Sáu đứa trẻ phát hiện, hôm nay Thời Ngọc Diệp ăn rất ít, hơn nữa còn hay lơ đấng.
Bình thường cô ghét nhất là ớt xanh, kết qua hôm nay đã liên tiếp nhét mấy miếng ớt xanh vào miệng mà hoàn toàn không phát hiện ra.
Xem ra thật sự có chuyện rồi.
Bọn trẻ thu động tác của cô vào trong mắt.
Nhìn nhau, quyết định cử Bé Lớn Thời Tử Long ra làm đại biểu nhóm.
“Mẹ ơi.”
Giọng sữa vang lên, cắt đứt suy nghĩ của cô.
“Hả?”
“Nếu như mẹ thấy đi làm không vui không vui, thì đổi nơi khác đi, đợi lát nữa Bé Hai gọi điện thoại thông báo một tiếng.”
“Không cần không cần, mẹ cảm thấy rất tốt, chỉ là…”
Thời Ngọc Diệp muốn nói lại thôi.
Bọn trẻ nhướng mày nhìn cô.
“Mẹ gặp ba của bọn con”
Ồ, hóa ra là chuyện này.
“Vậy ông ấy có nhận ra mẹ không?” Bé Lớn Thời Tử Long bình tĩnh hỏi.
Thời Ngọc Diệp lắc đầu, nói chuyện hợp đồng của Bảo Thắng với Phong thị ra.
“Hai người bọn mẹ còn chưa chính thức gặp nhau, nhưng có thể anh ấy đã sớm phát hiện ra mẹ rồi”
Trong công ty không ai biết thân phận của Thời Ngọc Diệp, cho nên cho dù thế nào cũng không thể để cô phụ trách một dự án quan trọng như vậy được.
Nhưng Thời Ngọc Diệp nghĩ thế nào cũng không hiểu.
Trước đây cô hoàn toàn chưa từng gặp Phong Thần Nam, sao lại tự nhiên mà chọn cô chứ?
Bé Hai gật đầu phụ họa.
“Ừ, quả thật có khả năng này”
Thật ra trong lòng cậu cũng có chút ngạc nhiên.
Vốn dĩ còn dự định để Bảo Thắng hợp tác với Phong thị, nhân cơ hội kết hợp mẹ với ba.
Chỉ có điều kế hoạch thăm dò lần đó, cậu có ấn tượng không tốt về ba, vì vậy vẫn luôn trì hoàn dự định này.
Không ngờ ba lại chủ động xuất kích.
“Con cảm thấy như thế cũng tốt”
Bé Lớn Thời Tử Long rũ mắt, và hai miếng vào.
miệng tiếp tục nói: “Nên đến thì sẽ đến thôi, dù sao sớm muộn gì cũng gặp lại.”
“Nói như vậy không sai, nhưng mẹ không có dũng khí đi gặp anh ấy.”
“Tại sao?”
“Không nói được, cảm giác đó dường như, nhìn thấy anh ấy phải cần dũng khí rất lớn vậy, mỗi lần đều cảm thấy trong ngực vô cùng căng thẳng”
Bé Lớn Thời Tử Long và những em trai khác nhìn nhau, mới nói.
“Nếu như mẹ không muốn ở lại nữa, vậy chúng tạ có thể lập tức về Pháp.”
“Đừng đừng đừng, mẹ không chịu được công việc tẻ nhạt đó nữa đâu”
Vừa nghĩ đến việc trở về nước Pháp đối mặt với việc tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, cô liền cảm thấy đầu mình đau âm ỉ.
Nếu so sánh, đối mặt với Phong Thần Nam dường như cũng không có đáng sợ như vậy.
“Bỏ đi, dù sao mẹ không nhớ gì cả, nếu như lần sau gặp mặt, mẹ cũng không có gì phải sợ cả.”
“Mẹ, nếu như ông ấy hỏi mẹ về bọn con, thì mẹ trả lời thế nào?”
“Có đánh chết cũng không thừa nhận bọn con là con của anh ta.”
Thời Ngọc Diệp kiêu ngạo nói: “Con là do mẹ sinh, cũng do mẹ nuôi dưỡng, dựa vào cái gì mà vô duyên vô cớ để anh ta nhận hưởng phúc chứ?”
Bé Hai âm thầm sửa lại: “Rõ ràng sáu đứa con nuôi mẹ mà”
“Khụ, đều giống nhau cả”
€ô còn lâu mới thừa nhận rằng mình ích kỷ.
Tiền của bọn trẻ kiếm được cũng là tiền của cô, tuyệt đối không thể để người khác có lợi được, bao gồm cả ba của bọn trẻ.
“Có điều nói đi nói lại; các con à, các con có hy vọng nhận anh ta không?”
Bọn trẻ không hề do dự, đồng loạt lắc đầu.
Phản ứng này vượt qua dự liệu của Thời Ngọc Diệp.
“Xem ra anh ta không được người khác yêu thích rồi”
Nếu đã như vậy, vậy thì cô yên tâm rồi, he.
Bé Lớn Thời Tử Long đã làm hương thơm cho mẹ, được làm bằng rất nhiều dược liệu quý giá hàng chục năm, mới làm dịu được cơn đau đầu của mẹ.
Sau khi thắp hương thơm, Thời Ngọc Diệp quả nhiên rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ say.
Sau đó, Bé Lớn lặng lẽ rời khỏi phòng ngủ, dẫn theo các em trai của mình vào phòng đọc sách tiến hành cuộc họp lần thứ một trăm linh chín.
“Hôm nay em ở dưới nhà gặp phải ba”
Vừa mở đầu, Bé Bốn Thời Đăng Kỳ đã kể nhưng chuyện xảy ra vào tối nay.
“Em đoán, ba sẽ nhanh chóng phát hiện ra thân phận của chúng ta.”
Mọi người rơi vào khoảng lặng ngắn ngủi.
Bọn họ không sợ bị phát hiện, mà lo lắng cho mẹ mình.
“Chuyện xảy ra năm năm trước của mẹ, đã điều tra được chưa?” Bé Lớn Thời Tử Long đột nhiên hỏi.
Bé Hai đã có chuẩn bị mà đến, đem những tài liệu đã in ra cho mọi người xem.
“Ba mẹ đã kết hôn vào sáu năm trước, lúc đó ba vì công ty nên mới liên hôn với mẹ, không liên quan gì đến tình yêu. Sau đó, mẹ gặp hỏa hoạn vào năm năm trước, chuyện sau này chúng ta đều biết rồi đấy”
“Chuyện hỏa hoạn, không tra ra được sao?”
“Đúng, manh mối bị người ta cố ý xóa đi rồi”
Mọi người im lặng.