Cô vừa dứt lời thì Mặc Viên nở nụ cười.
Hai chân anh ta vắt chéo, một tay đặt trên đầu gối, một tay đặt mặt bàn, ngón tay gõ nhịp trên mặt bàn, đăm chiêu.
“Thật đúng là lớn giọng mà, từ đâu mà cô cảm thấy tự tin rằng tôi nhất định sẽ đáp ứng cô?”
“Anh có đáp ứng hay không tôi không biết.
Nhưng nếu như anh không đáp ứng, giữa chúng ta sẽ không cần phải đàm phán nữa.
Sau mười phút, tôi sẽ lại một lần nữa công bố đoạn ghi âm, đưa anh lên tin tức đầu đề.
Có điều, anh hãy yên tâm, chúng ta đều đã biết nhau nhiều năm như vậy, tôi sẽ không tìm anh thu bất kỳ khoản phí giúp anh nổi tiếng nào đâu.”
Dường như tâm trạng của Mộ Thiển không tệ, còn nhàn hạ thoải mái nói đùa anh ta.
“Cô đây là đang uy hiếp tôi?”
Mặc Viên cười khẩy: Cô có biết hay không Mặc Cảnh Thâm sắp chết rồi? Đắc tội rồi tôi, tôi có thể giống như đè chết con kiến ép chết Mặc Cảnh Thâm, đến lúc đó con hai ngươi sẽ không có cha.”
Anh ta đề cập đến Mặc Cảnh Thâm.
“Thật sao? Cùng tôi có quan hệ gì đâu? Cho dù là anh giết chết anh ta thì tôi cũng sẽ không đau lòng.”
Ngoài miệng nói qua sẽ không đau lòng vì, cũng không biết vì sao.
Lòng của cô vẫn là theo giật giật, mơ hồ hiện ra đau.
“Cô thật sự không nhớ rõ Mặc Cảnh Thâm?”
Con ngươi Mặc Viên híp lại, biết Mộ Thiển đã phong ấn ký ức, chỉ là không nghĩ tới những chuyện liên quan tới Mặc Cảnh Thâm thì cô một chút cũng nhớ không tới.
“Tổng giám đốc Mặc, anh lạc đề rồi.”
Giơ cổ tay lên, nhìn thời gian trên đồng hồ: “Thời gian của tôi có hạn, cho anh thời gian mười phút.”
“Tôi chỉ có thể đáp ứng một điều kiện của cô đó là khôi phục hợp tác với công ty luật YY.”
“Được, vậy thì đi thong thả không tiễn.” Cô đứng dậy muốn đi.
“Đợi đã.”
Mặc Viên có chút đau đầu, vừa nãy nghe Y Na căn dặn mức độ nghiêm trọng của chuyện này, anh ta suy tính đến nửa ngày, rồi mới nói: “Được, tôi đáp ứng cô, ly hôn với Mộ Điềm Tư, Tử Hàng do cô ta nuôi nấng.
Nhưng, tôi có nhất định phải có quyền giám sát, còn chuyện bồi thường thì không vấn đề, tôi không thiếu chút tiền này.
Có điều, liên quan tới chuyện của Cố Bất Phàm thì chỉ sợ cô không làm chủ được.”
Mộ Thiển cũng hiểu rõ thực lực chân chính của Mặc Viên.
Tuy rằng đấu khẩu với Mặc Viên, đồng ý cùng Mộ Điềm Tư ly hôn, nhưng nếu có một ngày Mặc Viên cần lợi dụng Mộ Điềm Tư, e sợ chân trời góc biển như thế thì cũng có thể tìm tới Mộ Điềm Tư.
Bất kể nói thế nào thì về nhà vẫn tốt hơn là bị Mặc Viên bạo lực gia đình.
“Tôi hỏi anh, đến cùng thì anh cùng Cố Bất Phàm có âm mưu gì?” Mộ Thiển hỏi.
“Tôi lặp lại lần nữa, đó là chuyện của tôi cùng Cố Bất Phàm.
Tôi có thể đáp ứng với cô việc khôi phục hợp tác với công ty luật YY, ly hôn với Mộ Điềm Tư thì đã làm hượng bộ rất lớn rồi, đừng không biết đủ.”
Mộ Thiển cúi đầu, nhíu mày suy nghĩ cẩn thận.
Một lát sau cô nói rằng: “Thành giao.”
“Đem ra.” Anh ta mở ra tay, ngoắc ngoắc đầu ngón tay.
“Cái gì?”
“Phí lời, đương nhiên là đoạn ghi âm.”
“Được.”
Sau đó, Mộ Thiển soạn bản thỏa thuận, sau khi hai người ký kết thì Mặc Viên cũng để người ta thả Mộ Điềm Tư cùng Mộ Ngạn Minh.
Lúc này đoàn người liền đi đến cục dân chính, ở cục dân chính chờ Mộ Điềm Tư.
Mặc Viên và Mộ Điềm Tư ký thỏa thuận ly hôn, quyền nuôi con và vấn đề bồi thường.
Sau khi tất cả mọi chuyện được giải quyết thì Mặc Viên lại cùng công ty luật YY ký kết hợp tác năm năm.
Đến đây, mục đích của Mộ Thiển đã đạt đến.
Sau đó thì Mộ Thiển bàn giao file ghi âm cho Mặc Viên.
Mặc Viên siết thật chặt file ghi âm, ánh mắt lạnh lùng trừng mắt Mộ Thiển: “Mộ Thiển, tốt nhất là đừng để nhược điểm của cô nằm trong tay tôi, nếu không, tôi sẽ để cô sống không bằng chết.”
“Vậy thì không thể rồi.”
Mộ Thiển nhíu mày nở nụ cười, rất có một loại đắc ý nho nhỏ.
Hai người Mặc Viên và Trần Đình rời đi công ty luật YY, ở bên trong thang máy, Trần Đình hỏi: “Tổng giám đốc Mặc, người phụ nữ Mộ Thiển kia không khỏi quá kiêu ngạo, tại sao không giết chết cô ta cho nhanh? Như vậy cũng miễn cho cô ta mỗi ngày đối nghịch với anh.”
Vấn đề hạ xuống, Mặc Viên không hề trả lời.
Một hồi lâu sau khi, anh ta mới nói: “Mộ Thiển, cô ta không thể chết được.”
Không chỉ có không thể chết được, còn có rất lớn tác dụng.
“Tại sao?”
“Không nên hỏi thì đừng hỏi.” Mặc Viên lạnh lùng nói một câu.
Trần Đình nghĩ mãi mà không ra nên cũng không dám hỏi nhiều.
Lúc này, trên lầu công ty luật YY, mọi người vượt qua nguy hiểm, hơn nữa còn chuyển