Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

372: Truyền Thừa Mở Ra


trước sau


Theo dõi từ bên ngoài, chín vị Thần Y rốt cuộc nhìn thấy biến chuyển bên trong, đồng thời cũng rung động.

Bọn họ dù đạt được danh hiệu Thần Y nhưng đối với truyền thừa Y Thánh cũng bị hấp dẫn thật sâu, dù sao Y Đạo cũng là vô bờ, có thể đạt thêm tri thức Y Đạo chính là việc tốt, huống chi biết đâu trong đó có chân truyền Y Đạo từ cổ xưa truyền xuống.
Bên trong đám Thần Y có vài người tiếc nuối thở dài, hận bản thân không thể tham gia khảo hạch.

Dù vậy, quy tắc đã đặt ra, bọn họ cũng không thể mặt dày phá vỡ, chỉ có thể hi vọng hậu bối của mình bên trong có thể đạt được truyền thừa, như vậy có thể danh ngôn chính thuận mà hưởng ké đãi ngộ.
Dù sao thời gian cũng cách biệt, cho nên một số thứ bọn họ còn chưa thể quan sát, ngay cả việc đám Luyện Dược Sư, Y Sư bị bắt vào không gian pháp trận cũng chưa kịp nhận ra.
Mà cũng có người không thèm để tâm tới cái gì truyền thừa Y Thánh, ví dụ như Đóa Thiên Di nhị nữ, lúc này ánh mắt của nàng đang tập trung nhìn vào bên trong, quan sát một tên nam tử gọi là Lang Phong.

Nàng trước đó ẩn ẩn cảm giác quen thuộc phát ra từ nam tử kia, dù rất nhanh bị cắt đứt, nhưng càng dấy lên nghi ngờ của nàng, liền nghĩ đến vị hảo đồ đệ của mình.
" Sư phụ, người cứ chú ý tên nam nhân này.

Hắn có gì thú vị sao? "
Phượng Cửu Cửu nhìn thấy Đóa Thiên Di cứ liên tục quan sát Lang Phong, không kìm được tò mò, dò hỏi.

Đóa Thiên Di khóe môi xinh đẹp cong lên, cười nói.
" Tiểu Phượng, ngươi không thấy tên nam nhân này có chút quen thuộc sao.

"
" Không có.

"
Phượng Cửu Cửu nhìn thật kỹ lần nữa, lập tức lắc đầu, Đóa Thiên Di bàn tay trắng ngọc chỉ vào ba nữ tử bên cạnh Dạ Khinh Ưu, thâm ý nói.
" Nhìn xem, nam nhân bình thường bên cạnh sẽ có ba vị tuyệt sắc mỹ nữ bên cạnh bồi bạn sao.


"
" Quả thật, dù vậy vẫn đâu thể nói lên thứ gì.

Các nàng so sánh thua xa sư phụ mà.

"
" Nhưng ta lại thấy các nàng rất thuận mắt, không chừng còn cùng tiểu Phượng ngươi là tỷ muội tốt.

"
Phượng Cửu Cửu nhíu mày, nàng dù tính cách nóng nảy nhưng không ngốc, lập tức nhận ra ý tứ của Đóa Thiên Di, hai mắt trừng lớn, nói.
" Ý của sư phụ là nói, Lang Phong chính là phu quân giả dạng sao!? "
" Yên lặng theo dõi chẳng phải sẽ rõ sao? "
Đóa Thiên Di gương mặt tuyệt mỹ hiện lên vòng tiếu ý, làm cho Đàm Cô Thanh vô tình nhìn thấy nàng cười lập tức rung động, liếc mắt nhìn Trì Dao Tiên Tử, trong lòng đang so sánh hơn thua.

Mặc dù không gian sụp đổ, Dạ Khinh Ưu vẫn còn chưa có ý định rời đi, bởi lẽ trên người Tiêu Tiểu Tà còn có Dị Nguyên Thời Gian - Tang Thương Bí Cảnh, hắn muốn chờ đợi, đem Tang Thương Bí Cảnh nhận hắn làm chủ.
Dù Tiêu Tiểu Tà chết, cũng không có nghĩa là Dị Nguyên Thời Gian này sẽ đổi chủ ngay, có thể nó sẽ lẩn trốn đợi trong thời gian trường hà, tìm kiếm một người chủ khác.
Dạ Khinh Ưu không có Thời Gian Linh Căn rất khó hấp dẫn Dị Nguyên Thời Gian, hắn chỉ có cách lợi dụng Thiên Đạo Thể, dùng thân phận Khí Vận Chi Tử hấp dẫn nó.

Hắn đã dành cả trăm năm nghiên cứu Thiên Đạo Thể rồi, cũng không phải là uổng công, bây giờ hắn có thể phát huy ra Khí Vận của mình đủ để hấp dẫn Thiên Địa Dị Nguyên.
Chờ đợi của hắn cũng không phải là vô ích, trong khi hắn đang ngồi tĩnh tọa giữa không gian, một luồng Tinh Thần Lực đánh thẳng vào mi tâm hắn.

Cỗ lực lượng bá đạo như muốn nuốt chửng hắn, tưởng chừng trong một ý niệm mà hắn đã trải qua vô số tuế nguyệt, loại cảm giác kỳ dị này bao phủ xung quanh tinh thần hải của hắn, lập tức khiến hắn chú ý.
Tại ngay chính giữa Thế Giới Tinh Thần, xuất hiện một cái điện thờ hư ảo, toát ra cổ lão khí tức, hết sức kỳ diệu, như mờ như ảo chứng minh sự tồn tại của nó.

Dạ Khinh Ưu có thể dùng tinh thần giao thoa cùng nó, dung nhập ý chí tinh thần, bắt đầu liên kết, tiến hành quá trình nhận chủ.

Từng dải thất thải quang mang bao phủ cả vùng tinh thần của hắn, khiến cho hắn không biết đã trôi qua bao lâu, đến khi tỉnh lại chỉ giống như thoáng chốc thời gian, nhưng thực tế trải nghiệm phải hơn trăm năm.

Hắn theo đó đã bắt đầu đặt chân vào con đường nắm giữ Thời Gian Pháp Tắc, ít nhiều cũng dần thấu hiểu được một chút bản chất của Tang Thương Bí Cảnh, khiến hắn kinh dị, không ngờ trên đời còn có Dị Nguyên kỳ quái như vậy.
Tang Thương Bí Cảnh có thể giúp cho chủ nhân của nó gia tăng thời gian tu luyện gấp một trăm lần, đồng nghĩa một năm bên ngoài tương đương một trăm năm bên trong nó.

Tuy nhiên, điều kiện là hao tổn một lượng lớn tài nguyên để nó duy trì, còn tùy vào loại tài nguyên dâng hiến mà nó có thể đưa chủ nhân tiến về một mảnh thời không khác nhau.
Cũng dễ hiểu lý do vì sao Tiêu Tiểu Tà tu luyện lại nhanh như vậy, có Dị Nguyên thần kỳ này trong người, dù tư chất có bình thường cũng hóa thành siêu việt.

Nhược điểm duy nhất chỉ là hao tổn tài nguyên mà thôi, tiêu hao tới mức không phải ai cũng chịu được.
Dạ Khinh Ưu tạm thời đem Tang Thương Bí Cảnh hoàn toàn dung hợp với bản thân, hắn giờ vẫn còn trong Mộc Y Đạo Cảnh, không nên biểu hiện quá mức, tránh cho có kẻ nhận ra, dù nói hiện tại không có mấy người đe dọa được hắn, nhưng cũng không có nghĩa là hắn an toàn, thậm chí càng phải thêm thận trọng, tránh xảy ra một chút sai lầm.
Dạ Khinh Ưu hiện tại tiếp tục đóng giả Lang Phong, hắn biết từ bên ngoài có thể nhìn thấy hoàn cảnh bên trong, hiện tại không có không gian cách biệt che đậy, hắn chỉ có thể tiếp tục giả trang, tránh dẫn đến vị nữ sư phụ kia chú ý, dẫn đến phiền phức không đáng có.
Truyền thừa Y Thánh mở ra hiện không có gây ra cho hắn chút hứng thú nào, hiện tại hắn vẫn là ưu tiên tìm kiếm dược thảo, còn có nguyên liệu luyện khí nâng cấp Vô Hồi Thương và Hắc Nguyệt Bế Lâu.
Dĩ nhiên, kể cả nếu hắn không cần thì cũng nên tranh thủ cho tam nữ đạt được lợi ích, hắn để các nàng tùy ý lựa chọn truyền thừa bên trong, cùng những người khác tranh đoạt.

Thuận lợi hỗ trợ giúp các nàng vượt qua số lượng Dược Sư, Y Sư khác mà chiếm cho mình một phần lĩnh hội.
Trương Tuyết Di cũng được hắn hỗ trợ mà đạt được một cái truyền thừa, ánh mắt nàng phức tạp nhìn hắn, sau đó quay đầu, cắn răng tiếp nhận hắn trợ giúp.

Hiện

tại nàng đã quyết định đi theo hắn, chỉ có thể hi vọng bản thân không hối hận quyết định này, dù trong lòng còn có những khúc mắc nhưng chủ yếu là vẫn cần thời gian trả lời.
Dạ Khinh Ưu không để ý nàng nghĩ gì, hắn đối với người của mình dĩ nhiên sẽ không keo kiệt.

Nếu thật sự thích hắn thì hắn sẽ không từ chối tiếp nhận, chỉ cần là chân tâm thì hắn sẽ tương đương đáp trả.

Đồng dạng, nếu phản bội hắn thì cái giá so với bất cứ ai càng thảm khốc.


Có là kiếp này hay kiếp trước, thứ hắn ghét nhất chính là bị phản bội, chỉ mong Trương Tuyết Di không làm cho hắn thất vọng.
Trợ giúp tam nữ xong, Dạ Khinh Ưu giống như cũng đi tranh đoạt một hồi cơ duyên, tránh để bạo lộ.

Hắn để ý nhất vẫn là một cái truyền thừa không gian do một vị Tiên Vương tương đương tu vi Bán Thiên Đạo Cảnh.

Bên trong truyền thừa lại lựa chọn theo cách khác biệt, tiến hành tỉ đấu giữa Luyện Dược Sư, Y Sư để đạt được từng phần truyền thừa.
Trước mắt Dạ Khinh Ưu có hơn hai trăm Luyện Dược Sư, Y Sư có mặt, dĩ nhiên truyền thừa này hấp dẫn không ít người, xu hướng về sau có thể gia tăng.

Trong đó, không ngờ hắn nhìn thấy Diệp Lăng, cái tên này chẳng rõ trình độ luyện dược ra sao, nhìn Khí Vận kẻ này suy yếu, Dạ Khinh Ưu đã có ý định giải quyết dứt điểm.
" Tốt lắm, nhiều người hứng thú với truyền thừa Y Đạo của lão phu như vậy, coi như ta thành công hơn một đám gia lão.

"
Trước mắt không biết từ đâu xuất hiện một cái khôi lỗi kim nhân, trên mặt khắc họa hình một lão nhân, chính giữa ngực đặt một cái Hồn Thạch, giọng nói chính là từ Hồn Thạch kia phát ra.

Dĩ nhiên lão nhân trước mắt sử dụng thủ đoạn này lưu trữ một tia tàn hồn để tồn tại ý niệm đến hiện tại.
Chỉ nghe lão nhân kia tự giới thiệu là Đế Dược Y Vương, là một cái Tiên Vương chân chính, ngoài ra còn là một cái Y Thánh đạt đến Vương Cấp, tương đương có thể luyện thành Thần Đan Lục Phẩm.

Chỉ vừa nghe xong đã làm một đám người sôi sục, ánh mắt tham lam dò xét.
Tiếc là hiện tại Đế Dược Y Vương chỉ còn một tia ý thức giấu trong Hồn Thạch, sử dụng xong cũng sẽ tan biến, muốn hỏi nhiều hơn lão cũng không thể trả lời.
" Đám tiểu bối, muốn trở thành truyền nhân của ta không hề đơn giản.

Các ngươi nếu có bản lĩnh, hãy tiến vào bên trong.

"
Giọng nói Đế Dược Y Vương vừa cất lên, xuất hiện trong tầm mắt đám người, một cái Tiểu Giới Châu lơ lửng ở trước mặt, dù Tiểu Giới này không thể tự thân duy trì Linh Khí nhưng có thể dùng tài nguyên để nuôi dưỡng Linh Dược, phẩm chất có thể sánh ngang với Thần Dược cũng không ngoa.
Lập tức, nhiều ánh mắt nóng rực nhìn vào Tiểu Giới Châu, bọn họ đều chỉ nghe Giới Châu tồn tại trong truyền thuyết, chưa từng thấy bao giờ.

Thứ này có thể cất chứa cả vật sống, đủ để rất nhiều thế lực điên cuồng tranh đoạt.
Dị Giới Châu của Dạ Khinh Ưu phẩm chất có thể vượt qua cái Tiểu Giới Châu kia, bởi vì Dị Giới Châu của hắn là Thiên Sinh Giới Châu, do thiên địa tự sinh ra, dung hòa đầy đủ Ngũ Hành Âm Dương Chi Khí, có thể dung nhập Dị Cảnh, dung chứa hàng vạn sinh linh, dù Linh Khí mỏng manh nhưng nếu tìm ra phương pháp nâng cấp chất lượng Linh Khí thì có thể sánh ngang với một cái Tiểu Thế Giới thu nhỏ.


Dạ Khinh Ưu đã sớm có kế hoạch với Dị Giới Châu, chẳng qua với tình hình hiện tại hắn không thể để lộ nó ra ngoài.
Dù có kẻ mang tâm tư cướp đoạt nhưng không có ai dám động thủ, bởi biết rõ nếu như Đế Dược Y Vương đã có gan đem nó ra dĩ nhiên không dễ dàng mà lấy đi như vậy.

Quả nhiên, đám người chỉ nghe Đế Dược Y Vương lên tiếng.
" Tiểu Giới Châu này của Bổn Vương chính là Dược Đạo Châu, phẩm chất sánh ngang Đế Cấp.

Đám tiểu bối các ngươi đừng có ý nghĩ cướp đoạt, nếu như có người dám cưỡng đoạt đem nó cướp lấy thì nó sẽ tự bạo, ngay cả Tiên Đế tồn tại cũng có thể đem đi xóa sổ.

"
Lời nói của lão như một gáo nước lạnh đổ xuống đầu đám người, dù vậy trong lòng bọn họ vẫn còn một tia hi vọng có thể cướp đoạt Dược Đạo Châu.

Đế Dược Y Vương không để ý tâm tình người nào, dù còn một tia Linh Trí sót lại nhưng vẫn lộ nét gian xảo.
" Các ngươi nếu muốn được Dược Đạo Châu nhận chủ, chỉ có thể tiến hành từ bên trong, trở thành truyền nhân của Bổn Vương, có thể sở hữu Dược Đạo Châu cùng toàn bộ tài phú Bổn Vương để lại.

Nào, đám tiểu bối… có gan thì tiến vào đi.

"
Dứt lời, Dược Đạo Châu phóng ra một đạo lục sắc quang năng tạo thành một cái Không Gian Thông Đạo, mời gọi kẻ bên ngoài tiến vào.
Nghe vậy, một đám Dược Sư, Y Sư nhìn nhau, không chút chần chừ lao thẳng vào bên trong, tiến vào Dược Đạo Châu.

Mặc dù biết rõ đi vào Dược Đạo Châu thì sinh tử nằm trong tay chủ nhân của nó, nhưng hấp dẫn quá mê người, thậm chí ngay cả truyền thừa của Đế Dược Y Vương cũng ở bên trong, sức mê hoặc được gia tăng gấp chục lần, đủ để bất cứ ai liều mạng.
Ngay cả người ở bên ngoài nhìn vào đều đỏ mắt thèm nhỏ dãi, hận không thể lập tức tiến vào bên trong cùng đám người tranh đoạt.

Đàm Cô Thanh ánh mắt trừng trừng, kích động đứng bật dậy, lập tức hướng về Trì Dao Tiên Tử, cất tiếng.
" Trì Dao Tiên Tử, mau tiến hành mở ra cửa Bí Cảnh lần nữa.

"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện