"Ai...! Ngủ một giấc khi tỉnh dậy cảnh còn người mất, cũng không biết mấy nha đầu kia có để lại hậu bối nào hay không?" - Diễm Tình than nhẹ, liên tục sử dụng gương ngọc tìm kiếm tung tích.
Hỏa Vân Thành diện tích rất lớn, từ đầu này đến đầu kia tòa thành những mấy chục dặm, nhà của san sát nhau.
Kiến trúc lớn nhất chính là Hoàng Thành do Hỏa Vân Ma Hoàng cai quản.
Vị Ma Hoàng này tuy không phải Thiên Ma, nhưng cũng có tu vi Địa Ma Kỳ đỉnh phong, cách thần vị chỉ còn một bước nhỏ.
Chỉ là cái bước này chẳng bao giờ bước qua được, muốn tiến giai Thiên Ma chỉ có cách đạt được Thiên Ma truyền thừa, hoặc là dùng thực lực đem Thiên Ma giết chết, đoạt lấy thần lực.
Nhưng phương pháp thứ hai gần như là không thể, chỉ có thần mới có thể giết thần, những sinh vật khác dù mạnh đến đâu cũng không thể giết chết một vị thần thực sự.
Diễm Tình liên tục thông qua gương ngọc tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được người nàng muốn tìm.
Hỏa Vân Ma Hoàng là một cô gái tuổi chừng hai mươi, thân mặc hoàng bào đỏ đậm.
Gương mặt xinh đẹp nhưng có mấy phần lạnh lùng, nàng lúc này đang bế quan luyện đơn, trước mặt là một lò đan dược đang liên tục xoay tròn, xung quanh là tám đạo hỏa diễm nóng bỏng.
Bỗng trước mặt nữ Ma Hoàng xuất hiện một khe nứt không gian, đem nàng từ trong động phủ bắt đi.
Cô gái tội nghiệp ngã cái bịch xuống đất, đầu đập xuống sàn, hỏa quan đội trên đầu cũng rơi xuống.
Nàng hoảng hốt ngẩng đầu lên xem chuyện gì xảy ra, liền nhìn thấy Diễm Tình đang trang nghiêm nhìn nàng.
"Diễm Châu gặp qua Thiên Ma đại nhân!" - Nữ Ma Hoàng quỳ sụp xuống tế bái, dập đầu lia lịa, nàng rất nhanh đã nhận ra Hỏa Thiên Ma mà mình vẫn luôn tôn thờ.
"Ừm! Tốt lắm! Nha đầu Diễm Bích là gì của ngươi?" - Diễm Tình nở nụ cười nhu hòa hỏi.
"Bẩm Thiên Ma đại nhân, đó là tổ mẫu tám đời của thần." - Diễm Châu vội vàng trả lời.
"Ừm...!Đã tám đời rồi sao? Vậy ta ngủ bao lâu rồi?" - Diễm Tình nghe vậy giọng nói có chút trầm xuống.
"Bẩm đại nhân đã ngủ hơn năm trăm vạn năm." - Diễm Châu cẩn thận trả lời, sắc mặt nàng có chút hưng phấn khi có thể nhìn thấy Thiên Ma bằng da thịt, trước giờ nàng chỉ thấy mặt Diễm Tình thông qua mấy bức tượng.
"Năm triệu năm, cũng đủ lâu rồi."
"Bản tôn chỉ mới tỉnh lại gần đây, trong cung thiếu tỳ nữ hầu hạ, nếu ngươi nguyện ý có thể ở lại trong thánh cung giúp ta quét dọn nhà cửa.
Thỉnh thoảng ta sẽ giảng giải đạo pháp cho ngươi." - Diễm Tình không nhanh không chậm nói.
Nữ Ma Hoàng nghe xong không những không tức giận mà ngược lại mừng rỡ vô cùng.
"Đa tạ ân điển của đại nhân, nô tỳ cam tâm tình nguyện làm người hầu cho ngài, quyết dốc tâm tận tụy, chết cũng không màng." - Diễm Châu vội vàng bái lạy, giống như là sợ Thiên Ma đổi ý.
Được làm cung nữ trong thánh cung chính là ân điển ai ai cũng mơ ước, gia tộc của nàng có thể thống trị Hỏa Vân Thành suốt hàng trăm vạn năm cũng là nhờ có tổ tiên làm thị nữ thân tín cho Thiên Ma, nay nàng cũng được hưởng ân sủng ắt con cháu sau này cũng sẽ được Thiên Ma chiếu cố.
"Quái lạ, làm người hầu cho người khác vui thế sao?" - Ác Quỷ Máu cảm thấy quái dị vô cùng.
Diễm Tình thì đã quen với việc này, chỉ khẽ gật đầu, nàng lấy ra một tấm ngọc bàn đưa cho Diễm Châu.
"Ngươi dùng cái này truy tìm tung tích hậu nhân của mấy người Hồng Ngọc, Hỏa Bích.
Hỏi xem bọn chúng có muốn làm tỳ nữ cho ta hay không, nếu chúng không muốn thì ngươi chọn vài người thân tín cũng được."
"Truyền tống trận ở phía tây, nó sẽ đưa ngươi trở về."
"Nô tỳ xin tuân lệnh!" - Diễm Châu dập đầu bái lạy, nhận lấy ngọc bàn rồi cáo lui.
Trước khi đi ánh mắt của nàng nhìn qua Ác Quỷ Máu vài lần, mặc dù rất tò mò gã nam nhân bên cạnh Thiên Ma là ai, nhưng nàng cũng không dám hỏi nhiều.
"Tiểu quỷ! Chưa nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp bao giờ sao? Có muốn ta gã nha đầu đó cho ngươi không?" - Diễm Tình cười mị mị hỏi, trên gương mặt nàng hiện rõ vẽ chế giễu.
Ác Quỷ Máu hơi giật mình khi bị gọi bất ngờ, nó vội vàng xua tay.
"Chủ nhân nói đùa rồi, ta chỉ thắc mắc vì sao một vị ma hoàng lại dễ dàng đồng ý làm người hầu cho nàng như vậy."
"Ngươi bất mãn sao? Người trong thiên hạ đều xem việc được làm tỳ nữ cho ta là vinh dự lớn lao.
Hỏa Vân Thánh Cung tài nguyên phong phú, thánh khí ngập tràn, chỉ cần ở đây tu luyện là có thể thẳng đến Địa Ma Kỳ.
Sau vài vạn năm ta lại ngủ say, mấy nha đầu đó xuất cung đều sẽ trở thành cường giả một phương." - Diễm Tình nhàn nhạt giải thích, dáng vẻ rất là tự hào.
"Thì ra là như thế, vậy ta càng phải hầu hạ chủ nhân thật tốt." - Ác Quỷ Máu cười hề hề, xun xoe lấy lòng.
Nhìn bộ dạng ngớ ngẩn của nó khiến Diễm Tình phì cười, nàng bỗng đứng dậy rời khỏi giường, lắc lư thân thể mê người vươn vai uốn người.
Diễm Tình lấy ra từ hư không một tấm vải đỏ hình chữ nhật, trên tấm vải thêu rất nhiều ấn ký hỏa diễm, giữa đầu và cuối tấm vải là hai sợi dây đỏ.
"Mặc nó cho ta!" - Vị Thiên Ma xinh đẹp ra lệnh, nàng giơ hai tay sang ngang chờ đợi.
Ác Quỷ Máu lúng túng cầm lấy tấm vải, suy nghĩ xem thứ này mặc như thế nào.
"Ngu ngốc! Quấn Sa Y lên vai ta, rồi quấn nó quanh người, khi gần hết thì nối hai đầu Sa Y lại." - Diễm Tình mất kiên nhẫn liền nhắc nhở.
Ác Quỷ Máu vụng về làm theo lời nàng nói, đem tấm vải quấn quanh cơ thể của Diễm Tình, khiến nàng giống như đang mặc một bộ váy bó sát người, từng đường cong gợi cảm ẩn hiện sau lớp vải.
Mỹ nhân lấy ra một cái khăn đội lên đầu, lại dùng mạng mỏng che đi gương mặt xinh đẹp.
Lúc này nàng trông giống như một cái dị