Mặc Viên kìm nén sự tức giận, suýt chút nữa một cước đạp bay chiếc bàn.
Nhưng đến cùng vẫn là kiềm chế trong lửa giận trong lòng: “Được, đàm phán.”
“Tôi với anh cùng đi.”
Y Na không yên lòng Mặc Viên, chủ động đưa ra ý kiến muốn với anh ta đi đàm phán.
Khu biệt thự Lâm Hồ.
“Khụ…”
Ngồi ở trên ghế giám đốc Mặc Cảnh Thâm không kiềm chế được ho khan vài tiếng, nhưng ho ra đờm đã không có vết máu.
Chỉ là sắc mặt anh có chút tiều tụy.
“Ông chủ, có muốn đi bệnh viện khám hay không?”
Hàn Triết rất không yên tâm đi đến, vẫn lo lắng cho thân thể của Mặc Cảnh Thâm.
“Không có chuyện gì, nói một chút tình huống bây giờ là gì vậy?” Anh hỏi.
“Ngày hôm nay Mặc Viên ở văn phòng nổi giận, đập phá điện thoại di động.
Theo người của chúng ta truyền đến tin tức, nói là cô Mộ Thiển đã nắm giữ đoạn ghi âm quan trọng của anh ta nên cô ấy dùng để ép Mặc Viên.”
“Ừ, sau đó thì sao?”
Mặc Cảnh Thâm nhắm mắt, dựa ở trên ghế, lẳng lặng nghe Hàn Triết báo cáo.
Bờ môi hơi trắng của anh hiện lên ý cười nhợt nhạt, tựa hồ tâm tình không tệ.
“Hiện tại Mặc Viên đang tìm cô ộ Thiển đàm phán, cô Mộ Thiển đang nắm giữ quyền chủ động.”
“Thiển đúng là thông minh.”
Người đàn ông hiếm thấy khích lệ cô gái nhỏ, nhưng mà người kia lại không cơ hội biết.
“Mấy ngày gần đây cô Mộ Thiển bận bịu sứt đầu mẻ trán, ngày hôm qua làm bên công ty luật YY đến hơn mười giờ mới tan làm.
Tình huống công ty luật YY cũng rất tồi tệ, có điều sau khi cô ấy đi chủ trì đại cục thì tình thế thay đổi không ít.
Bị vướng bởi thân phận là cháu gái của nhà họ Cố, lại có thân phận là đối tác đối tác của công ty luật nên lôi kéo không ít công ty tiếp tục hợp tác cùng công ty luật.
Đến mức nhà họ Cố, Cố Bất Phàm có vẻ như cùng Mặc Viên trong bóng tối cấu kết, ngày hôm qua Cố Bất Phàm cùng Cố Khinh Nhiễm đánh một trận, huyên náo rất lớn.
Nhưng tối ngày hôm qua liền nhận được tin tức, ông cụ nhà họ Cố an bài vài người FE cho cô Mộ Thiển cô sai phái.”
Nghe thế Mặc Cảnh Thâm chậm rãi mở con mắt ra: “Kết quả điều tra nhà họ Cố ra làm sao?”
“Thuộc hạ chỉ tra được cô Mộ Thiển và Cố Khinh Nhiễm cũng không phải là con cháu nhà họ Cố, Cố Bất Phàm cũng không phải là con trai của bác cả nhà họ Cố mà là của con trai thứ ba đã chết của nhà họ Cố.
Tư liệu của Cố Khinh Nhiễm và cô Mộ Thiển đều bị bôi đến không còn một mống, một chút tung tích cũng không lưu lại.”
Vì lẽ đó, thân phận của Cố Khinh Nhiễm và Mộ Thiển là khả nghi nhất, cũng là ẩn giấu sâu nhất.
“Tiếp tục tra! Mặt khác, nhất định phải bảo vệ tốt Thiển, còn có… người của nhà họ Mộ.
Không phải vạn bất đắc dĩ ở bước ngoặt sinh tử thì không cho lộ diện.”
Mặc Cảnh Thâm phân phó một tiếng.
Chợt, tựa hồ nghĩ tới điều gì, lại hỏi: “Kiều Vi bên kia có hành động gì không?”
Cái người phụ nữ không an phận kia cùng không thể sơ sẩy.
“Kiều Vi đang sắp xếp lễ cưới với Đông Côn, tạm thời không phát hiện ra hướng đi khác.”
“Tiếp tục theo dõi, đi xuống đi.”
“Vâng, ông chủ.” Hàn Triết lĩnh mệnh, rời khỏi thư phòng.
Một mình Mặc Cảnh Thâm ở thư phòng ngồi một lúc, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, đứng dậy xuống lầu, đi xe rời đi khỏi khu biệt thự Lâm Hồ.
Tập đoàn Fryer.
Sáng sớm thì Mộ Thiển đã đi công ty luật YY để giải quyết công việc bên đó, vừa mới trở lại Freyer tập đoàn.
Ở công ty, còn chưa ngồi một lúc thì điện thoại liền vang lên.
Là do chuyện sáp nhập với công ty LOC bên kia, Thích Ngữ Anh chủ động liên hệ Mộ Thiển.
Mộ Thiển chỉ ở công ty uống một hớp nước, liền mang theo thư ký An Nhiên chạy tới công ty LOC.
Ở dưới lầu công ty thì nhìn thấy Hạ Khiêm cũng vừa chạy tới.
Mấy người lên lầu cùng Thích Ngữ Anh nói chuyện hợp tác, chọn nơi đặt trụ sở công ty.
Sau khi sáp nhập thì tên công ty trực tiếp đổi thành công ty trách nhiệm hữu hạn MOC.
Chuyện bên này vừa nãy xử lý tốt thì lại nhận được điện thoại của công ty nói là Mặc Viên đoàn người đã đến Freyer.
Vì chuyện Mộ Điềm Tư và Mộ Ngạn Minh, Mộ Thiển vừa nhanh chóng quất ngựa chạy về Freyer.
Đến văn phòng, người trong ban thư ký lập tức lại đây nói rằng: “Tổng giám đốc Mộ, người đã ở phòng hội nghị chờ chị rồi.”
“Được, tôi biết rồi.”
Mộ Thiển gật đầu đáp một tiếng, hỏi: “Bọn họ đến khi nào?”
“Hơn 20 phút trước.”
“Được, cô xuống làm việc đi.”
“Vâng, tổng giám đốc Mộ.”
Thư ký rời phòng làm việc.
Mộ Thiển cảm thấy thời gian còn sớm, nên ở trong phòng làm việc ngồi một lúc.
Lại sau nửa