Thiên Ngân Tuyết chỉ không ngừng chửi rủa.
Âu Dương Vũ Dịch cảm thấy thái độ của cô ta như thế chắc chắn sẽ không nói được chuyện mà Thiên Quân Dao đang cần.
"Hoàng tẩu, tẩu không cần phí sức với nữ nhân điên khùng này.
Chi bằng tẩu để người của ta đích thân thẩm vấn, chắc chắn sẽ có kết quả cho tẩu"
Thiên Quân Dao tất nhiên không đồng ý việc này.
Để người của Dịch Vương thẩm vấn, có nhẹ nhàng hơn người của Mặc Vương là bao đâu chứ?
Nhưng lời Vũ Dịch nói không sai, xem ra Thiên Ngân Tuyết chắc chắn sẽ không muốn nói chuyện gì nữa rồi.
Ra khỏi cửa Thiên Lao.
Thiên Quân Dao suy nghĩ một hồi lâu, vẫn không thể không ngừng thắc mắc về lời nói của Thiên Ngân Tuyết.
Rốt cuộc thì trước đây mẹ của mình đã sống ở Thiên Gia như thế nào? Cái chết của mẹ có liên quan đến cha sao? Còn có chuyện...!"phản bội" là như thế nào?
Trong đầu Thiên Quân Dao lúc này tràn ngập các câu hỏi.
Cố gắng suốt hơn mấy mươi năm nay, rốt cuộc cũng đã có một chút "tin tức" về cái chết bất ngờ của mẹ mình.
Thiên Quân Dao làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được.
Nếu vậy thì chỉ còn một cách.
Thiên phu nhân chắc chắn cũng biết chuyện năm xưa.
Trở về Thiên Gia một chuyến, ắt sẽ có lời giải đáp thôi.
Nàng quyết định, vừa định bước đi thì Âu Dương Vũ Dịch vội vàng kéo tay nàng lại.
"Khoan đã hoàng tẩu, tẩu muốn đi đâu thế?"
Hôm nay Thiên Quân Dao lại đến tận Cảnh Lam Cung tìm mình, chắc chắn chuyện này rất quan trọng với tỷ ấy.
Nhưng chứng kiến Thiên Ngân Tuyết không ngừng chửi rủa như thế, làm sao hắn có thể yên tâm để nàng tự giải quyết mọi chuyện được?
Thiên Quân Dao quay lại nhìn Vũ Dịch.
Nàng ngây ra, trong đầu nghĩ, Mặc Vương có thể chèn ép Thiên Gia, Dịch Vương chắc chắn cũng có thể.
Lần trước là Vũ Mặc tuyệt tình với Thiên Gia, nếu bây giờ quay về, không những không được chào đón mà còn mất mặt Mặc Vương phủ hơn.
Chi bằng lần này cứ để Vũ Dịch lấy danh nghĩ là Dịch Vương gia đến thăm phủ Thừa tướng, Thiên Gia chắc chắn không thể làm trái lại được.
Đúng như nàng