Ma Thần Máu

Hỏa Vân Thành


trước sau



Mẫu sư thấy ấu sư bị hai bàn tay rực lửa nhấc bổng qua vết rách không gian thì hoảng sợ vô cùng, lập tức chạy lại gần gầm thét điên cuồng.

Toàn thân hỏa sư bốc cháy dữ dội, nó nhào đến dùng móng vuốt đánh mạnh vào bàn tay lửa để cứu con.

Diễm Tình liền đem Thiên Ma Thủ tiêu hủy, vết rách không gian cũng được nàng khép lại.

Nàng lẳng lặng nhìn hai mẹ con sư tử ôm chầm lấy nhau.

"Gào...! (Chút chít! Dám trốn đi chơi!)" - Mẫu sư gầm lên nho nhỏ, há cái miệng đầy răng ngoạm lấy vùng da trên gáy tiểu hỏa sư, lủng la lủng lẳng kéo về hang.

Tiểu hỏa sư hoảng loạn quơ quơ mấy cái chân, miệng liên tục gào thét.

"Ngao ngao (đừng đánh...!Con không dám nữa...)"
"Gào...!(Nhất định phải đánh đòn.)"
Ác Quỷ Máu đương nhiên không hiểu tiếng nói của sư tử, nó chỉ thấy hai con sư tử này cũng rất thú vị, không biết từ lúc nào cũng học theo Diễm Tình, yên lặng quan sát bọn chúng.

"Ha! Hai con sư tử này hay thật đấy." - Ác Quỷ Máu buột miệng nói.

"Đúng vậy! Đúng vậy! Hỏa Liệt Ma Sư rất thông minh, cũng rất đáng yêu." - Diễm Tình vừa xem hai mẹ con sư tử chơi với nhau, vừa trả lời.

Bỗng sắc mặt nàng cứng lại.

"Hừ! Tên tiểu quỷ này vậy mà dám ngang hàng nói chuyện với mình, quả là không biết phép tắc."
Diễm Tình liền xoay sang Ác Quỷ Máu, ánh mắt trở nên bất thiện.

Sắc quỷ cảm thấy ớn lạnh, cơ thể khẽ run lên.


"Khục...!Chủ nhân, vừa nãy ta lỡ lời, ngài không nên chấp nhất với tiểu bối như ta." - Ác Quỷ Máu cúi người nhận lầm.

Vị Thiên Ma xinh đẹp nở nụ cười quỷ quyệt, khóe môi khẽ nhếch lên, chiếc lưỡi nàng khẽ vươn ra khóe miệng, nàng liếc Ác Quỷ Máu một cái.

"Đừng sợ, tới đây." - Diễm Tình dang rộng tay hướng về phía Ác Quỷ Máu mời gọi.

Sắc quỷ thấy vậy càng hoảng sợ, không biết cô nàng này muốn làm gì mình, thậm chí chuẩn bị xé rách không gian bỏ chạy.

Nhưng nó lại bị nụ cười mị hoặc của Diễm Tình níu lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào khe hở nơi cổ áo của nàng.

Hai quả đào tiên chín mọng lấp ló sau lớp áo mỏng.

Gặp tình cảnh này cho dù là tiên nhân cũng khó kìm nén được sắc dục, càng không nói đến một tên háo sắc như Ác Quỷ Máu.

"Híc...!Cái bẫy này to và tròn quá..." - Ác Quỷ Máu chép miệng, suýt chút nữa là chảy cả nước miếng.

Nó chậm rãi đi lại gần, rồi nhào đến ôm chặt lấy thân thể mê người của Diễm Tình.

Khóe môi mỹ nhân liền xuất hiện nụ cười đắc thắng.

"Khanh khách! Tiểu quỷ ngươi lá gan thật lớn." - Mỹ nhân phá lên cười nhưng cũng không tỏ ra tức giận khi bị Ác Quỷ Máu ôm.

Bộ ngực no tròn ép sát vào người sắc quỷ, khiến nó hưởng thụ vô cùng.

Hương thơm từ trên người Diễm Tình sộc vào mũi, khiến Ác Quỷ Máu lâng lâng bay bổng, cơ thể ngã luôn vào người nàng.

Chính ngay lúc này vị Thiên Ma xinh đẹp giữ chặt lấy đầu Ác Quỷ Máu, kề miệng sát vào cổ nó.

"Khanh khách! Cám ơn vì bữa ăn!" - Diễm Tình reo lên khe khẽ, chiếc lưỡi trơn mềm đưa qua đưa lại nơi động mạch trên cổ, khiến máu huyết trong người sắc quỷ tăng cao.

Nàng nhẹ nhàng hé môi để lộ hai chiếc nanh bén nhọn, cắm phập vào da thịt Ác Quỷ Máu.

Đôi mắt như hồng ngọc sáng lên rực rỡ, hai tay giữ chặt lấy Ác Quỷ Máu không cho nó giãy giụa, lúc này tình cảnh có chút giống như một con rắn đang xiết chặt con mồi, chậm rãi tiêm chất độc hóa lỏng máu thịt rồi hút vào miệng.

Từng dòng máu nóng hổi bị Diễm Tình mút lấy, sắc mặt nàng trở nên mờ mịt.

Máu của sắc quỷ giống như một chất gây nghiện, uống xuống bụng liền nhanh chóng lan ra khắp cơ thể, toàn thân Diễm Tình cảm thấy thư giãn vô cùng.

Ác Quỷ Máu lúc này gương mặt hơi xám trắng, nhưng khóe miệng lại tươi cười.

"Hắc hắc! Ta xem lần này nàng chạy đi đâu!" - Nó cười gian một hồi, không ngừng điều khiển máu của mình đồng hóa máu trong cơ thể Diễm Tình.

Đợi lúc Diễm Tình rơi vào trạng thái mê man, Ác Quỷ Máu mới gỡ miệng nàng ra khỏi cổ mình.

Nó liền đem nàng đặt xuống giường, ánh mắt nhìn nàng đầy vẻ háo sắc.

"Hừ! Hừ! Nữ thần thì sao chứ? Cuối cùng cũng bị ta lừa.

Máu của ta cũng không phải dễ uống vậy đâu, không có ta đồng ý thì chúng hóa thành kịch độc giết nàng lâu rồi." - Ác Quỷ Máu cười gian một trận.

Bàn tay sói liền nhào đến, xé toạc lớp vải mỏng, bầu vú no tròn như hai quả đào chín mọng liền xuất hiện trước mắt sắc quỷ.

Thân thể của Diễm Tình vừa ấm áp lại đàn hồi co dãn, cảm giác chạm vào nhu nguyễn vô cùng, Ác Quỷ Máu liền nắn bóp bầu vú của nàng một hồi, rất là yêu thích.


Bỗng gương mặt Diễm Tình nhíu lại, giống như là đang đau đớn.

"Ta giết chết ngươi!" - Tiếng rít quái dị vang lên từ miệng Diễm Tình, nàng đang nói chuyện bằng ngôn ngữ Ma Tộc.

Cánh tay thon dài vung lên, hóa thành móng vuốt sắc nhọn chọc thẳng vào mặt Ác Quỷ Máu.

Sắc quỷ liền dùng tay bắt lấy tay của nàng, tay còn lại vuốt ve trấn an.

Năng lượng máu nhu hòa nhanh chóng xoa dịu cơn tức giận, Diễm Tình bình tĩnh trở lại, hai mắt vẫn nhắm nghiền, nãy giờ nàng chỉ đang gặp ác mộng.

Khóe mắt Diễm Tình co giật liên tục, gương mặt hết tức giận lại biến thành sầu khổ.

Nhìn tình cảnh này sắc tâm của Ác Quỷ Máu cũng chẳng còn tí gì.

"Vốn định cưỡng hiếp nàng để trả thù, xem ra phải tạm tha cho nàng rồi." - Ác Quỷ Máu lắc đầu, nó đặt tay lên trán Diễm Tình, dùng năng lượng trong người mình để xoa dịu.

Việc bẻ cong ý chí của một vị thần vô cùng khó khăn, Ác Quỷ Máu cũng không dám tùy tiện đi vào bên trong tâm thức của Diễm Tình.

Chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn, tìm cơ hội thích hợp để lừa gạt dụ dỗ nàng.

Ppp
Lúc này gương mặt của Diễm Tình lại thay đổi, khóe môi mỉm cười ngọt ngào, trong miệng phát ra những âm thanh nho nhỏ khó hiểu.

Tiếc là ngôn ngữ nàng sử dụng rất hiếm gặp, nên Ác Quỷ Máu chẳng hiểu gì.

Một lúc lâu sau hơi thở của Diễm Tình biến thành gấp gáp, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi chảy dòng dòng trên trán.

"Chủ nhân! Chủ nhân!" - Ác Quỷ Máu thấy vậy thì gọi lớn, thi triển một loại thần thông chiêu hồn.

Diễm Tình giống như đi lạc trong hang sâu thì phát hiện ra ánh sáng, hai

mắt nàng mở bừng, hoảng loạn nhìn xung quanh.

Bộ ngực mỹ nhân phập phồng thở dốc, ánh mắt ngơ ngơ ngác ngác.

"Mơ! Lại là giấc mơ đó..." - Diễm Tình lẩm bẩm trong miệng, nàng khẽ lắc đầu để trấn tỉnh.

"Nàng làm sao vậy? Vừa nãy hút máu ta xong liền ngủ mất tiêu, là gặp ác mộng sao?" - Ác Quỷ Máu lo lắng hỏi.

"Ta..." - Nhìn bộ dạng lo lắng của Ác Quỷ Máu khiến Diễm Tình ngẩn người, nhưng rất nhanh khôi phục lại như cũ.

"Ngươi không nhân cơ hội bỏ trốn sao? Hừ, cũng đừng tỏ ra thân thiết như vậy.

Ngươi là nô lệ của ta, nhớ lấy điều đó." - Mỹ nhân liền ngồi dậy, chỉnh sửa lại y phục trên người.

"Chủ nhân, ta cũng chỉ là lo cho nàng." - Ác Quỷ Máu cúi đầu nói.

Nhìn bộ dạng trung thành tận tụy lo lắng vì chủ của Ác Quỷ Máu khiến Diễm Tình có chút bất ngờ.

Nàng liếc nó vài lần xem có phải là đang giả vờ hay không.

"Khanh khách...!Ta không những tra tấn ngươi, còn uống máu và bắt ngươi làm nô lệ.

Vì sao ngươi không oán hận mà lại lo lắng cho ta?" - Diễm Tình cười lên lanh lảnh hỏi.

"Ta không biết..." - Ác Quỷ Máu quyết định giả ngu, lắc đầu một cách ngờ nghệch.


Hành động này của nó đương nhiên không qua mắt được Diễm Tình, nhưng nàng cũng không bóc mẽ.

"Chỉ cần tiểu quỷ ngươi hầu hạ ta chu đáo, trăm năm sau ta sẽ thả ngươi đi.

Còn giờ thì pha cho ta một tách Hỏa Lăng Trà, cũng đừng dùng Lưu Ly Thủy, lấy nước suối Ôn Hỏa Tuyền phía đông đảo là được." - Vị Thiên Ma xinh đẹp quăng cho Ác Quỷ Máu một bộ ấm trà, không kiêng nể gì sai bảo.

"Tốt!" - Ác Quỷ Máu liền đón lấy bộ ấm trà, nhanh chóng rời đi.

Lúc trở về trên tay Ác Quỷ Máu bưng một bộ ấm trà nghi ngút khói, linh thảo trên đảo sinh trưởng không biết bao nhiêu năm tháng, dược tính mạnh mẽ vô cùng.

Nó rót liền lắc lư ấm trà vài vòng, nhẹ nhàng rót vào chiếc tách gỗ.

Nhất thời trong phòng sực nức mùi thơm, chiếc ly nhỏ trong tay Ác Quỷ Máu tỏa ra ánh sáng rực rỡ đẹp mắt.

"Trà đã pha xong, nàng dùng thử xem."
Diễm Tình vốn đã bị mùi hương thu hút, liền nhận lấy tách trà đưa lên miệng.

Nước trà nóng hôi hổi, vị có chút cay chút đắng, nhưng uống xong thì trong cổ họng lại dâng lên tư vị ngọt ngào, mùi hương lưu lại nơi cuống phổi.

"Ừm...!Trà ngon...!Tiểu quỷ ngươi pha kiểu gì vậy?" - Diễm Tình hài lòng gật đầu, cảm thấy kỹ thuật pha trà của Ác Quỷ Máu rất tốt.

"Không có gì đặc biệt, chỉ là Hỏa Lăng Trà có dược niên trăm vạn năm nên xảy ra chất biến, ta phải nghiền nó thành bột, phối hợp với vài gia vị bí truyền tạo thành bột trà.

Khi pha bột trà hòa tan hoàn toàn trong nước, khác với loại trà ngâm bình thường dược tính vẫn lưu lại trong lá trà." - Ác Quỷ Máu vờ vịt giải thích, lý do trà có hương vị đặc biệt thật ra là do nó bỏ máu của mình vào bên trong.

Diễm Tình nghe nó ba hoa cũng xuôi xuôi tai, nàng mặc dù thích uống trà nhưng cũng không tìm hiểu nhiều, chỉ khẽ gật đầu rồi tiếp tục theo dõi hình ảnh trong tấm gương ngọc.

Trong gương lúc này hình ảnh đã thay đổi, khắp nơi là phố xá sầm uất, những tòa nhà được xây dựng bằng hỏa ngọc.

Trên bầu trời được che phủ bởi một lồng phòng ngự do pháp trận tạo ra, ngoài pháp trận là những đám mây lửa dày đặc liên tục thiêu đốt.

Hỏa Vân Thành là thánh địa của tộc Hỏa Ma, xây dựng dưới chân một ngọn núi lửa khổng lồ.

Ngọn núi lửa này to lớn vô cùng, cao đến mấy vạn dặm, mà rộng cũng cả ngàn dặm.

Trong miệng núi lửa là biển dung nham nóng bỏng, giữa biển dung nham lại có một hòn đảo, nghe đồn là nơi ở của Hỏa Thiên Ma Thần.

Trước kia hàng năm các hỏa ma tộc thường xuyên đến miệng núi lửa tế bái, ném đủ thứ châu báu quý giá vào miệng núi lửa để cầu xin Thiên Ma chúc phúc.

Nhưng mấy trăm ngàn năm gần đây phong tục đó không còn được duy trì, Hỏa Thiên Ma không biết vì lý do gì mà đã ngủ say, Hỏa Vân Thánh Cung cũng biến mất.

Tỳ nữ của Thiên Ma Thần đều trở về trong tộc, xây dựng các thế lực quanh núi lửa.

Mặc dù ma thần ngủ say, nhưng chỉ cần nàng chưa chết thì cũng không ai dám chủ động tấn công Hỏa Ma Tộc, vì vậy Hỏa Vân Thành sau trăm ngàn năm phát triển càng lúc càng phồn thịnh, đến nay dân số đã đến hơn trăm triệu..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện