Hộ thiên hải chỗ sâu nơi tiếp giáp Thánh lực khu vực cùng Hư vô lực khu
vực, Thiên Quân một mặt trầm như nước nhìn một đám mây màu xám đang đứng phía trước mặt. Phía sau hắn Hư thiên bí cảnh bản dân cùng Thí luyện
giả một đám lại không che dấu được khiếp sợ nhìn đám mây màu xám, bọn
hắn đương nhiên đều nghe Thiên Quân nói rõ ràng, ám sinh vật kia tu vi
lúc này cũng có Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba!
“Ha ha ha, đã nhìn ra Bổn tọa lợi hại còn không mau mau nạp mạng!”. Ám sinh vật đứng bên trong mây xám cười lành lạnh nói.
“Bốn loại lực lượng...”. Thiên Quân mày nhíu sâu nhìn ám may màu xám lẩm
bẩm. Ma Quân tiêu diệt ám ký trước kia chỉ có hai loại lực lượng mà
thôi, ám sinh vật lúc này lại có tới bốn loại lực lượng... Thực lực chỉ
sợ lại muốn đề thăng một đoạn. Hắn thậm chí có chút thối lui ý nghĩ. “Ồ? Làm sao lại có cảm giác hắn đang dao động, đạo cơ không vững chắc...”.
Bất chợt Thiên Quân nhìn ra gì đó. Đám mấy màu xám chính là do bốn loại
lực lượng kết hợp bên trong ám lực, thế nhưng Thiên Quân lại có thể cảm
thấy rõ ràng nó không được nguyện vẹn, giống như còn chưa hoàn chỉnh,
nhìn như cường địa nhưng đem so với Thần Quân hay Ma Quân còn kém xa tít tắp.
“Chết đi!”. Ám sinh vật lạnh lùng phun ra hai chữ, đám mây
màu xám như thành đàn côn trùng nho nhỏ lao về phía Thiên Quân cùng đám
người phía sau hắn. Công kích giống như thăm dò càng khiến Thiên Quân
nghi hoặc.
“Hừ! Hỏa!”. Thiên Quân hừ lạnh hô lên một tiếng, Thái
sơ chân hỏa liền hiện ra hóa thành một màn lửa chặn đứng một khu vực
này, ám vân muốn đi qua Thiên Quân đánh đến chỗ những kẻ sau lưng hắn
còn cần vượt qua Thái sơ chân hỏa tạo ra màn lửa. Sau đó hắn quay đẩu
hỏi mấy kẻ đứng đầu. “Các ngươi đột phá Hư vô cảnh còn cần bao lâu?”.
“Hả?”. Mấy kẻ đứng đầu kia một mặt kinh ngạc nhìn Thiên Quân, lúc này đột phá
còn kịp? Ám sinh vật kia có thể để cho bọn hắn đột phá?
“Gọi ra
dị thế còn cần nửa canh giờ!”. Thạch Kình lúc này là cái đầu tiên trả
lời. Dứt lời hắn cũng tách ra đám đông đứng giữa thiên địa nhắm mắt lại, bất chợt một cột sáng bích lục sinh ra bao quanh thân thể hắn như muốn
nối tiếp thiên địa, đây là hắn liền muốn trực tiếp đột phá.
“...”. Nối gót Thạch Kình liền có ba cái Hư thiên bí cảnh bản dân nữa tách ra
đám đông làm điều tương tự, rất nhanh liền xuất hiện bốn cột sáng màu
sáng khác nhau ở bên trong Hộ thiên hải.
“Nếu có thể đột phá
trong thời gian ngắn liền đột phá, hắn để ta đến đối phó!”. Thiên Quân
thấy chỉ có bốn cái muốn đột phá thì gầm lên. “Thời gian không còn
nhiều, không có cơ hội đột phá liền cút đi, không cần ở đây bị biến
thành ám sinh vật!”. Dứt lời hắn quay đầu bước về phía ám sinh vật. “Đến đây cùng ta một trận chiến!”.
“...”. Hư thiên bí cảnh bản dân
cùng Thí luyện giả một đám ngây ra như phỗng, Thiên Quân quả nhiên muốn
đến cùng ám sinh vật kia đánh giết, một đám kinh nghi bất định lập tức
lùi lại. Lúc này lại có bốn vị thí luyện giả cùng tám cái Hư thiên bí
cảnh bản dân quanh thân bắn lên cột sáng khác nhau, bọn hắn đương nhiên
cũng muốn đột phá Hư vô cảnh, còn lại đã lùi một khoảng. Kỳ lạ đó là ám
sinh vật kia lại không có ý ngăn cản.
“Lâm trận đột phá? Ha ha
ha, cho dù các ngươi đột phá đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất thì lại
như thế nào? Các ngươi có thể là đối thủ của bổn tọa?”. Bên trong đám
mây xám vang lên tiếng cười cuông dại, cả thiên địa cũng như lâm vào
chao đảo, hư không nhộn nhạo một mảnh. “Quyền!”. Một cái cự quyền đầy ám lực đánh về phía Thiên Quân.
“Vậy còn chưa chắc!”. Thiên Quân
nghiêm nghị nói. “Ngươi tu vi là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba nhưng sao
ta lại có cảm giác ngươi đạo cơ phù phiếm? Thân là đại năng tồn tại bao
nhiêu năm ngươi lại có thể để chuyện này xảy ra? Ngươi có chỗ yếu rồi!
Quyền!”. Hắn nắm tay lại đánh ra một quyền cùng cự quyền ám lực kia đối
cứng!
“Uỳnh!”. Ánh sáng chợt lóe, một tiếng nổ mạnh vang lên, hư
không bị đánh lõm xuống một mảnh ầm ầm phá nát, một ngọn lửa cũng bị
đánh lùi trờ lại, chính là Thiên Quân.
“Khục!”. Thiên Quân ho ra
một ngụm máu thế nhưng lại không chút sợ hãi, ngược lại lại là càng thêm tự tin. “Ha ha, ngươi quả nhiên còn không có như ngươi đang thể hiện
ra...”. Nói đoạn hắn lại lao về phía đám mây xám.
“Ngươi... Ngươi là người của Cửu thiên điện?”. Đám mây màu xám bên trong vang lên một
tiếng kinh dị. Bất quá hắn cũng rất nhanh thu lại. “Hừ, cho dù như vậy
ngươi cũng không có khả năng cùng bổn tọa tranh đấu! Thôn linh ám hồn!”. Từ đám mây màu xám nhộn nhạo lao ra ba con kỳ dị thú loại lao về phía
Thiên Quân, nói chúng đi qua hư không giống như bị ăn mong không còn,
đen kịt một mảnh hư không.
“Cửu thiên điện...”. Thiên Quân đáy
lòng khẽ nháy, danh từ này hắn còn chưa từng nghe đến. “Hừ! Ám lực...”.
Hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải hóa kiếm chỉ đâm vào hư không. “Vô cực
kiếm diệt!”. Thân mang dung hợp tám loại lực lượng hắn nơi nào sợ ám
lực, ám lực đối với lực lượng khác xem là thức ăn nhưng lực lượng dung
hợp mà Thiên Quân có thì chính là khắc tinh của ám lực!
“Xuy!”.
“Xuy!”. Kiếm quang đâm thủng thân hình ba con kỳ quái ám thú lại càng
thêm lớn mạnh một chút tiếp tục đâm về phía đám mây màu xám, tốc độ so
với trước đó lại càng thêm nhanh chóng.
“Làm sao có thể...”. Ám
sinh vật kinh dị hô lên. “Vô hoa chi vũ!”. Hắn lại gầm lên, cả đám mây
màu xám cũng theo đó nhộn nhạo, một cánh lại một cánh hoa màu xám hình
thành bay nhè nhẹ về phía kiếm quang.
“Xuy!”. “Xuy!”. Kiếm quang
đánh lên cánh hoa lại không thể đơn giản xuyên qua, thế nhưng kiếm quang lại có rất nhiều, bọn nó rất nhanh liền lẫn nhau triệt tiêu. Thiên Quân nhìn như có chút ưu thế nhưng hắn lại không có mấy vui mừng, tên kia
cho dù có thiếu hụt gì đó cũng vẫn là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba, cò
chưa sử dụng đến chân chính chiến lực.
“Một cái Hư vô cảnh còn
chưa đột phá lại có thể cản được hai cái công kích của ta, ngươi đời này có thể tự ngạo!”. Ám sinh vật âm trầm nói.
“Ha ha, vậy thì còn
chưa biết, ngươi là cái đại năng nhưng không dám lộ diện thế nhân, trốn
bên trong Ám vân đó có gì chơi sao?”. Thiên Quân lại là cười lạnh nói.
“Hắc! Chết!”. Ám sinh vật giống như bị chọc phải chỗ đâu lạnh lùng quái khiếu một tiếng, Hư không chợt phá toái hình thành ba đường thẳng đen kịt
đánh về phía Thiên Quân. Lần này hắn chỉ đơn thuần vận dụng là Hư vô chi lực mà thôi.
“Hừ!”. Thiên Quân mày nhíu sâu hừ lạnh hai tay hóa chưởng vỗ vào hư không. “Vô cực phách không chưởng!”.
“Ầm!”. “Ầm!”. Hư không sụp xuống phá toái càng thêm lợi hại, Thiên Quân hai
chưởng chỉ có thể cản được hai đạo công kích, một đạo công kích mắt thấy liền muốn đánh xuyên thân thể hắn thì Thiên Quân thân thể nhẹ chấn một
cái, công kích đánh tan Thái sơ chân hỏa lực lương bao quanh hắn nhưng
hắn lông tóc không chịu chút nào thương tổn.“Nguy hiểm thật!”. Thiên
Quân trán chảy mồ hôi lạnh. Vốn nghĩ bản thân có thể cản được một chiêu
đơn giản này nhưng đối mặt hắn liền biết hung hiểm, còn may tại thời
khắc mấu chốt vận dụng Vô cực chân thân, lực lượng kia đánh xuyên thân
thể hắn cũng không có bao nhiêu để lại dấu vết. “Huh...”. Bất chợt hắn
có chút lạnh người, Dung hợp lực lượng của hắn giảm đến một thành, xem
ra để “tránh” đi một chiêu này hắn lực lượng hao tổn cũng không nhỏ!
“Lần trước lần đầu dùng Vô cực chân thân là không chịu đến công kích nên
không thấy hao tổn gì nhiều, lúc này chịu đến công kích lại hao tổn
nhiều lực lượng như vậy...”. Hắn có chút kinh hãi, Vô cực chân thân hao
tổn còn hơn khi hắn vận dụng thần thông ah! Ngày sau muốn dùng cũng cần
cẩn thận hơn.
“Chuyện gì...”. Ám sinh vật bên trong cũng kinh
ngạc nhìn thấy cảnh này, hắn có thể chắc chắn đã nhìn thấy công kích
đánh lên
Thiên Quân thân thể, như thế nào lại lông tóc không chút tổn
hao?
“Vậy xem ngươi còn thủ đoạn gì!”. Ám sinh vật lạnh lùng nói, đám mây màu xám cuốn động hóa thành một tôn cự nhân cao mấy chục trượng sau đó bắt đầu thu nhỏ lại chỉ còn cao hai trượng, hai con ngươi lại là thâm sâu như biển lập lòe tinh quang. Cự nhân ánh mắt đánh giá tay chân cùng thân thể một chút nhẹ nói. “Xem như đã gần khôi phục!” rồi lạnh
lùng nhìn Thiên Quân. “Ngươi tử kỳ đã đến!”. Về phần mấy cái đang đột
phá Hư vô cảnh kia bị hắn ném sang một bên, Thiên Quân mới là tồn tại
cường đại nhất uy hiếp đến hắn, mấy tên kia cho dù đột phá cũng không
bằng Thiên Quân một cái.
“Hừ! Quả nhiên còn chưa khôi phục hoàn
toàn! Ông có thể vận dụng bao nhiêu lực lượng?”. Thiên Quân con ngươi
lóe lên kinh dị liền biến mất lạnh lùng nói. “Vô cực chiến đạo của ta
còn không đến mức sợ ông!”. Hắn hai tay một tay hạ thấp một tay nắm
quyền nhìn ám sinh vật.
“Đủ giết ngươi cái này Cửu thiên điện
truyền nhân còn chưa khôi phục kí ức!”. Ám sinh vật cười lạnh sau đó
thân hình lóe lên biến mất. Đây là trực tiếp chui vào hư không, thủ đoạn chỉ có Hư vô cảnh trở lên mới làm được.
“Hừ!”. Thiên Quân hừ
lạnh một tiếng. Kẻ khác còn không tìm được dấu vết hư không nhưng đối
với hắn liền không có gì, Thái sơ thân thể nhạy cảm vô cùng, cộng thêm
hắn một thân Thời không chi lực cũng đến Thế tiểu thành đỉnh phong, rất
nhanh liền nắm bắt được. Hai tay chợt nắm thành quyền nâng lên đánh vào
hư không bên trái.
“Ầm!”. Một bàn tay chợt hiện xòe ra chụp vào
hai quyền của hắn, một chụp nhẹ nhàng liền khiến Thiên Quân như gặp
trọng kích bị đánh bay về phía sau.
“Khục!”. Thiên Quân ho ra máu kinh hãi nhìn Ám sinh vật, đây là thực lực của Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba? Thế nhưng khi hắn còn chưa có thời gian thở ra một hơi thì một
quyền cấp tốc tại trong mắt hắn lớn lên, không kịp suy nghĩ gì nhiều hắn liền để hai tay trước ngực cản lại một quyền này.
“Uỳnh!”. Một
tiếng trầm đục sau đó là nổ lớn vang lên, Thiên Quân bị đánh bay về phía sau thổ huyết, hư không cũng bị hắn đụng vỡ lõm xuống một đoạn! Hai tay hắn dưới một quyền này liền vỡ nát, Hư vô chi lực vẫn muốn quấy phá
nhưng rất nhanh liền bị đẩy ra, hai cánh tay cấp tốc khôi phục. Ám sinh
vật kia lại không tiếp tục công kích mà lạnh nhạt đứng giữa hư không
nhìn Thiên Quân.
“Ngươi thủ đoạn kỳ dị là nhờ lực lượng đã tu
luyện qua mấy kiếp, kiếp này gặp phải bổn tọa xem như ngươi kém máy
mắn!”. Ám sinh vật nhìn Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Ngươi cho dù nắm được lực lượng cao hơn nhưng tu vi lại kém ta quá nhiều, nếu ngươi đồng dạng là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba ta liền quay đầu bỏ chạy, bất quá ngươi
không có khả năng này, hôm nay tại trong tay ta chết đi!”. Vừa nói hắn
vừa bước về phía Thiên Quân, hai tay như muốn đè cả thiên địa xuống
không ngừng tụ tập lực lượng.
“Có ai nói ngươi nói nhảm quá nhiều chưa?”. Thiên Quân lạnh lùng nói. Tên kia nói hắn một chữ không thông.
Cái gì Cửu thiên điện, cái gì chuyển thế hắn một cái cũng không có ý
nghĩ.
“Ha ha, vậy mới nói ngươi còn không khôi phục ký ức!”. Ám
sinh vật cười lạnh, tay hóa chảo chụp về phía Thiên Quân. “Ám vũ già
thiên thủ!”. Một bàn tay to lớn chụp về phía Thiên Quân, lực lượng phô
thiên cái địa đánh nát hư không chụp lên đầu Thiên Quân.
“Hỗn
nguyên đồng!”. Thời khắc mấu chốt mi tâm Thiên Quân khẽ lóe sáng nháy
lên một cái, một đạo trắng sữa quang mang đột nhiên lao ra đánh lên cự
thủ.
“Xuy!”. “Xuy!”. Cự thủ bị quang mang đánh ra một lổ thủng,
Thiên Quân cũng từ đó lao ra. Mi tâm lại khẽ nháy lên đánh ra một đạo
bạch quang về phía ám sainh vật.
“Cái gì?”. Ám sinh vật kinh dị,
vốn tưởng Thiên Quân là truyền nhân của cái kia Cửu thiên điện nên hắn
không tiếp tục vận dụng ám lực lượng, thay vào đó chỉ sử dụng pháp lực
mà thôi, hắn tin như vậy liền có thể dễ dàng tiêu diệt Thiên Quân, thế
hắn lúc này lại không thể tin vào mắt mình được, Thiên Quân lại có thủ
đoạn đánh xuyên công kích của hắn? Lại nhìn bạch quang đang đánh về phía mình kia hắn tâm thần khẽ động. “Thiên địa bá quyền!”. Hắn nắm đấm to
lớn đánh vào hư không hướng đạo bạch quang kia cản đầu.
“Xuy!”.
“Xuy!”. Bạch quang đánh lên nắm đám liền vang lên một tiếng xuy nhẹ, nắm đấm chớp mắt liền bị biến mất phân nửa liên đới Ám sinh vật cũng phải
lạnh rên một tiếng đau đớn tránh đi bạch quang.
“Đây là cái
gì...”. Hắn kinh nghi bất định nhìn bạch quang lướt qua bên mang tai,
công kích này quá quỷ dị, cho dù lấy hắn lịch duyệt lại không nhận ra
bạch quang là cái gì.
“Kiếm!”. Thế nhưng khi hắn đang kinh ngạc
thì lại có vô số kiếm quang xuất hiện đâm về phía hắn, từng kiếm đều có
uy lực xỏ xuyên hư không. Thiên Quân đương nhiên sẽ không cho hắn thời
gian suy nghĩ cái gì, Ám sinh vật cường đại hơn bản thân một đoạn, Thiên Quân chỉ có thể lợi dụng lúc hắn sơ ý mà thôi.
“Hừ! Ngươi công
kích này còn kém lắm! Đao cương!”. Hắn tay trái hóa đao đâm vào hư không liền tạo ra vô số đạo quang chém vào hư không chặn lại kiếm quang của
Thiên Quân.
“Xoạt!”. Thế nhưng bên trong kiếm quang đạo đạo lại
có một đạo bạch quang bắn thẳng phía mi tâm của hắn, mắt thấy liền chạm
mi tâm đánh vào đầu hắn.
“Gầm!”. Ám sinh vật mày nhíu sâu gâm lên giận giữ, lực lượng như hải từ hắn thân thể lao ra chấn đến cho Hỗn
nguyên đồng đánh ra bạch quang cũng bị chấn nát. “Ngươi thành công chọc
giận...”. Hắn lạnh lùng phun ra mấy chữ nhưng khi hắn còn chưa nói hết
thì một đạo sặc sỡ quang mang lại đánh mi tâm của hắn.
“Vô cực thần quang!”. Thiên Quân giọng nói lạnh băng vang lên truyền đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com