“Uỳnh!”. “Đoàng...”. “Rầm...”. Thiên không một chỗ loạn thạch kéo dài
không biết bao nhiêu vạn dặm, kinh thiên lực lượng ba động cùng tiếng nổ va chạm không ngừng vang lên, tại chỗ đó mấy trăm cường giả lao vào
nhau chém giết, từng cái bất chấp tất cả chỉ để đem đối thủ tiêu diệt,
nó nhưng đã phản ánh lên toàn bộ sự tàn khốc của thế gian, muốn sinh tồn thì phải mạnh mẽ hơn kẻ khác, muốn đạt được đồ vật mà mình muốn thì
không thể không bất chấp thủ đoạn, cuối cùng nhất thì chém giết là điều
không thể tránh khỏi, đây là điểm cuối cùng để chấm dứt mọi loại mâu
thuẫn!
“...”. Thiên Quân đứng ở bên ngoài chỗ loạn thạch này cảm
nhận lực lượng không ngừng biến hóa, va chạm không ngừng thì trên mặt
cũng không có bao nhiêu cảm tình, nếu có thì chỉ có là lạnh lẽo chi sắc
mà thôi, đám Vực ngoại cường giả kia đối với hắn mà nói thì đều là kẻ
địch, bọn hắn sống chết như thế nào Thiên Quân cũng không để ý đến, thậm chí đến lúc thích hợp hắn sẽ còn cần đi ra thu dọn một chút.
Vốn định âm thầm đến giúp Thần Quân đối phó với Trầm Hồng một chút nhưng đã có bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh cường giả chạy đến giúp thì thôi không
cần thiết nữa, tại trong thời gian ngắn thì Thần Quân sẽ không có
chuyện, quấn lấy Trầm Hồng là chuyện dễ hiểu. Tiếp đó kẻ cần lo lắng là
Trầm Hồng, trận chiến càng kéo dài thì bên chịu thương tổn nhiều nhất
chính là Thái Huyền môn, cấp thấp tu giả chắc chắn sẽ bị tổn thương thảm trọng.
“Hắc hắc, Trầm Hồng ngươi muốn tách ra mấy người bọn hắn
thì cần chịu một chút thương tổn, không biết ngươi có hay không nguyện ý vì mấy cái sư đệ của mình mà bị thương!”. Thiên Quân nhìn ra rồi, Trầm
Hồng hiện tại không thể nghi ngờ chính là nhân tố khó đoán nhưng cũng là là quyết định trận chiến này kết quả cuối cùng. Hiện tại Thái Huyền môn đang ở thế yếu, cấp thấp tu giả kém hắn về lực lượng, mặt khác ba vị
Lục cực Hỗn độn cảnh đã bị cầm chân lại, đánh giết rất khó phân ra thắng bại, chỉ có Trầm Hồng bên này không bị Lục cực Hỗn độn cảnh quấn lấy,
hắn có thể tránh ra Thần Quân cùng bốn vị Ngũ cực Hỗn độn cảnh vây đánh
nhưng cũng sẽ bị thương một chút, như vậy hắn có thể giải nguy cho tầng
thứ thấp hơn tu giả của Thái Huyền môn, sẽ có thể cứu cục, thế nhưng hắn nếu không chịu đi ra thì thế yếu sẽ càng lúc càng kéo ra, Thái Huyền
môn bốn vị Lục cực Hỗn độn cảnh có thể không sao nhưng tổng thể thì bọn
hắn vẫn bại, chỉ có thể bỏ chạy. Tiếp theo làm sao thì phải xem Trầm
Hồng làm việc rồi.
“Không thể lãng phí được!”. Sau khi phân tích
một chút thì Thiên Quân mới chuyển hướng bên dưới chỗ loạn thạch, hỗn
chiến mới bắt đầu không được nửa khắc thời gian nhưng đã xuất hiện
thương vong, kẻ yếu nhất cũng là tu thành ba loại Chung cực lực lượng
Hỗn độn cảnh, tinh hoa lực lượng to lớn, Thiên Quân như thế nào có thể
bỏ qua món đại bổ này, thân hình lập tức ẩn hiện chầm chậm đi vào chỗ
chiến trường kia, hơn mười cỗ thi thể mới chết đi tinh túy đương nhiên
vẫn còn không ít ah.
Tại trước kia còn không khống chế được Thiên Quân hoa thì hắn cơ bản sẽ không đi làm chuyện này, đơn giản là sẽ gây
nên một chút động tĩnh, nếu bị kẻ nào đó để ý thì sẽ bị phát hiện, hắn
khống chế được Thiên Quân hoa thì liền không cần lo những này, có thể
lén lút làm việc, ẩn dấu đi thì nếu không bị công kích đánh đến thì hắn
có thể thoải mái đi thu thập tinh hoa lực lượng từ những kẻ xấu số kia.
“Ông...”. “Rầm...”. Hỗn chiến bên trong Thần Quân là chủ lực công kích Trầm Hồng, còn có bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh cũng không chút nào sợ hãi luân
phiên công kích để cho Trầm Hồng một chút thời gian rảnh ra cũng không
có, điều này để cho hắn càng lúc càng là trầm suốt vô cùng dọa người,
sát khí sâm nghiêm.
Xen lẫn vào lực lượng hỗn loạn không ngừng
va chạm kia Trầm Hồng phân tích từng cái địch nhân ưu nhược điểm, Trầm
Hồng đương nhiên cũng biết được hiện tại khó dây dưa nhất chính là Thần
Quân, hắn chỉ cần sơ sẩy một chút thì chắc chắn sẽ phải đối mặt với công kích của Thần Quân, kẻ này thực lực có thể không kịp hắn nhưng lại có
quỷ dị thủ đoạn vô cùng, nhất làm để hắn kiêng kị đó là mi tâm của Thần
Quân cho dù đã bị mặt nạ che lại nhưng vẫn có “thứ” gì đó thỉnh thoảng
tỏa ra khí tức làm cho hắn cảm thấy sợ hãi, chỉ cần hắn chậm lại một
chút chắc chắn sẽ bị “thứ” kia công kích.
“Ép hắn chịu thương mà
đi cứu đám sư đệ kia mới là kế hoạch mà Bản tôn muốn, xem ra đã không có thời gian chơi đùa nữa!”. Thần Quân trong lúc đó đương nhiên là cũng có tính toán của riêng mình. Thiên Quân mục tiêu cao nhất chính là đem tất cả những Vực ngoại tu giả ở đây chôn giết nhưng muốn hoàn thành được
cái ý nghĩ này thì cũng không phải chuyện đơn giản, tại không dám chắc
chắn mà Thiên Quân muốn đi ra thì có khả năng sẽ gặp đến song phương
công kích, đơn giản mà nói thì mấy cái Lục cực Hỗn độn cảnh chắc chắn sẽ không có chuyện, bọn hắn thủ đoạn bảo mệnh có rất nhiều, Thiên Quân
muốn bắt giết một cái cũng không phải chuyện dễ, trừ phi là có kẻ nào đó bị thương cùng bất cẩn, như vậy thì Thiên Quân mới có thể ra tay. Còn
nếu không được thì Thiên Quân cũng muốn còn lại Ngũ cực cường giả trở
xuống ngã xuống tại đây!
“...”. Tại mỗi người đều có tính toán
riêng nhưng cần có cơ hội thì cuộc hỗn chiến này vẫn cứ như thế tiếp
tục, Thiên Quân vẫn như một cái kẻ trộm lén lén lút lút đi hấp thu tinh
hoa lực lượng của những kẻ đã chết, đây nhưng không phải là con số nhỏ,
đối với một cái thể nội thế giới vẫn đang từng chút một mở rộng ra thì
cơ bản là không biết bao nhiêu lực lượng cho đủ, trong thể nội thế giới
của Thiên Quân tại mỗi thời khắc lại có mấy ngàn, thậm chí cả vạn đạo Hư vô chi lực được sinh ra nhét vào Thể nội thế giới các nơi nhằm đem nó
lấp đầy, thế nhưng nó vẫn cứ như thế không có chút nào giới hạn, không
thể đủ.
“Chậc! Còn may ta lĩnh ngộ là Thôn phệ chân đạo, nếu là
loại khác Chân đạo thì không biết phải tu hành biết bao nhiêu năm mới có thể nhét đầy Hư vô chi lực vào thể nội thế giới, tu vi chỉ e là cũng
theo đó đình trệ vô số thời gian!”. Thiên Quân lại thu lấy một đạo tinh
hoa lực lượng thầm nói. Những tinh hoa lực lượng này nhiều nhất chỉ còn
được chín thành so với nguyên bản trước khi bị giết nhưng Thiên Quân
cũng không chê, hiện tại hắn còn không thích hợp đứng ra xuất thủ cùng
ngang nhiên đi hấp thu lực lượng, chỉ có thể lén lút như này, hơi chút
lãng phí nhưng không sao, vẫn còn rất nhiều ah! “Ồ?...”. Bất chợt Thiên
Quân thể nội hơi chút động, dĩ nhiên là Thái sơ thân thể có dị động,
điều này để cho Thiên Quân kinh ngạc nhìn về một phương xa xôi, hai mắt
hơi chút híp lại.
“Các ngươi cuối cùng cũng đến tham gia nao
nhiệt!”. Vận khởi Hỗn nguyên đồng Thiên Quân liền như nhìn xuyên qua
không gian ngăn cách, một cái đảo qua đã nhìn thấy sáu đạo thân ảnh đang lấy tốc độ cực hạn xuyên phá hư không đi về phía này, từng cái khí tức
không lộ nhưng lại có thể cứng rắn đem hư không xuyên qua thì có thể
thấy được đáng sợ.
“Ồ...”. Sáu đạo thân ảnh này cũng không ai nói ai cái gì, cả sáu đồng loạt nhìn về phía Thiên Quân, biểu tình tràn đầy nghi hoặc, Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì lập tức thu lại Hỗn nguyên
đồng, cùng với đó lập tức đem thân thể dị động áp chế đến gắt gao, cái
kia chấn động cổ quái biến mất thì mới nhẹ thở ra một hơi.
“Không ngờ đến chân chính Thái sơ sinh linh lại có đến sau đạo phân thân ở
Ngao Thần tinh không này, thật đúng là không phải tin tức tốt chút
nào!”. Thiên Quân nhìn đến không phải là ai quá mức xa lạ, một là thời
gian trước cùng hắn đánh qua, Vũ. Bên cạnh đó còn có năm cái Thái sơ
sinh linh khác phân biệt là Hình, Huyết, Linh, Sơn cùng Hải, đây đương
nhiên đều là Thái sơ sinh linh thành danh trong Ngao Thần tinh không,
thực lực không kịp Huyền hay Hình nhưng bọn hắn Bản thể lực
lượng hàng
lâm về sau thì đều có thực lực đạt đỉnh của Ngao Thần tinh không, Lục
cực Hỗn độn cảnh. Sáu cái dắt tay nhau mà đến, mục đích đương nhiên cũng sẽ là Vũ trụ chi tử, bọn hắn có khả năng sẽ nhúng tay vào trận hỗn
chiến này, công kích Thái Huyền môn!
“Ông...”. “Rầm...”. Thần Quân
đang cùng bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh vây đánh Trầm Hồng thì nhận được
Thiên Quân truyền lại tin tức, nhất thời hơi chút ngẩn ra lùi lại về
phía sau, hành động cổ quái của hắn để cho Trầm Hồng cùng bốn cái cường
giả kia đều không thể lý giải, mấy người sau lùi lại khi nghi bất định
nhìn Thần Quân, về phần Trầm Hồng cũng là nghi thần nghi quỷ nhìn Thần
Quân, không có tiếp tục công kích. Tiếp đó Thần Quân quay đầu nhìn về
phương xa im lặng không nói chốc lát, hành động này liền để cho năm cái
cường giả kia cũng kinh ngạc nhìn theo.
“Thần Quân huynh, có
chuyện gì sao?”. Bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh tò mò nhìn sang Thần Quân, một cái trong đó cuối cùng cũng không nhịn được hỏi.
“Hắc hắc,
giờ chết của Thái Huyền môn các ngươi đã đến rồi!”. Thần Quân nghe vậy
thì liền thu lại ánh mắt cười cười cổ quái nhìn Trầm Hồng lạnh lẽo nói.
Nói đoạn sau đó thì lại tiếp tục chủ động đánh về phía Trầm Hồng, đám
Thái sơ sinh linh kia chạy đến có mục đích gì thì cũng không khó đoán,
Thái Huyền môn khả năng cực cao sẽ lại có thêm kẻ địch cường đại.
“Ăn nói hàm hồ!”. Trầm Hồng nghe vậy thì có chút nhíu mày lạnh lẽo nói, hắn có cảm giác như đang bị Thần Quân trêu đùa, Thái Huyền môn bọn hắn thực lực như thế nào? Không lẽ còn phải sợ đám người Thần Quân này không
bằng. Thế nhưng tiếp ngay sau đó hắn đồng tử không nhịn được co rụt lại
kinh hãi, nơi phương xa Thần Quân mới nhìn sang ban nãy kia lại có đến
sáu đạo khí tức không chút nào dưới hắn đang lao về phía này, nó điểm
đến có khả năng chính là chỗ loạn thạch đang xảy ra hỗn chiến này.
“Ông...”. Nhận ra một khắc thì Trầm Hồng cũng không cùng Thần Quân giao thủ, dĩ
nhiên là lựa chọn tránh đi, hành động này nhưng để cho bốn cái Ngũ cực
Hỗn độn cảnh có chút phản ứng không kịp, từng cái kinh nghi bất định
nhìn Trầm Hồng, lực lượng không ngừng âm thầm tích súc.
“Ha ha,
trận chiến này dừng lại ở đây đi!”. Hỗn chiến đang đánh được phấn khởi
thì một tiếng cười lớn vang lên, cũng ngay sau đó một đạo lôi đình như
xuyên qua không biết bao nhiêu thời không xuất hiện đánh về phía loạn
thạch, nó uy năng tuyệt không dưới công kích của một vị Lục cực Hỗn độn
cảnh.
“Oành...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. Đột nhiên xuất hiện công
kích để cho cả Thái Huyền môn cùng kẻ địch đều kinh ngạc tách ra khỏi
đối thủ, từng cái ánh mắt hướng về phía xa, hiện tại song phương là cân
bằng, nếu có một cái Lục cực Hỗn độn cảnh tại lúc này nhúng tay vào trận chiến này thì không thể nghi ngờ rằng hắn sẽ chính là kẻ quyết định
trận hỗn chiến này kết quả.
“...”. Ánh mắt nhìn đến thì sáu đạo
thân ảnh như hòa nhập vào thiên địa đạp không mà đến, bọn hắn trên thân
lực lượng không có chút nào tiết lộ ra ngoài nhưng đều khiến cho không
gian xung quanh như đình chỉ lưu động, lực lượng cường đại như khống chế lấy một phương thiên địa. Nhìn thấy một lần đi ra sáu vị cường giả bí
ẩn thì không khí trên chiến trường lập tức như đọng lại, từng cái ánh
mắt kinh nghi bất định nhìn về phía sáu người. Trầm trọng nhất chính là
bảy vị Lục cực Hỗn độn cảnh, bọn hắn đều cảm nhận được sáu kẻ này thực
lực bất phàm, dĩ nhiên lại một chút cũng không dưới bọn hắn, càng thêm
đáng sợ đó là sáu người này cho bọn hắn cảm giác sâu không lường được,
một loại bá khí cường hoành không thể chiến thắng.
“Kẻ có thể nói chuyện của Thái Huyền môn là kẻ nào?”. Đi đầu nhất trong sáu người là
một cái hôi y trung niên nhân, hắn hai mắt đảo qua chỗ chiến trường này
không chút nào kiêng nể, phảng phất như đang nhìn xuống một đám kiến hôi lạnh lùng mà tàn nhẫn. Hắn trước đây tại trong Ngao Thần tinh không
cũng có được uy danh vô cùng hiển hách, Thái sơ sinh linh, Hình!
“...”. Hắn âm thanh không chút nào kiêng nể vang vọng khắp nơi trong chỗ loạn
thạch này, đây dĩ nhiên là không chút nào đem Thái Huyền môn vào mắt,
khinh thường đến cực điểm. Điều này lập tức để cho tất cả cường giả ở
đây đều không nhịn được rùng mình một chút, sáu người này thân phận lại
có bao nhiêu đáng sợ? Nên biết Thái Huyền cũng không phải thế lực bình
thường, trong đó chắc chắn tồn tại siêu cấp Sáng Thế cảnh đại năng, tuy
rằng không đạt đến Đại Vũ trụ cấp bậc thì cũng sẽ có Trung cấp Vũ trụ,
loại đại năng này cơ bản là không có bất luận kẻ nào dám xem thường làm
ngơ được.
“Quả đúng là những kẻ nắm giữ tất cả, thực sự bá đạo
đến cực điểm!”. Thiên Quân ẩn thân ở bên dưới đám loạn thạch cũng không
nhịn được thầm tán thưởng, những Thái sơ sinh linh này chính là tồn tại
vô địch, bọn hắn đúng thực là hoành hành vô kị ah!
“Tại hạ Trầm
Hồng! Không biết các hạ có chuyện gì cần tìm Thái Huyền môn ta?”. Trầm
Hồng mặt hơi chút trầm xuống nhưng cũng không có biểu hiện sợ sệt cái
gì, hơi chút nhìn sang sáu người thâm trầm nói. Sáu người kia cường đại
nhưng nếu chỉ có như thế mà đã muốn uy hiếp hắn thì cơ bản là không
được.
“Tốt lắm! Một cái không tồi tiểu bối!”. Hình hơi chút nhìn
sang Trầm Hồng như một chút đã đem hắn nhìn xuyên, tất cả bí mật đều
không có chỗ dấu, tiếp đó thì khẽ cười lạnh nói. “Hiện tại đem Vũ trụ
chi tử manh mối đưa cho chúng ta rồi lập tức đi ra khỏi Ngao Thần tinh
không này, bằng không bản tọa liền đem tất cả các ngươi Thái Huyền môn
tru sát!”. Hắn ngữ khí vô cùng bá đạo vang lên, sau đó liền nhìn ra xung quanh đám cường giả khác. “Còn có tất cả các ngươi, hiện tại rời đi còn kịp, Vũ trụ chi tử của Ngao Thần tinh không không phải là thứ mà các
ngươi có thể nhúng tràm!”.
“...”. Âm thanh luẩn quẩn quanh cả
vùng loạn thạch này, Hình một cái lên tiếng liền đã muốn đem tất cả Vực
ngoại cường giả một lần đuổi đi, đây cơ bản không phải là hành vi bá đạo bình thường, đây đã là hành vi đạt đến tình trạng bá tuyệt cổ kim rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com