Lúc này, trận chiến đột nhiên bị đảo ngược tình thế.
Từ khắp các nơi, những toán binh lính tràn vào bao vây hết toàn bộ đội ngũ của Ma quân Tây Tước.
Theo như ta quan sát, đội quân mới này vẫn mặc giáp đen nhưng đai lưng màu bạc, trên áo có thêu những đóa hoa bỉ ngạn yêu dã và óng ánh.
Tây Tước bây giờ lộ ra thần sắc hoang mang và ngạc nhiên.
Có vẻ như hắn không ngờ sự việc lại xảy đến thế này.
Từ phía đằng xa, hai thân ảnh phi thân bay đến.
Khi họ điểm nhẹ chân xuống đất, ta mới quan sát tường tận một nam, một nữ vừa xuất hiện một cách hoành tráng này.
Mĩ nam tử một thân trường bào màu tím, khuôn mặt thư sinh trắng trẻo, đôi lông mày đen rậm, nụ cười hiền hòa.
Nhưng khi nhìn kĩ sẽ phát hiện ánh mắt của hắn sắc bén đáng sợ.
Mĩ nhân còn lại một thân áo lụa tuyết sa màu đen tuyền, tay áo dài rộng càng làm tăng thêm sự quý phái và xinh đẹp.
Nàng ta tựa như một bông hoa yêu dã giữa chốn Ma giới đầy âm u.
Gương mặt bạch ngọc, mày liễu, ánh mắt câu hồn lạc phách, nụ cười tự tin đầy cá tính.
Có thể nói, đây là một con gái xinh đẹp lại đầy khí chất cao quý khó ai bì kịp.
Nếu các tiểu tiên nữ trên Tiên giới thanh nhã giống như hoa sen thì cô gái trước mặt lại huyền bí và ngạo nghễ như một đóa bỉ ngạn giữa rừng hoang núi dã.
Hai thân ảnh vừa bay đến thì lập tức quỳ xuống trước mặt Long Phá Thiên hành lễ.
Cả hai mừng rỡ khi nhìn thấy Long Phá Thiên.
Sau đó họ đồng loạt cất giọng:
- Thuộc hạ tham kiến Ma tôn.
Cung nghênh Ma tôn quay trở lại Ma giới.
Long Phá Thiên cũng không tỏ thái độ quá quan tâm.
Hắn chỉ nhẹ nhàng phất tay áo xem như đã trả lời.
Hai người đó lập tức đứng dậy rồi xoay người lại đối mặt với Tây Tước.
Mĩ nhân áo tuyết sa đen lên tiếng:
- Người đâu? Bắt lấy Tây Tước cho ta.
- Tuân lệnh Hữu hộ pháp.
- Đội nhân mã hô to.
Khi nghe đến ba chữ "Hữu hộ pháp", ta không khỏi ngước mắt nhìn ngắm kĩ một chút.
Hữu hộ pháp Lãnh Tuyết Hàn, người được mệnh danh là "Mĩ nhân đệ nhất Ma giới", người được mọi người ngầm thừa nhận là "Ma hậu tương lai".
Khí chất cao ngạo, phong thái vương giả và nét đẹp sắc sảo yêu dã là những nhận xét của ta về nàng ấy.
Một mĩ nhân đẹp như thế này, cả ta cũng phải động lòng mà liếc mắt nhìn nhiều hơn một chút.
Huống chi là các nam tử khác.
Sau đó ta không tự chủ mà ngước đôi mắt hiếu kì nhìn sang Long Phá Thiên.
Một người cao ngạo lạnh lùng, một người sắc sảo yêu dã.
Đứng cạnh bên nhau thật sự là xứng đôi vừa lứa, tuyệt phối của thiên địa.
Ta không khỏi cảm khái trong lòng..
Khi ta còn mãi chạy theo những suy nghĩ trong đầu thì trước mặt, Tây Tước cất giọng đầy ngạc nhiên:
- Ân Minh Dương, Lãnh Tuyết Hàn..
sao hai ngươi có thể thoát ra được?