Vất vả hơn nửa ngày thì sắc quỷ cũng dọn xong nhà kho quân sự, nhìn đống máy móc nằm ngổn ngang chất cao như núi trong bí cảnh, nó chỉ biết lắc đầu.
"Chắc nàng ấy định nấu chảy ra làm nguyên liệu luyện khí." - Ác Quỷ Máu nghĩ thầm, không có năng lượng thì máy móc chỉ là những khối kim loại vô tri vô giác.
Kiều Ngọc rất hài lòng với thu hoạch ngày hôm nay, nàng bấm đốt ngón tay tính toán.
Một nửa số máy móc này nàng có thể tháo rời để nghiên cứu, giáp trụ thì gắn lên mình khôi lỗi để tăng cường phòng thủ.
Những thứ không sử dụng được thì nấu chảy rồi luyện chế chiến thuyền, tình hình chiến tranh đang rất căng thẳng, giá cả pháp bảo và nguyên vật liệu đã tăng gấp ba lần bình thường.
Nàng chỉ tính sơ sơ chuyến này có thể kiếm lời được trăm triệu linh thạch, sau khi bán hết pháp bảo thì nàng sẽ thành người giàu có nhất Linh Ma Giới.
Lúc đó nàng sẽ đá đít tên Ứng Dư phế vật, tự mình ngồi lên chiếc ghế Tông Chủ mà không cần Ác Quỷ Máu giúp sức.
Kiều Ngọc nghĩ đến đây tâm tình trở nên thoải mái vô cùng, đối với Ác Quỷ Tham Lam như nàng thì có tiền chính là việc vui sướng nhất, nụ cười trên gương mặt mỹ nhân rạng rỡ vô cùng.
Bỗng nụ cười của Kiều Ngọc cứng lại, mũi kiếm năng lượng không biết từ đâu đã đâm xuyên qua ngực của nàng.
Sự việc xảy ra quá mức bất ngờ, ngay cả Ác Quỷ Máu cũng không kịp phản ứng.
Chỉ thấy không gian phía sau lưng Kiều Ngọc khẽ rung lên, nữ Băng Hoàng chậm rãi xuất hiện.
Lúc này cô ta không còn là một ảo ảnh nữa, mà đã biến thành một nữ người máy mặc áo giáp nhẹ.
Trên tay nắm chặt lưỡi kiếm điện từ, gương mặt lạnh băng không một tia cảm xúc.
"Khốn kiếp!" - Ác Quỷ Máu rít lên, không ngờ nữ AI kia lại quỷ dị như vậy, có năng lực xuyên qua không gian giết người trong vô hình.
Nó vung nắm đấm thẳng về phía Băng Hoàng, bàn tay sáng rực huyết quang.
Nhưng trước khi nó đánh trúng thì nữ nhân kia đã biến mất một lần nữa, giống như chưa từng xuất hiện.
"Huyết..." - Kiều Ngọc đổ gục vào ngực sắc quỷ, từ miệng vết thương dòng máu vàng kim tuôn ra xối xả, sắc mặt nàng nhanh chóng tái nhợt.
Ác Quỷ Máu không nói một lời, vội vàng cắt cổ tay đổ máu vào miệng Kiều Ngọc, tạm thời giúp nàng ổn định vết thương.
"Hừ! Tiện nhân kia thủ đoạn thật thâm độc, lần nào cũng hạ sát thủ, hơn nữa còn nhắm vào nữ nhân của ta để ra tay."
"Nếu để ta tóm được nhất định sẽ không tha cho ả." - Ác Quỷ Máu gằn giọng nói.
Vết thương do Băng Hoàng gây ra độc ác vô cùng, một kiếm đâm xuyên tim.
Nếu là tu sĩ bình thường thì chắc chắn đã chết, may là Kiều Ngọc đã trải qua một lần lột xác, sở hữu sức mạnh thể chất của quỷ tộc nên mới có thể chống đỡ.
"Nàng không sao chứ? Để ta đưa nàng về bí cảnh nghỉ ngơi.
Lần này đều tại ta, biết rõ nơi này có nguy hiểm mà vẫn đưa nàng tới đây." - Ác Quỷ Máu áy náy nói.
"Huyết! Chàng đừng nói vậy, thiếp không vấn đề gì, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là khỏe.
Lần này vốn dĩ định giúp đỡ chàng, nhưng lại không làm được gì..." - Kiều Ngọc gắng gượng nở nụ cười.
"Lần này thiếp sẽ trở về tu luyện, để lần sau cho chàng một bất ngờ nho nhỏ."
"Tốt! Nơi này vẫn rất nguy hiểm, nữ nhân kia có năng lực ẩn hình.
Chờ ta tiêu diệt ả lại đến thăm nàng." - Ác Quỷ Máu lo lắng nói, một tay vách phá hư không kết nối với động phủ của Kiều Ngọc.
Nó để nàng vào bên trong, sau đó tóm lấy Cậu Vàng ném luôn vào, nhanh chóng đóng lại cánh cổng.
Lúc này Ác Quỷ Máu chỉ còn lại một mình, cùng với nữ Băng Hoàng đang ẩn nấp trong bóng tối.
Sắc quỷ tiến vào trạng thái cảnh giác cao độ, đem linh hồn tỏa ra bốn phía dò xét, lúc này chỉ cần một luồng không khí nhẹ di chuyển thì nó cũng có thể phát hiện.
Nhưng quan sát hồi lâu nó vẫn không thể tìm được tung tích của kẻ thù, nàng ta dường như vừa ra tay xong thì đã chạy trốn chứ không còn ở lại trong phòng.
"Hừ! Sư có thể chạy chứ chùa thì không, chỉ cần phá hủy trung tâm đầu não thì ả ắt phải lộ diện."
Ác Quỷ Máu một lần nữa tập trung tinh thần, lần này nó không tìm kiếm Băng Hoàng nữa mà chuyển sang các ba động năng lượng.
Không gian trong tâm trí sắc quỷ trở nên đen kịt, giống như mặt hồ phẳng lặng không có lấy một gợn sóng.
Sau một lúc lâu dò xét, Ác Quỷ Máu cảm nhận được nguồn năng lượng yếu ớt ở cách xa mình năm trăm trượng.
Nguồn năng lượng này yếu ớt vô cùng, dường như được che giấu rất kỹ càng.
"Hừm...!Lại là tầng hầm dưới mặt đất."
Đúng lúc này dự cảm nguy hiểm lại nhảy lên, từ trong hư không đột ngột xuất hiện một lưỡi kiếm điện từ.
Nữ người máy mặc giáp bạc một lần nữa xuất hiện, lợi dụng thời điểm Ác Quỷ Máu sơ hở để ra tay.
"Phập!" - Lưỡi kiếm tinh chuẩn vô cùng, đâm mạnh vào sau gáy rồi cắt xuyên qua cổ sắc quỷ.
Nhưng càng quỷ dị hơn là không hề có cảnh đầu rơi máu chảy, cái đầu sắc quỷ quay ngoắt lại một trăm tám mươi độ, nó nở nụ cười quỷ quyệt.
"Bị lừa rồi nhé!"
"Thương Tần!"
Không gian sau lưng sắc quỷ nổ tung, nữ Băng Hoàng không kịp kích hoạt động cơ bốn chiều thì đã bị vết nứt không gian cuốn vào.
Từng mảnh linh kiện đắt đỏ trên người cô ta vỡ vụn, phần thân giữa biến mất chỉ còn bả vai và hai bắp chân.
Tuy bị thương nặng nhưng trên mặt cô ta vẫn điềm tĩnh như thường, không hề tỏ ra nao núng hay sợ hãi.
"Loảng xoảng..." - Phần cơ thể đứt lìa của Băng Hoàng rơi xuống đất, từ miệng vết thương thứ dầu máy màu xanh lơ chảy ra ngoài.
Ác Quỷ Máu lượm phần đầu của nàng ta lên.
"Hừ! Bình thường ta không giết phụ nữ, có trách thì trách cô không biết tốt xấu."
"Nhưng mà trước khi chết cô có thể trả lời vài câu không? Ta với cô vốn dĩ không thù không oán, vì sao vừa gặp đã muốn giết ta?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi.
"Ngu xuẩn!" - Băng Hoàng nở nụ cười chế giễu, khóe môi nàng ta nhếch lên.
Ác Quỷ Máu chưa kịp vứt cái đầu đi thì nó đã phát nổ, khiến cả cánh tay của nó cũng vỡ vụn.
"Lần này gặp quỷ rồi, cô ta vậy mà cũng không sợ chết." - Ác Quỷ Máu thì thầm nho nhỏ.
"Khởi động ACE Triker 002 - Nữ Thần Chiến Tranh..." - Từ trong căn cứ bí mật dưới lòng đất, nữ AI lướt tay trên màn hình ánh sáng.
Từ đây nàng ta có