Thời Ngọc Diệp đến bộ phận sản xuất.
“Tôi đã đánh dấu các chỉ tiết của bản thiết kế rồi, còn có sản phẩm mẫu để tham khảo. Trưởng xưởng xem còn có vấn đề chỉ tiết nào nữa không?”
Khi cô đích tay đưa bản thiết kế và sản phẩm mẫu cho trưởng xưởng, đối phương nhất thời im lặng.
Thật ra bản thiết kế ban đầu không có vấn đề gì.
Chỉ là phía trên có người dặn dò, năng lực nghiệp vụ của nhà thiết kế này không được, phải dạy dỗ một chút, vì vậy anh ta phải nghe theo phân phó tìm cơ hội gây khó dễ cho Thời Ngọc Diệp.
Thật sự không ngờ, cuối cùng Thời Ngọc Diệp lại xử lý tốt như vậy.
Thiết kế đầy đủ ý nghĩa, các chỉ tiết được ghi rõ ràng, không có sai sót hay thiếu sót gì, không hề có một lỗi nhỏ nào cả.
Do công việc gấp rút nên trưởng xưởng không cố ý làm khó nữa, tiếp nhận bản thảo.
“Không vấn đề gì”
“Vậy chuyện còn lại giao cho anh. Trưởng xưởng, anh giúp tôi ký vào văn bản bàn giao này”
Trưởng xưởng không nói hai lời ký cho Thời Ngọc Diệp.
Chữ ký chỉ ra việc bàn giao đã hoàn tất, không thể đẩy lại được nữa.
Lúc này cô mới hài lòng rời đi.
Trưởng xưởng nhìn bóng lưng cô rời đi, thở dài, trong lòng có chút áy náy.
“Năng lực nghiệp vụ không phải rất tốt sao?
Những người của bộ phận thiết kế đều là những đồ nói đảo ngược sự thật”
“Có điều đáng tiếc, trách cũng chỉ có thể trách cô ta chọc vào người không nên chọc.”
Khách sạn Thúy Hoa.
Thời Ngọc Diệp đến địa điểm bữa tiệc xã giao, Thạch Nhược Đông của bộ phận quan hệ công chúng đã ở đấy đợi cô.
Khi nhìn thấy khuôn mặt chim sa cá lặn của cô, Thạch Nhược Đông không khỏi ngẩn ra vài giây.
“Xin lỗi, tôi đến muộn rồi sao?”
“Không, không có, vẫn còn sớm”
Thạch Nhược Đông thu hồi lại ánh mắt, lịch sự đưa cô đến phòng bao, đồng thời trong lòng có chút khó hiếu.
Hợp tác nhiều lần như vậy, bộ phận thiết kế không phải sớm đã biết ông chủ Thẩm là người thế nào rồi?
Sao lại cử một nhà thiết kế xinh đẹp như vậy đến xã giao chứ?
Đây không phải là hại con gái nhà người ta sao?
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Thời Ngọc Diệp, Thạch Nhược Đông vẫn cảm thấy phải nhắc nhở cho cô biết rõ tình hình.
“Cô Thời, trước khi đến đây cô đã chuẩn bị trước chưa?”
Cô nghĩ anh ta đang nói vê dự án hợp tác, nên lấy bản thảo ra.
“Tôi đã đọc trước thông tin mà khách đã yêu cầu, sau đó sàng lọc theo cơ sở khách hàng và phong cách ưu thích của công ty họ, những cái này tôi nhất định sẽ bàn với Tổng giám đốc Thẩm”
Xem ra thật sự rất chuyên nghiệp.
Chỉ là không biết có thể qua cửa được không.
Thời Ngọc Diệp bắt được dáng vẻ muốn nói lại thôi của đối phương.
“Làm sao vậy? Có phải đồ tôi chuẩn bị có vấn đề không?”
Anh ta do dự một lúc, nói: “Tôi cảm thấy tôi có chuyện nhất định phải nói với cô vê ông chủ Thẩm”
Thạch Nhược Đông ngồi thẳng người, đang định giúp cô chuẩn bị tốt tâm lý thì cửa phòng bao được mở ra.
“Ai da, xin lỗi, tôi đến muộn rồi, trên đường có chút tắc xe”
Người bước vào là một người đàn ông ngoài bốn mười tuổi.
Vóc dáng trung bình, mặc vest đeo kính, trông rất nghiêm túc, có phong thái của một người thành đạt.
Thời Ngọc Diệp và Thạch Nhược Đông vội vàng đứng dậy.
“Chào ông chủ Thẩm”
“Ông chủ Thẩm, mời ngồi”
Ông chủ Thẩm cười tươi chào mọi người, bước tới chào hỏi Thạch Nhược Đồng.
“Lâu rồi không gặp, Nhược Đông gần đây vẫn khỏe chứ? Cơ thể bảo dưỡng không tồi”
“Làm gì có, có cố gắng thế nào cũng không bằng ông chủ Thẩm được”
Nói xong nhưng lời khách khí, ông chủ Thẩm quay qua bắt tay Thời Ngọc Diệp.
“Đây là?”
“Chào ông, tôi là nhà thiết kế Thời Ngọc Diệp.”
Cô cười rất tươi, lịch sự đáp lại.
Ông chủ Thẩm nhìn có vẻ là một người rất ôn hòa, là một người rất giỏi giao tiếp.
Thời Ngọc Diệp nâng mắt, thì thấy ánh mắt của ông chủ Thẩm đang đánh giá trên người cô một lúc, gương mặt tràn đầy nụ cười tán thưởng.
“Cô Thời thật sự là tuổi trẻ tài cao mà”
Cô bỗng nhiên nổi da gà.
Chắc là mình nghĩ nhiều rồi, đừng nghĩ quá nhiều.
Bữa ăn bắt đầu.
Thạch Nhược Đông là đồng nghiệp của bộ phận quan hệ công chúng, tất nhiên là người nhiệt tình nhất, trên bàn ăn không ngừng tìm các chủ đề, từ sở thích của đối phương, đến thị trường kinh tế.
Dù sao Thời Ngọc Diệp cũng không phải là nhân vật chính của bữa tối này, cho nên cô không nói nhiều, thỉnh thoảng nhắc đến tên cô cô mới