Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Phong Ấn Thực Lực


trước sau

~ Vậy mà mẫu hậu làm con xuýt chút nữa là giết phụ thân rồi.

Tịnh Vân run rẩy nói nhỏ, ai biết gì đâu, cứ thấy mẫu hậu đau khổ tưởng nam nhân đó làm mẫu hậu tổn thương, muốn lôi kiếm đi giết, tý nữa là toang rồi.

~ ngươi tuổi tôm mà giết được hắn.

Không nói thì thôi nói ra liền bị Yêu Hậu dội nước lạnh, không biết nói sao luôn, Tịnh Vân trực tiếp câm nín không dám hé răng nữa, Mẫu Hậu mà dội nước lạnh nữa là nàng khóc luôn á, thề cái gì chứ cái này là dễ.

~ Được rồi, khăn gói về thôi.

~ Không,!

~ Muốn tạo phản hả? Ta búng tay một cái là có thể cho ngươi về tới nhà, cãi lời chỉ vô ích thôi.

Yêu Hậu cường thế ép về, tuy chỉ là một đạo thần thức nhỏ thôi, nhưng Tịnh Vân hoàn toàn tự tin Mẫu Hậu nàng búng một cái bay nửa vòng Thần giới.

~ Huhu…. Con đang chơi với Phụ Thân, Phụ Thân sẽ rất nhớ con!

Tịnh Vân dễ thương trực tiếp ăn vạ, mấy hôm nay chơi với Thiên Long đang vui, nào là được ăn được chơi thoải mái luôn, thích gì phụ thân đều cho hết, kể cả hái sao trên trời cũng nhẹ nhàng.

~ Nhưng mà hiện tại Ngươi là Độ Kiếp Sơ Cấp Trung Giai trung phẩm ( nhị cấp), nếu đi theo hắn sẽ khiến hắn lạc đường quỹ đạo, con đường kiếm chủ bị lệch hướng sẽ là hại hắn.

Nếu mà giúp được Yêu Hậu đã ra tay lâu rồi. Đâu đến lượt Tịnh Vân, quan trọng là mỗi người có một quỹ đạo tu luyện riêng, có cao thủ đi theo bên cạnh sẽ làm ảnh hưởng tâm lý của họ, vô cùng nguy hiểm.

~ Huhu…..

Tịnh Vân ôm ngực Mẫu Hậu nàng khóc thảm thiết, nơi áo ngực Yêu Hậu thẫm đẫm một mạtng nước lớn, Tịnh Vân thực sự muốn ở lại đây với phụ thân, không muốn cứ thế mà rời đi đâu.

~ Haiz….. Vậy chỉ còn một cách, nhưng con sẽ không thể hối hận đâu.

~ Mẫu Hậu nói mau đi, híc…. Híc….

Có hi vọng Tịnh Vân lập tức nín khóc nấc cục im lặng, cách gì nói đi a.

Yêu Hậu vuốt tóc con gái cưng của nàng, cả nhà cả họ có mỗi cục thịt xinh đẹp dễ thương vô giá này, nhìn con bé khóc mà tội, mà nàng cũng phải công nhận Thiên Long có một sức hút mạnh mẽ thật, có thể thay đổi định kiến của Tịnh Vân hoàn toàn không phải là chuyện đùa.

~ Ta sẽ phong ấn thực lực của con lại, xuống Hóa Thần là đủ, đủ để khinh công di chuyển, còn Tiểu Bạch ta sẽ đem nó về Thánh Điện cô cô con, sau khi không có Tiểu Bạch bên cạnh con phải chú ý cách xưng hô ăn nói, sẽ không còn ai giúp con giải vây đâu.

~ Có…. Phụ Thân sẽ bảo vệ con, trong nhà Phụ Thân mới mắng con thôi, ra ngoài đường đừng hòng kẻ nào dám liếc nhìn con luôn, Phụ Thân giết hết luôn á, Mẫu Hậu không hiểu đâu

Tiểu Bạch vui vẻ bênh vực bản thân, không có tiểu bạch đương nhiên còn có Phụ Thân mà, tưởng gì chứ Phụ Thân bảo vệ nàng còn hơn xa Tiểu Bạch luôn, nàng chỉ có thể xin lỗi Tiểu Bạch, dù sao cũng ở với nhau rất lâu rồi, bây giờ rời xa nhau tý để nàng được ở gần Phụ Thân lâu hơn, xin lỗi Tiểu Bạch.

~ Haiz…. Vậy là con chọn phong bế thực lực rồi.

~ Đúng vậy!

~ Nên nhớ một điều, qua khoảng thời gian này hắn không còn được rảnh rỗi ăn chơi vầy nữa đâu, ta nhìn thấy tương lai của hắn phía trước chỉ một màu đỏ huyết khí và màu tử sắc của sát khí.

Yêu Hậu nhìn thấy tương lai ngắn hạn của Thiên Long, nàng vô cùng sợ hãi luôn, khung cảnh gió tanh mưa máu như thế nàng chịu thua.

~ Không hối hận!

~ Được rồi….

Nghe Mẫu Hậu thở dài mệt mỏi, Tịnh Vân lập tức rơi vào bất tỉnh, không còn biết một chút nhận thức gì khác

~ Thiên Long không được thoát ra, lập tức duy trì cân bằng!

Hắc Long đột nhiên hét lớn, Thiên Long không muốn tìm hiểu nhiều liền làm theo, lời Hắc Long tiền bối nói chưa bao giờ là thừa thãi, đột nhiên tháng thức Thiên Long Trong Thất Tinh Long Mạch nhìn thấy một bóng
hình, bóng hình phụ nữ nhưng Thiên Long không thể thấy mặt, khuôn mặt là một vẻ mù mịt sương mù với trình độ hiện giờ Thiên Long không thể nhìn thấy mặt nàng là chuyện bình thường.

~ Con gái ta giao cho ngươi trông giữ một thời gian, nó mà xước một cái móng tay ta sẽ lột da ngươi!

Bóng hình để lại một câu sau đó lập tức biến mất, một câu đe dọa chí mạng, Thiên Long vẫn mù mịt chưa hiểu chuyện gì nữa kìa, tự nhiên đang yên đang lành có một ảo ảnh đến đe dọa trông con hộ sau đó biến mất.

~ Ai thế?

Thiên Long thoát khỏi Thất Tinh Long Mạch về cơ thể, vừa giờ nếu như không phải Hắc Long tiền bối nhắc nhở thì Thiên Long đã không thể nhìn thấy bóng hình đó, chỉ xuất hiện còn chưa tới một phần một trăm giây đã biến mất.

~ Yêu Hậu đấy!

Hắc Long sợ hãi thốt lên, yêu khí nồng như thế trên đời này ngoài yêu Hậu không còn ai có cái đảm lượng mạo danh, phải gọi uy áp vô hình của nàng đem lại làm cho Hắc Long phải lánh mặt, may mà trốn kịp nếu không Hắc Long đã bị Yêu Hậu nhìn thấy.

Hít…..

~ chắc nhớ con gái!

Thiên Long vuốt má Tịnh Vân đang nằm gác đầu lên đùi hắn ngủ, chắc lý do đó chứ còn lý do nào nữa. Nhưng nói thế nào đi nữa, Yêu Hậu quả thực là một đại năng quát tháo quần hùng mạnh mẽ, nàng đến vô hình đi vô bóng, tầm cỡ này hạ sát Độ Kiếp cao thủ chắc cũng chỉ là cái thở nhẹ.

Sáng sớm hôm sau Tịnh Vân đầu đau như búa bổ, nàng tỉnh dậy nhìn xung quanh, căn phòng một vòng, không có ai hết, nàng sợ hãi mắt đỏ ửng lên sắp khóc, nàng sợ một điều, Mẫu Hậu không giữ giờ đánh ngất nàng xong đem nàng về, nghi lắm.

Két két…..

~ Bánh bao hấp nóng đây…..

Thiên Long bưng một khay bánh bao chính tay hắn làm luôn, nhà bếp nơi đây tiện kinh khủng, muốn đồ nghề gì đều có cả, chỉ mỗi tội là nấu bếp củi thôi.

~ Phụ Thân….

Tịnh Vân hai hàng nước mắt tuôn xuống như suối, đưa hai tay dang ra hướng Thiên Long muốn bế, môi hồng mỉm cười vui vẻ, vậy là không bị bắt về, thực lực cũng đã bị phong ấn xuống Hóa Thần cửu Cấp, đủ để khinh công di chuyển bình thường.

~ Aiz…. Zô…. Công chúa dậy rồi à…. Haha….

Thiên Long cưng chiều cô nàng hết sức, tiến lại gần bế cái cục thịt mới ngủ dậy này lên, lớn lắm rồi, nhưng vẫn còn tâm hồn con nít chán, trên thế gian hiếm có được người thứ hai như con bé đấy.

~ Hôm qua Mẫu Hậu đến á, xong mắng con một hồi luôn này, Mẫu Hậu bắt con về, nhưng con không về, xong Mẫu Hậu đưa Tiểu Bạch đi, rồi phong ấn thực lực của con luôn, Phụ Thân thấy Mẫu Hậu vô tâm không! Quá cường thế ép người rồi.

~ sau này con mà mạnh hơn Mẫu Hậu, nhất định cũng phong ấn thực lực của ngài ấy, cho ngài ấy biết cảm giác khó chịu ra sao….

Tịnh Vân nằm trong lòng Thiên Long tuyên bố như trời đánh, làm Thiên Long bội vã nhét nguyên cái màn thầu vào miệng anh đào của cô nàng, sợ quá đi thôi bà cô ơi, hôm qua Mẫu Hậu ngươi vừa xuất hiện rồi, thực lực mạnh lắm đấy. Đụng vào là chết đấy đừng có đùa

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện