Sau đó, Lâm Chí Đô bước nhanh lên phía trước với vẻ mặt nịnh nọt:
"Cô La Băng, tôi nghe nói người của công ty các cô tới cửa đòi nợ.
Hôm nay mới có một tháng, làm sao Ngân hàng Toàn cầu của cô lại thu hồi khoản vay nhanh như vậy, chắc hẳn là đã có sự nhầm lẫn gì rồi phải không?"
Các khoản vay trước đây của bọn họ đều là do La Băng chịu trách nhiệm, cho nên bọn họ mới biết người phụ nữ này.
Nhưng La Băng lại tỏ vẻ đạm mạc mà nhìn ông ta một cái:
"Không có điều gì nhầm lẫn cả, Ngân hàng của chúng tôi thực sự đã trải qua một cuộc điều tra có tính chuyên nghiệp cao và phát hiện ra rằng nhà họ Lâm các người không đủ điều kiện để nhận một khoản vay như vậy, cho nên đã lập tức thu hồi lại tiền cho vay ban đầu.”
Cái gì!
Chuyện này vậy mà là thật sao?
Sắc mặt của Lâm Chí Đô lập tức trở nên cực kỳ khó coi, tức giận nói:
"Vậy các người muốn thu hồi lại khoản đã cho vay thôi chứ, vì sao còn muốn chúng tôi trả mức lãi suất cao như vậy, không phải là rất quá đáng sao?”
Đây không phải là cố ý hãm hại bọn họ sao?
Nghe vậy!
La Băng lập tức nở một nụ cười lạnh:
"Ông Lâm, tất cả chúng ta đều là người làm kinh doanh, ông không cảm thấy lời nói vừa rồi của mình rất ngây thơ sao? Nếu chúng tôi đã phê duyệt các khoản vay, vậy thì lãi suất sẽ phải được tính từ ngày mà chúng tôi phế quyệt chứ? Hơn nữa, ông đã ký vào hợp đồng cho vay với trách nhiệm không giới hạn, vì vậy Ngân hàng Toàn cầu của chúng tôi có quyền yêu cầu ông trả lại khoản vay mà ông đã vay trong mọi trường hợp và ở bất kỳ lúc nào.
Điều này hoàn toàn hợp pháp và hợp lý.
Cuối cùng thì, tôi không phải là người buộc ông phải ký vào hợp đồng cho vay này, không phải sao?”
Ầm ầm!
Đầu óc của Lâm Chí Đô thực sự muốn nổ tung.
Ông ta đưa ngón tay đang run rẩy của mình, chỉ vào La Băng, "Cô cô cô…" đến nửa ngày sau cũng không nói được câu nào.
"Con đàn bà kia, chính là cô đã lừa nhà họ Lâm, cô muốn chết à? Tôi cần phải nói chuyện với Chủ tịch của các cô, tôi không tin Chủ tịch của các cô lại táng tận lương tâm như cô.”
Lâm Chiêm Bao giận dữ hét lên.
Lúc này nhất định phải giải quyết vấn đề này, nếu không cả nhà họ Lâm bọn họ coi như xong đời.
Bắt bọn họ trả năm trăm tỷ so với việc bắt bọn họ chết cũng không khác nhau là mấy.
Hiện tại, nhà họ Lâm gia còn chưa có khởi sắc, làm gì có tiền để trả cho La Băng chứ?
"Ông muốn tìm Chủ tịch của chúng tôi sao? Đương nhiên là có thể rồi."
La Băng cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Thiệu Huy đang đứng cách đó không xa:
"Thiện Huy, bọn họ đang tìm cháu đấy.”
A!
Vào lúc này, tất cả mọi sự ồn