"Đạo hữu tha mạng, ta nguyện dốc toàn bộ gia sản để đền ơn." - Ma anh của Bạch Cốt hoảng sợ van xin, nó chắp hai cái tay nhỏ xíu vái như vái sao.
Lão và U Huyền từ lâu đã bế quan tu luyện, không còn thường xuyên ra ngoài, chỉ đi nhận mấy cái ghế khách khanh trưởng lão làm công việc trông coi nhà cửa, mỗi năm hưởng vài ngàn ma thạch xem như tiền dưỡng già.
Hôm nay chết dưới tay Ác Quỷ Máu quả thực có mấy phần oan uổng, khiến cho lão không cam lòng.
"Hắc hắc! Ngươi muốn sống sao? Chỉ cần trả lời ta ba câu hỏi thì ta sẽ không giết ngươi." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười nhàn nhạt, nhìn Bạch Cốt lão tổ bay loạn trong phòng.
Lão ta bây giờ giống như ruồi mất đầu, chẳng còn chút uy thế của một lão ma Độ Kiếp Kỳ.
"Ta cái gì cũng nói, ta cái gì cũng nói..." - Ma Anh gật đầu lia lịa, chỉ mong sao giữ được mạng sống.
"Ta với Sát Lục Minh các ngươi vốn dĩ không thù không oán, là cái tên ngu ngốc nào dám treo thưởng ta vậy?" - Ác Quỷ Máu trầm giọng hỏi, việc khi không bị hai thế lực lớn đồng loạt treo thưởng khiến nó hết sức tức giận, cảm thấy muốn làm ăn lương thiện cũng bị người chọc ngoáy.
"Cái này...!Cái này là do thượng giới hạ lệnh truy sát." - Ma Anh lắp bắp trả lời, nhưng cũng không dám giấu diếm.
"Thượng giới? Quái lạ thực, ta còn chưa kiếm chuyện với chúng? Cái tên nào rãnh hết cả trứng đi tìm ta phiền toái vậy." - Ác Quỷ Máu chậc chậc lấy làm kỳ.
Kể từ lúc vượt biên trái phép đến Linh Ma Giới, nó chỉ loanh quanh chỗ này loanh quanh chỗ kia, còn chưa trêu chọc vào thế lực lớn nào nơi thượng giới.
Hai thế lực lớn nhất nó tiếp xúc chính là Minh Linh và Diễm Tình, nhưng hai nàng đều đã là thê tử của nó, đâu có lý do gì lại ra lệnh truy sát.
"Là thế lực nào truy sát ta?" - Ác Quỷ Máu lại gằn giọng hỏi.
"Ta chỉ là khách khanh trưởng lão của Sát Lục Minh, bình thường cũng chỉ làm kẻ trông coi nhà cửa.
Chuyện này e chỉ có sáu vị đường chủ mới có thể biết được, đạo hữu xin hỏi câu khác đi." - Ma Anh lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Ác Quỷ Máu nhìn bộ dạng của nó liền biết là đang nói thật, cũng không tiếp tục truy cứu.
"Vậy bảo khố của Sát Lục Minh nằm ở chỗ nào? Ngươi dù gì cũng là trưởng lão canh cửa, đừng nói tiền ở đâu ngươi cũng không biết đấy?"
"Ngay bên dưới chấp sự đường có một căn phòng kín, bên trong có trận pháp truyền tống đến bảo khố.
Nơi này phải có lệnh bài Minh Chủ mới có thể tiến vào, bất cứ ai cố ý đột nhập vào trong đều sẽ bị trận pháp vây khốn, sau đó tự hủy." - Ma Anh ngay lập tức trả lời.
"Tức là bảo khố của các ngươi không nằm trong Đồ Lục Thành, mà là thông qua trận pháp để đến đó?" - Ác Quỷ Máu liền dò hỏi.
"Đúng vậy, các đại tông môn đều là như vậy, tiền không bao giờ để ở trong nhà mà nằm trong các khe nứt không gian hoặc tiểu bí cảnh.
Nội tình cũng đều sắp đặt ở đó, phòng khi xảy ra đại họa thì chỉ cần chia ra bỏ chạy, sau này dùng tài sản tích trữ xây dựng lại tông môn." - Ma Anh gật đầu xác nhận.
Ác Quỷ Máu nghe xong thì cảm thấy chán nản, vốn dĩ cho rằng Sát Lục Minh treo thưởng nó ngàn vạn, vậy ắt hẳn là rất giàu có, còn định đến cướp bóc một phen, ai ngờ lại thành công cốc.
"Huyết Họa Giả đạo hữu, ta đều đã thành thật trả lời những câu hỏi của đạo hữu, vậy ta có thể đi được rồi chứ?" - Ma Anh có chút lo lắng hỏi.
"Đi? Đi đâu cơ? Ngươi cảm thấy ta có thể để cho ngươi đi sao?"
"Huyết Họa Giả! Ngươi dù gì cũng là một đại năng, sao có thể nói mà không giữ lời?" - Ma Anh nghe vậy thì trợn tròn hai mắt chất vấn, mặc dù biết hôm nay khó lòng thoát chết, nhưng vẫn ôm một tia hy vọng mong manh.
"Ta nói là sẽ không giết ngươi, nhưng đâu có nói sẽ thả ngươi đi, là ngươi tự mình suy nghĩ quá nhiều.
Long Nữ! Tên này giao cho nàng, tùy nành xử lý." - Ác Quỷ Máu nhàn nhạt trả lời.
Ma Anh nghe vậy thì sửng sốt vô cùng, chuyện lừa gạt phản bội đã xem qua không ít, nhưng nuốt lời còn rất có lí lẽ như Ác Quỷ Máu thì lão mới gặp lần đầu.
"Huyết Họa Giả! Ta có chết cũng không tha cho ngươi!" - Bạch Cốt rít lên một cách điên loạn, năng lượng bên trong Ma Anh bạo phát chuẩn bị nổ tung.
"Người sống ta còn không sợ, chết rồi thì có thể làm gì được nữa, hóa thành oán linh ám ta sao?" - Ác Quỷ Máu cười nhạt, oán linh đu bám trên người nó không hề ít, nhưng nó chẳng thèm quan tâm.
Giữa không gian xuất hiện một bàn tay máu tóm lấy ma anh đem năng lượng của nó áp chế, sau đó ném luôn về phía Long Nữ.
Cô nàng hé miệng hút ma anh vào bụng, khi ăn nàng còn rên lên một tiếng nghe vô cùng kỳ quái.
Long Nữ sau khi ăn xong liền biến trở lại thành nhân hình, trở thành một cái mỹ nhân xinh đẹp mặc váy lụa trắng, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.
"Huyết! Hôm nay chơi thật vui! Ngươi lại dẫn ta đi đồ thành đi."
"Hắc hắc, nàng vui là được, đợi có tên đui mù nào không sợ chết, ta dẫn nàng đi diệt tộc bọn chúng." - Ác Quỷ Máu cười cười đáp lời.
Long Nữ nghe xong nụ cười trên môi càng nồng đậm, khóe môi cong lên vô cùng quỷ dị, thậm chí có thể thấy được một giọt chất lỏng đỏ thẫm rỉ ra từ miệng của nàng.
"Huyết! Vậy chúng ta đến Thất Sát Tông huyết tẩy bọn chúng luôn đi." - Nàng chạy đến ôm lấy tay Ác Quỷ Máu, chỉ chỉ về phía ngọn núi cao đang bị sương mù bao phủ.
Ác Quỷ Máu nghe vậy thì nở nụ cười khổ, nó dùng khăn tay lau vết máu trên miệng Long Nữ.
"Nàng thực là tham lam, vừa nuốt mười mấy tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mà vẫn chưa no sao? Ta là nói khi nào có dịp sẽ dẫn nàng đi săn, không phải ngay bây giờ."
"Hứ! Đâu có ăn nhiều như vậy, tính cả tên vừa nãy tổng cộng chỉ ăn có bốn năm người, còn lại đều bị Thi Thi ăn hết." - Long Nữ bĩu bĩu môi, xụ mặt kể lể.
"Thi Thi sao lại ăn hết của nàng được, cô ấy đâu có ăn người." - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi.
Long Nữ cũng nhíu mày, cảm thấy mình hình như nói sai.
"Cô ấy không ăn, nhưng cũng giết hết bọn chúng rồi kéo vào địa ngục, số còn lại thì bọn chúng tự mình tàn sát lẫn nhau, ta chẳng ăn được gì cả."
"Bây giờ đói muốn chết luôn nè, ngươi dẫn Long Nữ đi săn tiếp đi." - Long Nữ nũng nịu nói, giống như một đứa trẻ con làm nũng.
"Ta biết nàng đói, nhưng cũng không vô duyên vô cớ tiêu diệt tông môn người khác được." - Ác Quỷ Máu khẽ lắc đầu.
"Đi! Đi mà! Không phải Thất Sát Tông là thế lực chống lưng Sát Lục Minh hay sao? Chúng ta diệt tông chúng luôn chẳng phải rất tốt?" - Long Nữ tiếp tục lắc lư cánh tay của Ác Quỷ Máu, nhẹ giọng năn nỉ nó.
"Thi Thi nói đúng! Ta quá nuông chiều nàng rồi." - Ác Quỷ Máu khẽ lắc đầu.
"Hôm nay huyết tẩy một tòa thành là quá đủ, ta sẽ không giết thêm người nữa, nếu nàng vẫn đói bụng thì ăn đỡ linh thạch đi, ta biết là thứ đó không ngon nhưng cũng là năng lượng đúng không." - Ác Quỷ Máu đành nhẹ giọng dỗ dành.
Long Nữ biết tiếp tục nài nỉ cũng vô dụng, liền bĩu môi xụ mặt, dáng vẻ đáng thương tội nghiệp, thỉnh thoảng lại liếc xéo Ác Quỷ Máu một cái.
"Long