Trong ba người thì chỉ tráng hán mặc áo gai có tu
vi Hóa Tinh sơ kỳ, hai người còn lại thì chỉ có tu vi Ngưng Dịch trung
kỳ mà thôi, đang muốn trốn tránh thì thấy con yêu cầm này bị thương, lập tức muốn ra tay chiếm tiện nghi.
Nhưng đúng lúc này, trong hạp cốc lóe lên một đạo kim quang, từ đó
một đạo cầu vồng kiếm khí màu vàng to hơn một trượng gào thét bay ra,
mất hai ba hơi thở liền vượt qua yêu cầm màu đen.
Hôi La Điểu giống như rất sợ hãi đối với cầu vồng kiếm khí này, sau
khi thét lên một tê minh, hắc mang trên hai cánh sáng lên, đang muốn
tăng tốc độ lên thì không ngờ lại đụng đến miệng vết thương bên cánh
trái, thân thể nghiêng sang một bên, tốc độ vì thế mà đại giảm.
“Xì… lạp” một tiếng!
Thân ảnh kim hồng nhân cơ hội này thì liền mơ hồ, sau đó nhanh chóng
tăng thêm tốc độ lao đến, xuyên thủng qua cánh bên phải của yêu cầm.
Hôi La Điểu hét thảm một tiếng, máu tươi từ cánh bên phải chảy ra ồ ạt, đỉnh đầu bỗng toát ra một luồng yêu khí màu nâu xanh.
Yêu khí tỏa ra, lập tức hóa thành một cơn gió lốc cực lớn, cao vài
chục trượng, trong gió lốc thì bắn ra vô số phong nhận màu xám đen, bắn
thẳng về phía thân ảnh màu kim hồng.
Nhưng hết thảy đều tốn công vô ích, kiếm quang màu vàng lộn ngược trở lại, đem toàn bộ phong nhận chém nát, dễ như trở bàn tay.
Kiếm quang sau khi chém nát phong nhận, tốc độ không giảm chút nào,
nhanh chóng lượn một vòng quanh cổ Hôi La Điểu. Sau một khắc, một luồng
máu tươi tuôn ra như vô tận, chiếc đầu to lớn của nó liền tách đôi ra
khỏi thân thể, vô lực rơi xuống phía dưới.
Một khắc sau, kiếm quang thu lại lộ ra một thân ảnh màu đen, trên
người hắc khí nhàn nhạt quấn quanh, sau dó quỷ mị xuất hiện bên cạnh thi thể của Hôi La Điểu.
Người này đúng là Liễu Minh.
Ba người tráng hán mặc áo gai thấy vậy thì trợn mắt há mồm.
Liễu Minh không chút hoang mang, lấy ra một cái bình nhỏ thu lại tinh hồn của Hôi La Điểu, sau đó thu thập tài liệu trên thi thể của yêu cầm. Nam tử mặc áo đen thấy vậy thì không cam lòng, thân hình khẽ động định
bay lên trời, lại bị tráng hán áo gai túm lấy, kinh sợ quát khẽ:
“Ngươi muốn làm gì, muốn chết phải không?”
Sau đó tráng hán đưa mắt liếc về phía thiếu phụ một cái ra hiệu, liền vung tay lên tế ra một đám mây ba màu, đem hai người cuốn vào trong đó, nhanh chóng bay về một hướng xa xa.
Liễu Minh lúc này mới liếc qua bóng lưng của ba người đang bay đi, thần sắc như thường, tiếp tục làm việc của mình.
Sau một lát, một đạo hắc quang bay lên trời, hướng về một phía sâu
trong sơn mạch, để lại trên mặt đất lúc này một cỗ thi thể yêu cầm không trọn vẹn.
…
Ngoài mấy chục dặm, trên đám mây ba màu, tráng hán mặc áo gai quay
đầu nhìn về phía sau, không thấy có người đuổi theo mới thở nhẹ ra một
hơi.
“Đại ca, vừa rồi tại sao không cho ta ra tay? Đối phương chỉ có một
người mà thôi, có ngươi và tam muội hợp lại, chúng ta còn sợ gì nữa? Nam Tử áo đen có chút khó hiểu hỏi.
Trong mắt thiếu phụ bên cạnh cũng hiện lên vẻ nghi hoặc, nhìn về phía tráng hán mặc áo gai.
“Hắc hắc, nếu mà vừa rồi ngươi xuất thủ thì chỉ sợ bây giờ đã biến
thành một cỗ thi thể rồi, ta và tam muội cũng không tránh khỏi độc thủ.” Tráng hán mặc áo gai lạnh lùng nhìn về phía nam tử áo đen, nói ra.
Nam tử áo đen nghe vậy thì khẽ giật mình.
“Đại ca, ngươi nói là người nọ …” Thiếu phụ áo đỏ giống như nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt lập tức biến đổi.
“Không tệ.” Tráng hán mặc áo gai lật tay lấy ra một viên tinh cầu màu hỏa hồng to bằng bàn tay, từ đó tỏa ra ánh sáng óng ánh.
“Các ngươi cũng biết ta tu luyện Hóa Thần Quyết, trên phương diện
thần thức thì có thể cảm ứng hơn xa so với cùng giai, so với Hóa Tinh
trung kỳ thì phương diện này cũng không thể so sánh với ta. Ta vừa rồi
dùng món bảo vật của sư tôn ban cho, có công hiệu đo được mức độ mạnh
yếu của thần thức, dò xét người nọ. Thần thức của hắn quả là thâm bất
khả trắc, ngay cả sư tôn ta sợ cũng không bằng.” Thần sắc căng thẳng của tráng hán mặc áo gai lúc này giảm xuống một chút, nói ra.
Nam tử áo đen nghe vậy, sắc mặt lúc này mới đại biến.
“Đại ca nói rất đúng, người nọ chỉ cần giơ chân nhấc tay là có thể
đánh chết Hôi La Điểu, chứng tỏ thực lực cực mạnh, chúng ta căn bản
không phải là đối thủ.” Thiếu phụ áo đỏ lúc này cũng có chút hãi hùng
khiếp vía.
“Nhưng người thanh niên này lạ mặt vô cùng, không biết là cao thủ của tông phái nào. Sau khi trở về phải kỹ càng bẩm báo với sư tôn mới
được.” Tráng hán mặc áo gai nói xong liền bấm niệm pháp quyết, đem tốc
độ của đám mây ba màu tăng lên vài phần, chở ba người nhanh chóng rời
đi.
…
Gần hai mươi ngày sau, trên không gần với một sơn cốc.
Từ chân trời xuất hiện một đạo độn quang màu đen cực nhanh bay nhanh
tới, dừng lại đánh giá một hồi trên không trung, sau đó rơi thẳng xuống
phía dưới.
Hắc quang thu lại, lộ ra thân ảnh Liễu Minh, mặc áo bào xám.
Hắn không nói hai lời, dùng Nguyên Linh Phi Kiếm mở ra một động phủ rộng rãi trong sơn cốc, sau đó đi thẳng vào trong đó.
Trong mật thất, Liễu Minh khoanh chân ngồi trên giường đá, tâm niệm
vừa động, thần thức liền quét qua con bạch tuộc màu xanh da trời đang
nằm sát trên ngực mình.
Hơn một năm trước, hắn và hai linh sủng đều tiến giai thành công, mà
con bát túc hải yêu này cũng đã tiến cấp đến Ngưng Dịch trung kỳ, chẳng
những hình thể đã lớn hơn một vòng so với lúc trước, mà linh văn ngân
sắc cũng rõ ràng hơn không ít, khí tức so với một năm trước cũng chậm
chạp nâng lên, bây giờ bất ngờ đã đến gần Ngưng Dịch hậu kỳ.
Hôm nay, tinh huyết Thiên Yêu đối với Yêu thú này bắt đầu có hiệu
quả, dường như so với Cốt Hạt cùng Phi Lô còn muốn tốt hơn vài phần, chỉ là hắn không có linh trí, chỉ dựa vào bản năng để hấp thụ, cho nên quá
trình biến dị ngược lại diễn ra vô cùng chậm rãi.
Liễu Minh lúc này quyết định không quấy rầy tiểu gia hỏa này mà tìm
hiểu phần sau của Thiên Lôi thuật, bắt đầu chuẩn bị cho việc hấp thu Cửu Thiên Thần Lôi.
Dù sao trải qua thời gian dài củng cố, thể xác cùng tinh thần, pháp lực của hắn toàn bộ đều đang ở trạng thái tốt nhất.
Bất quá theo như Thiên Lôi thuật điển tịch, cũng theo lời La Hầu,
tiếp dẫn Cửu Thiên Thần Lôi là chuyện cực kì nguy hiểm, trước đó cần
chuẩn bị thật kĩ càng, đặc biệt một tòa
thu hút đại trận là vô cùng cần
thiết.
Đối với trận pháp chi đạo, Liễu Minh cũng không xa lạ gì, trước đây
từng cùng Kim Thiên Tứ trao đổi tâm đắc trong lĩnh vực bày trận, biết rõ loại thu hút đại trận này đơn giản hơn Tinh Thần Đại Trận, quan trọng
nhất chỉ cần có đủ Không Gian Linh Thạch.
So với Băng, Hỏa thuộc tính tinh thạch bình thường, loại Tinh thạch
này vô cùng thưa thớt. Cho nên mười ngày trước, hắn đã sử dụng bí thuật
ẩn nấp khí tức, cải trang tiến vào khu vực phường thị, không tiếc hao
tốn gần ngàn vạn Linh Thạch mua toàn bộ Không gian linh thạch, sau đó
nghênh ngang rời đi, không để lại chút dấu vết nào.
Kế tiếp, Liễu Minh dưới sự chỉ điểm của La hầu, tiêu tốn bốn năm ngày thời gian, rốt cuộc bố trí thành công tòa đại trận này tại sơn gốc lân
cận đỉnh núi.
Mùa mưa bão chắc đã gần kề.
Cũng may, đoạn thời gian, tại Nam Hoang trời đổ mưa không dứt, giúp hắn bỏ đi không ít băn khoăn.
Vào một đêm bảy ngày sau.
Cuồng phong điên cuồng gào thét, khiến cho màn đêm vốn đen kịt càng trở nên u ám.
Đột nhiên, trên bầu trời u ám, một tia chớp như mãng xà xẹt qua phía
chân trời, giống như lợi kiếm của Thiên thần, một phát xé rách đêm đen,
mưa ào ào như trút nước.
Lúc này trên một bãi đất trống, một đại trận đường kính gần mười trượng hiện ra quang mang màu đen nhàn nhạt.
Liễu Minh đứng ngay mắt trận, vẻ mặt bình tĩnh quan sát bầu trời.
Bên ngoài đại trận, thiếu nữ áo đen và nam đồng áo xanh sánh vai tại một góc, cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh.
Phải biết rằng, hấp thụ lực lượng Thần Lôi vào cơ thể không phải chuyện đùa, không được phép có chút quấy rầy nào.
Liễu Minh sau khi bố trí Tiếp dẫn đại trận này, còn bày ra vài trận
pháp phòng ngự xung quanh, cùng với hai đầu linh sủng, mới khiến hắn an
tâm một chút.
"Đùng đùng" một tiếng nổ vang truyền đến!
Tia chớp liên tục hiện hên, sấm vang chớp giật, một tia sét dài hẹp như con điện xà chui tới chui lui trên bầu trời đầy mây đen.
Liễu Minh thấy vậy, trong mắt tinh quang lóe lên, hai tay liên tục
huy động, từng đạo pháp quyết rơi vào trận kỳ bốn phía, một tay lấy ra
miếng trận bàn, trong miệng lẩm bẩm niệm chú. Tiếp Dẫn đại trận bắt đầu
vận chuyển, hắc quang không ngừng tuôn ra.
Sau một khắc, một tầng hắc quang che chắn cho Liễu Minh, còn mơ hồ có âm thanh khe khẽ truyền ra.
Bầu trời dày kịt, dần dần hội tụ về phía đại trận.
Mây đen cuồn cuộn tụ lại, dần dần tạo thành hình lỗ thủng, hướng về Tiếp dẫn đại trận.
Tiếp dẫn trận pháp được ghi lại trong Thiên Lôi Thuật, thanh thể quả nhiên không phải chuyện đùa!
Liễu Minh không khỏi một hồi cảm thán, trên mặt lại không biểu tình, dùng thần thức chậm rãi điều khiển đại trận vận chuyển.
May mắn giờ phút này là ban đêm, nếu không dị tượng kinh người như vậy nhất định kinh động không ít tu sĩ lân cận.
Lỗ hổng do mây đen tạo thành như cái phễu khổng lồ, từng đạo lôi điện tại chỗ đan xen lẫn nhau, tạo thành cột Lôi Quang vô cùng lộng lẫy.
Tuy khoảng cách rất xa, nhưng hắn vẫn cảm thấy da đầu có chút run rẩy.
Ánh mắt Liễu minh chợt ngưng tụ!
Sâu bên trong Lôi Điện, một tia ngũ sắc Lôi điện mỏng manh hiện ra,
phảng phất như một con rắn nhỏ, loay hoay trên bầu trời, không một chút
thu hút.
Nhưng tia ngũ sắc Lôi Điện này đi tới đâu, những tia chớp khác đều tránh lui ra.
"Chính là nó!"
Nghe đồn rằng, chỉ có tu luyện đến Thiên Tượng Cảnh đỉnh phong, lĩnh
ngộ sự huyền bí của cảnh giới Thông Huyền, thời điểm thiên kiếp giáng
xuống mới xuất hiện loại ngũ sắc Cửu Thiên Thần Lôi này.
Uy lực của nó to lớn, dù là Thiên Tượng Cảnh tu sĩ cũng không dám xem thường.
Liễu Minh hít thật sâu, ánh mắt dường không thấy đáy, thân thể bất
động, mười ngón tay như chớp, mỗi lần phóng tới, liền có một cây trận kỳ nho nhỏ theo đó bay ra, rơi vào trong đại trận.
Khi trận kỳ cuối cùng được đưa vào vị trí, Tiếp dẫn đại trận liên tục vang lên tiếng "Phốc Phốc", cộtsáng màu đen như chén ăn cơm từ các nơi
bắn ra.
Liễu Minh niệm pháp quyết, tức thì cột sáng màu đem nhanh chóng dung
hợp lại với nhau, lớn hơn một trượng, nhằm thẳng không trung hướng lên.
Sấm sét bên trong Cửu Thiên Thần Lôi sau một thời gian, dần bị dẫn dắt xuống.
Liễu không ngừng thúc giục pháp lực vào trong đại trận, duy trì sự
vận chuyển cho Tiếp dẫn trậnpháp, cột sáng khổng lồ ngày càng trở nên
mạnh mẽ.
Ngũ sắc Lôi điện dường như có linh tính, thỉnh thoảng cảm ứng được gì đó, liền dạo qua lại giữa không trung, mặc cho Tiếp dẫn đại trận tỏa ra lực hút càng lúc càng lớn, thủy chung không chịu rơi xuống.