng cúi người chào, xét về thân phận thì gã họ Lợi này phải gọi nàng là sư tỷ, nhưng bởi vì đệ tử trong môn phái thường nhường nhịn lẫn nhau trong cách xưng hô, phần lớn nữ đệ tử sẽ gọi các nam đệ tử là sư huynh, bất kể tuổi tác danh phận.
Giám khảo của võ đài là một nữ chấp sự trưởng lão Độ Kiếp sơ kỳ mặc áo xanh.
Nàng nhìn hai đấu thủ một lúc, sau đó phất cờ hô bắt đầu.
Hồng Vận lập tức lấy ra một pháp bảo hình đóa hoa màu đỏ, từ đóa hoa phát sáng tạo thành hào quang bảo vệ bản thân.
Gã Lợi sư huynh cũng làm giống như vậy, hắn lấy ra một lá bùa màu vàng dán lên người, quanh thân liền xuất hiện một lồng sáng.
Tu sĩ tranh đấu trước tiên là phải bảo vệ cho tốt bản thân, mạng nhỏ không còn thì đánh bại đối thủ cũng chẳng ý nghĩa gì.
Hai người sau khi thi triển thủ đoạn phòng hộ liền phóng ra bảo vật tấn công.
Trên tay Hồng Vận xuất hiện một chiếc quạt màu hồng phấn, từng làn gió xuân mơn mởn phóng ra từ chiếc quạt, hướng Lợi sư huynh đánh tới.
Gã sư huynh cũng lấy ra một chiếc kính bát quái màu đen, phóng ra từng đạo năng lượng.
Nhất thời Hồng Vận và đối thủ lâm vào giằng co, cả hai tu vi ngang nhau, chất lượng pháp bảo cũng tương đương.
Nếu không có gì bất ngờ thì sẽ so xem ai ma lực hùng hậu hơn thì sẽ là người chiến thắng.
Một phút hai phút rồi ba phút, sân đấu bị uy năng của hai món pháp bảo làm cho rung lên liên tục.
Từng đoàn năng lượng đen đỏ va vào nhau rồi nổ tung giữa không trung.
Nhiều đạo năng lượng xuyên qua đánh được lên vòng phòng hộ, nhưng cũng chỉ làm vòng sáng rung lên một chút.
Theo thời gian dần trôi Hồng Vận dường như có ma lực cao hơn một chút, sắc mặt của nàng vẫn trầm tĩnh như cũ.
Nhưng vị Lợi sư huynh bên kia ma lực đã tiêu hao bảy tám phần, biết tiếp tục như vậy nhất định sẽ thua.
Hắn hơi nhấc tay lên vận chuyển năng lượng, Hồng Vận đương nhiên là nhìn thấy điều này, chuẩn bị làm ra tránh né.
Trước khi gã tu sĩ kịp phóng trưởng thì Ác Quỷ Máu đã ra tay trước, dù nó không hề cử động gì nhưng sợi tóc