Ác Quỷ Máu tự an ủi bản thân, nó bắt đầu công việc xây dựng lại nhà cửa cho Diễm Tình.
Bức tượng thần bị nó đập nát vụn, đầu mình chân tay nằm lăn lóc, nhà cửa cung điện đều bị Linh Hồn Máu và thần tượng dẫm nát.
Ác Quỷ Máu liền dùng quyền năng thao túng thế giới nâng những khối ngọc vỡ lên cao, dựa vào trí nhớ xếp những khối lớn lại với nhau, rồi chèn những khối nhỏ hơn vào những khe hở.
Sau một hồi vất vả bức tượng Hỏa Thiên Ma cũng được dựng lại, chỉ là lúc này nó nứt nẻ siêu vẹo, chẳng còn chút khí chất tà mị, trông giống như một thiếu nữ nghèo khổ đang nhăn nhó.
Quần áo trên người nàng nứt nẻ rách nát, đôi môi bị mất một góc, Ánh mắt u oán nhìn Ác Quỷ Máu chằm chằm.
"Ha...!Xin lỗi...!Lần trước là hiểu lầm, ta sẽ sửa cô lại ngay." - Ác Quỷ Máu chắp tay xin lỗi, thần tượng đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, đã sớm sinh ra linh trí.
"Hừ!" - Tượng thần hừ lạnh, đem bụi đất trên người rũ bỏ, trở lại tư thế hiên ngang quen thuộc.
Ác Quỷ Máu dùng năng lượng đem ngọc vụn đắp lên những vết nứt, tỉ mỉ liên kết từng nguyên tử lại với nhau.
Sau hơn một giờ những khe nứt trên người bức tượng đã được khôi phục, tuy còn có những vết nứt mờ mờ nhưng không đáng kể.
"Ha! Xong rồi nhé, là do ngươi tấn công ta trước, vậy xem như hòa nhé." - Ác Quỷ Máu thu hồi năng lượng, sắc mặt mệt mỏi nói.
Tượng thần im lìm bất động, không thèm trả lời, chỉ có đôi mắt thỉnh thoảng lóe sáng báo hiệu bức tượng vẫn đang hoạt động.
Ác Quỷ Máu lại tiếp tục công việc xây dựng lại nhà cửa, hai phần ba cung điện bị thần tượng và Linh Hồn Máu phá hủy.
Việc này cũng không tốn nhiều thời gian, nó lại xây mới một lần là được.
Khi đêm xuống thì Ác Quỷ Máu mới hoàn thành công việc, mặc dù không hoàn hảo như lúc đầu, nhưng cũng giống tám chín phần.
"Hài...!Chắc nàng ta không để ý đâu." - Ác Quỷ Máu vươn vai uể oải.
Nó chuẩn bị tìm một căn phòng thích hợp để nghỉ ngơi, nhưng chẳng biết làm sao chân lại hướng về phía tẩm cung của Diễm Tình.
Ác Quỷ Máu đem tay đâm đầu vào hộc cửa, nhẹ nhàng kéo sang một bên.
Lúc này trong phòng không thấy mỹ nhân đâu, chỉ có một xà nữ bốn tay đang nằm dài trên giường.
Toàn thân nàng bao phủ bởi một lớp vảy đỏ rực, trên người chằng chịt ma văn.
Bốn cánh tay gầy gò vô cùng, gương mặt hốc hác hình tam giác, trông vừa tàn độc vừa ghê rợn.
Lúc này xà nữ đang thông qua một tấm gương ngọc treo trên tường để nhìn ngắm thế giới bên ngoài, vài đứa trẻ Hỏa Ma Tộc còn nhỏ xíu đang vật lộn với nhau, thỉnh thoảng lại phun lửa từ lỗ mũi, nhìn có chút ngộ nghĩnh đáng yêu.
Diễm Tình xem rất là thú vị, thỉnh thoảng cười lên khanh khách, đuôi rắn vung vẩy qua lại.
Bỗng nàng nhận ra sự xuất hiện của Ác Quỷ Máu, nụ cười trên mặt liền biến mất.
Hai mắt nàng chẳng còn là cặp hồng ngọc tươi đẹp, thay vào đó là hai đốm lửa sáng rực, gương mặt đanh lại vì tức giận.
"Cút! Lần sau cấm vào phòng ta ban đêm." - Diễm Tình hét lên vì tức giận, phi thẳng ngọn dao rực lửa về phía sắc quỷ.
Ác Quỷ Máu vội vàng đem cửa đóng lại, xoay lưng muốn chạy trốn, nhưng vẫn bị hỏa đao xuyên thủng một lỗ.
"Chủ nhân tha mạng!" - Nó đau đớn van xin, ôm lấy vết thương bỏ chạy, may là Diễm Tình cũng không truy sát, chỉ đuổi nó đi rồi thôi.
Ác Quỷ Máu kiếm một căn phòng trống để ngủ, vốn còn tơ tưởng đêm nay nghĩ cách leo lên giường của mỹ nhân, nhưng tình hình hiện tại rất căng thẳng.
"Hừm...! Ban ngày là nữ thần xinh đẹp, ban đêm lại hóa thành quái vật xấu xí.
Cái này nhất định là bị nguyền rủa, nhưng Diễm Tình là Ma Thần, ai lại có thể nguyền rủa nàng, có lẽ là do công pháp hoặc đặc thù chủng tộc." - Sắc quỷ thì thào một mình, nếu tình hình tốt thì nó sẽ ở lại làm người hầu, nghĩ cách lừa gạt Diễm Tình, tình hình xấu thì canh lúc nàng ngủ kéo nàng vào bí cảnh của nó là xong.
Buổi sáng Ác Quỷ Máu dậy sớm, dùng một cái thau ngọc rót đầy Lưu Ly Thủy, chậm rãi tiến về phía tẩm cung.
Nó đi đến gần, gõ gõ tay vào cánh cửa vang lên tiếng cộc cộc.
"Chủ nhân, ta đến giúp nàng ngâm chân buổi sáng." - Ác Quỷ Máu nói vọng qua cánh cửa, rồi yên lặng chờ đợi.
"Vào đi!" - Âm thanh êm tai của Diễm Tình vang lên từ trong phòng.
Ác Quỷ Máu liền vui vẻ đẩy cửa bước vào bên trong.
Lúc này Diễm Tình đã trở về bộ dáng mỹ nhân kiều diễm của nàng.
Mái tóc dài bồng bềnh như ngọn lửa, để xỏa trên đôi vai trần.
Ánh mắt nàng lười biếng đến hững hờ, xem ra là vừa mới ngủ dậy.
Diễm Tình liếc Ác Quỷ Máu một cái, liền nhìn thấy thau nước trên tay nó.
Nàng liền ngồi dậy, duỗi chân ra phía trước chờ đợi.
Trước khi ngủ say trong cung điện của nàng có rất nhiều người hầu, nhưng nàng đều đã để cho bọn họ trở về quê nhà, bây giờ đã không biết bao nhiêu năm trôi qua, có lẽ bọn họ đều đã chết sạch.
Thần linh mỗi lần ngủ say khi tỉnh lại thế giới đều đã thay đổi, thương hải tang điền người quen cũ chẳng còn một ai.
Nhưng thần linh lại không thể không ngủ say, sự tồn tại của họ liên tục tiêu hao năng lượng, mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều ảnh hưởng đến thế giới, tâm tình họ vui vẻ thì trời nắng đẹp, tinh thần buồn bã thì trời âm u.
Mà lượng năng lượng hao tổn vô ích này rất khó bù đắp.
Vậy nên thần linh sẽ thức khoảng vài vạn năm, chăm sóc cho thế giới của họ, khi thấy mọi việc ổn thỏa sẽ tiến hành ngủ đông hàng triệu năm, chỉ khi thế giới bất ổn mới tỉnh dậy một lần nữa.
Ác Quỷ Máu liền tiến lại gần Diễm Tình, ngồi dưới bệ giường của nàng, đặt thau nước xuống đất.
Nó nhẹ nhàng nắm lấy đôi chân thon dài của Diễm Tình, cởi hai chiếc giày vải đặt ngay ngắn xuống đất.
Đôi chân của Diễm Tình rất đẹp, làn da trắng hồng trơn láng không hề có một khuyết điểm.
Ác Quỷ Máu đặt đôi chân ngọc vào thau nước thật nhẹ nhàng.
Lưu Ly Thủy luôn luôn duy trì một nhiệt lượng nhất định, khiến khi ngâm cơ thể vào sẽ cảm thấy thoải mái.
Gương mặt của Diễm Tình xuất hiện vẻ hưởng thụ, đôi mắt nàng nhắm lại.
Ác Quỷ Máu không nói một lời, bàn tay vốc lấy nước đổ lên bắp chân mỹ nhân, chậm rãi giúp nàng kỳ cọ xoa bóp.
Thiên Ma Thủ nó đã sớm tu đến mức thượng thừa, mỗi một cái vuốt tay lên da thịt đều dùng năng lượng kích thích các lỗ chân lông.
"Ưm...! Ngươi không phải Thiên Ma, vì sao lại biết Thiên Ma Thủ?" - Diễm Tình khẽ rên rỉ một cách khoan khoái, mang theo nghi hoặc hỏi.
"Nàng với Bạch Thiên Ma đại nhân là đồng minh hay kẻ thù?" - Ác Quỷ Máu suy nghĩ một lát rồi hỏi.
"Tên đó cùng Dạ tỷ tỷ đối địch, cũng xem như là kẻ thù của ta." - Diễm Tình chậm rãi trả lời, sắc mặt không vui không buồn.
"Vậy thì chúc mừng, kẻ thù nàng đã bị ta giết chết.
Tên Bạch Thiên Ma đó không biết là bị ai đánh trọng thương, chạy đến thế giới của ta ẩn náu.
Trong một lần đụng độ ta lỡ tay giết chết hắn, Thiên Ma Thủ là dựa vào ký ức lưu lại mà học được." - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói.
Nào ngờ Diễm Tình nghe xong thì sắc mặt cứng lại, ánh mắt nhìn Ác Quỷ Máu biến thành kỳ dị.
Sắc quỷ có chút sợ hãi