Trong lòng Hàn Tử Dịch rất rõ ràng, muốn thoát khỏi khống chế của Hàn Văn Lạc, không phải chỉ là phản kháng trên tinh thần, quan trọng nhất là phải độc lập kinh tế.
Hàn Văn Lạc có tính hư vinh còn có ham muốn kiểm soát rất mạnh mẽ.
Hàn Tử Dịch có ngoại hình đẹp, thành tích tốt, đây là thứ mà Hàn Văn Lạc muốn khoe khoang.
Kiếp trước Hàn Tử Dịch cố ý điều tra chuyện quá khứ của Hàn Văn Lạc và Thẩm Tú, cũng nghe ngóng được thành tích ở trường của Hàn Niệm Quân cũng không tệ.
Nhưng có lẽ bởi vì từ nhỏ đã không thiếu tình yêu thương của cha mẹ, cho nên hắn còn lâu mới đạt được trình độ như anh.
Hàn Văn Lạc thích đứa con Hàn Niệm Quân, cũng thật lòng thật dạ muốn bồi dưỡng hắn, nhưng lại cảm thấy lúc còn đi học Hàn Niệm Quân không sánh bằng Hàn Tử Dịch, thực tế là hắn không thể mang đến cho lão quá nhiều cảm giác thoả mãn.
Về phần ham muốn kiểm soát, có thể nhìn ra được từ những gì mà Hàn Văn Lạc đã làm.
Cho dù trong lòng lão không thích đứa con Hàn Tử Dịch này, nhưng lão cũng không muốn Hàn Tử Dịch thoát khỏi sự khống chế của lão.
Trong mắt của Hàn Văn Lạc, Hàn Tử Dịch chỉ có thể là quân cờ của lão, là hòn đá lót đường cho Hàn Niệm Quân, không thể nói thoát ly là thoát được.
Người như vậy vốn đáng sợ, càng đặc biệt Hàn Văn Lạc chính là người cha ruột thịt với anh, lại là người có giá trị có địa vị trong xã hội.
Hàn Tử Dịch từng rất lo lắng, nếu như anh làm ầm ĩ lên, Hàn Văn Lạc sẵn lòng đoạn tuyệt quan hệ cha con với anh, từ nay về sau không còn liên quan gì đến nhau, không ai quan tâm gì đến ia, anh chắc chắn sẽ làm điều đó đầu tiên.
Đáng tiếc, anh biết Hàn Văn Lạc sẽ không làm như vậy, một mặt vì thể hiện, mặt khác Hàn Văn Lạc sẽ không cho phép phát sinh những chuyện vượt qua tính toán của lão.
Chuyện chạy trốn thoát khỏi nhà họ Hàn là chuyện mà Hàn Tử Dịch cũng không nghĩ tới, bây giờ thời đại kỹ thuật số, anh dám đi, Hàn Văn Lạc chắc chắn có cách tìm được anh, sau này nếu như muốn anh làm gì trong tương lai, lão sẽ dùng sự phản nghịch muốn trốn khỏi nhà của anh làm cái cớ.
Cho nên muốn hoàn toàn rời khỏi Hàn Văn Lạc, anh cần tiền và địa vị.
Bây giờ điều kiện tương đối có lợi đối với Hàn Tử Dịch là mấy năm nay dưới sự tuyên truyền trong vô thức của Hàn Văn Lạc, danh tiếng của anh rất tốt, cũng không phải loại ăn chơi trác táng chỉ biết sống phóng túng.
Nếu như Hàn Văn Lạc đột nhiên muốn lấy lý do anh phản nghịch làm chuyện quái đản gì đó, không nói tới người bên ngoài, nhà họ Lý sẽ không vừa ý.
Còn người mẹ Lý Uyển của anh dù cho có quan tâm đặt Hàn Văn Lạc vào trong tim đi chăng nữa, cũng sẽ hoài nghi điểm gì đó.
Lý Uyển cũng không ngu, nếu bị cô nắm được nhược điểm gì, điều mà Hàn Văn Lạc đối mặt chắc chắn là phong ba bão táp.
Kiếp trước Lý Uyển phát điên, phần lớn toàn bộ cổ phần công ty đều giao vào tay Hàn Văn Lạc, cô biết trong tay chính mình không còn thứ gì có thể nắm giữ được Hàn Văn Lạc, không còn cách nào trở mình, chỉ có thể nhìn người ta tiêu diêu tự tại.
Cô không chịu nổi đả kích như vây cho nên tự bản thân ngu dại đến phát điên.
Cho nên bây giờ mặc dù Hàn Tử Dịch có làm chút chuyện quá đáng đi nữa, nói điều gì khó nghe thì Hàn Văn Lạc vẫn bận tâm danh tiếng của bản thân lão, cũng không dám tuỳ tiện làm gì với anh.
Tiến qua ranh giới thì có hơi nguy hiểm, cho nên cần phải mượn ngoại lực.
Cho nên hôm nay, Hàn Tử Dịch đến nhà họ Lý, không chỉ là vì cậy thế mà càng đúng hơn là tìm người hợp tác.
**
Lý Phàm hoàn toàn không ngờ Hàn Tử Dịch sẽ nói như vậy, đầu tiên anh ta sửng sốt, sau đó ngả lưng ra sau dựa vào ghế, quan sát Hàn Tử Dịch rất tuỳ ý rồi cất tiếng cười nhạo: “Một đứa trẻ con như con không phải nên học hành cho tốt mà muốn kiếm tiền cái gì? Tài sản Hàn thị khổng lồ như vậy, còn không vào được mắt con hay sao? Nếu như con muốn tiền tiêu vặt, Cậu có đây này, con muốn bao nhiêu bây giờ Cậu chuyển ngay cho con.”
Hàn Tử Dịch hạ mắt cười, lười biếng để ý đến ý khác trong lời của Lý Phàm, anh thản nhiên nói: “Tiền của bản thân mới đảm bảo nhất.
Cậu không cần phải thử con gì cả, con muốn độc lập tài chính của mình.
Bản thân Cậu không phải cũng đang gây dựng sự nghiệp đó sao?”
“Cậu với con có thể giống nhau sao?” Lý Phàm hét lên: “Cậu hiểu rõ tương lại của Lý thị, kinh doanh của Lý thị nhìn thì có lợi nhuận nhưng đều là lời ít, sớm muộn gì cũng có ngày sẽ không còn lợi nhuận nữa, lúc đó nào còn là Lý thị nữa, Cậu là muốn tìm một lối ra cho nhà họ Lý.
Hơn nữa, cậu bao nhiêu tuổi, con bao nhiêu tuổi, tuổi của Cậu tựa như đoá hoa sắp tàn, chỉ là quyết chí tự lực tự cường tiến về phía trước mà thôi, nếu không sẽ lụi bại sẽ bị xã hội loại bỏ.
Con tự như đoá hoa sắp nở rỗ, quá trình nở còn rất dài, chúng ta có thể so sánh sao?”
Nhà họ Lý lập nghiệp dựa vào kinh doanh vỏ lốp xe, bây giờ kinh doanh càng ngày càng không tốt, thay đổi cũng không phải thoáng cái là có thể thay đổi được.
Cũng may với danh tiếng và chất lượng của Lý thị dù đặt ở đâu cũng có không ít khách hàng quen.
Lý Phàm vẫn muốn làm gì đó khác, chịu phần nào đó rủi ro, sau đó nảy lên chủ ý đầu tư.
Trong tay anh ta cũng có một ít tiền dư, kiếp trước trong lúc vô ý đầu tư mấy bộ điện ảnh và truyền hình, có hai bộ thu được thành công lớn, kinh doanh lời không ít.
Sau đó anh ta đã đầu tư vào một bộ điển ảnh và truyền hình cùng với người bạn đã dẫn dắt ông vào giới đầu tư, bộ phim này vô luận về nguyên tác hay danh tiếng đều rất tốt, Lý Phàm và người bạn của anh ta là người đầu tư chính.
Kết quả trước khi bộ phim được chiếu thì diễn viên chính đột nhiên lộ ra những vụ tai tiếng, có “đại gia” lại còn thích mở Party, ăn chơi sa đoạ.
Những scandal này có thật có giả nhưng thật giả trộn lẫn vào nhau, đúng lúc vấp phải đánh nghiêm của chính phủ, bộ điện ảnh này đã bị hoãn chiếu.
Hàn Văn Lạc bất thình lình xé mặt nạ, kinh doanh vỏ lốp xe của nhà họ Lý liên tiếp xuất hiện vấn đề về chất lượng, toàn bộ tiền trong tay của Lý Phàm đều bị treo, chỉ có thể trừng mắt nhìn Hàn Văn Lạc đánh sập nhà họ Lý.
Trong chuyện này có bàn tay của Hàn Văn Lạc, nhưng khi đó biết những điều này thì làm được gì, tiền một khi đã ra đi sẽ không cầm trở lại được.
Việc này tự Hàn Tử Dịch đã trải qua, mặc dù anh có muốn hay không thì gặp phải một số người một số chuyện, những chuyện quá khứ luôn không kìm được mà hiện lên trong đầu.
Như vậy cũng tốt, Hàn Tử Dịch nghĩ thầm, chí ít luôn luôn có thể thức tỉnh bản thân mọi lúc, không nên quá đắc ý.
Người là sống, suy nghĩ thay đổi thì một số chuyện sẽ theo đổi theo anh, anh cần phải khiến cho bản thân không ngừng lớn mạnh, đến mức có thể làm những gì theo ý của mình.
**
Hàn Tử Dịch ngước mắt lên nhìn Lý Phàm, vẻ mặt anh bình tĩnh, không hề có tâm trạng phẫn nỗ khi bị nghi ngờ.
Trái lại, trên người anh lại mang theo mấy phần khí thế nắm chắc thắng lợi trong tay.
Anh trả lời bằng sự im lặng, tỏ vẻ bản thân cũng không phải đang nói giỡn.
Lý Phàm nhìn tư thế của anh, không khỏi ngồi ngay ngắn, hiện lên dáng vẻ đàm phán của một cáo già trên thương thường.
Hàn Tử Dịch nói một cách bình tĩnh: “Cậu là đối tượng tốt nhất của con, nhưng không phải là duy nhất.” Cho nên, không nên xem anh như một đứa trẻ không biết cái gì.
Dẫu cho không có Lý Phàm, anh cũng sẽ tìm được đối tượng hợp tác khác, nhiều lắm thì tốn thêm chút tâm tư quanh co một chút.
Hơn nữa từ xưa anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, lợi ích quan hệ hợp tác đầu tiên cũng phải phân rõ ràng.
Bây giờ anh có thể chiếm phần nhỏ, những chuyện này cũng không sao hết, dù sao thời gian còn rất dài.
Chẳng qua anh không thể để cho Lý Phàm cho rằng anh chỉ là lớp người trẻ muốn chơi đùa, anh muốn là hợp tác thời gian dài chứ không phải đối đãi bất bình đẳng.
Lý Phàm bóp trán, thầm nghĩ không biết làm sao vừa rồi tâm tình của bản thân lại bày ra trước mặt đứa nhỏ này.
Cũng không biết trong đầu của Hàn Tử Dịch đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong nháy mắt, anh