Chương 306: Nhìn thấy người phụ nữ đó lập tức thấy muốn buồn nôn
Bà Vương không phục, muốn nói điều gì đó nhưng lúc này những người xem xung quanh cũng không nhịn nổi nữa “Thật sự quá đáng. Rốt cuộc bà ta là ai?
Chỉ vì miếng bánh chanh thôi mà cũng cãi vã với người ta. Cuối cùng thì bà ta cũng nhận được miếng bánh trong đĩa của bà ta rồi, bây giờ còn phải bồi thường mười lăm triệu nữa sao, có bệnh không chứ?”
“Nghe nói là bà Vương… chính là người mà suốt ngày thấy ở trên tin tức đó.”
“À, thì ra là bà ta. Hai cô gái này cũng thật là xui xẻo”
Kim Nữ thấy chuyện thành ra như vậy, trong lòng trầm xuống, quả thực không chịu nổi nữa, vội vàng gọi điện thoại giục những người ngành khác đến giúp.
Lúc này, chỉ nhánh công ty của các ngành cũng phái người tới.
Chuyện thứ nhất mà Kim Nữ hỏi người của phòng Quan hệ công chúng: “Rốt cuộc thì quý bà đây là ai? Mấy anh mau vội vàng tra xem, sao bà ta lại đến tham dự được lễ ra mắt công ty của tôi”
Hiện trường không có lấy một người nhận ra được bà Vương kia, sửng sốt một lúc lâu, ngay sau đó mời, bắt đầu ¡ vàng lấy ra danh sách khách hành kiểm tra từng tên một.
Bên kia, người của bộ Tư pháp cũng đã xuất hiện, còn có người quản lý an ninh cũng đang điều động quản chế theo dõi.
Bên này, Thời Ngọc Diệp bỗng nhiên mở miệng chỉ trích.
“Quý bà, bà vừa mới trộm đồ của tôi. Bây giờ tôi yêu cầu bà bồi thường cho tôi”
Bà Vương thấy hơi sửng sốt.
“Cô dựa vào đâu mà nói tôi trộm đồ của cô chứ?”
Thời Ngọc Diệp nói: “Lúc vừa rồi bà đã đến gần tôi, lấy trộm vật trên người tôi. Nếu bà không chịu thừa nhận thì bây giờ trước mặt của mọi người bà hãy mở túi xách của mình ra, chứng minh cho mọi người xem”
Bà Vương không chịu được sự vu khống của cô, khẽ nghiến răng, trực tiếp móc đồ từ trong túi xách ra “Gô thấy rõ chưa, tôi không trộm gì của cô cả. Cô vừa mới phỉ bảng tôi đó, tôi muốn kiện cô”
Lần này bà ta đứng yên, không khách khí lập tức lấy điện thoại di động ra.
Mãn Tuyết Nguyệt nhìn bà ta muốn gọi điện thoại thật bèn cảm thấy hơi luống cuống, trong nháy mắt, sao tự dưng lại vu oan cho người ta trộm đồ cơ chứ?
Còn không chờ bà †a mở miệng, Thời Ngọc Diệp tiếp tục cất giọng tức giận với bà Vương “Ai bảo bà báo cảnh sát chứ? Chuyện này không cần báo cảnh sát, bây giờ tôi muốn bà bồi thường cho tôi mười lăm triệu, chuyện cứ giải quyết như vậy đi”
Hai mắt bà Vương trừng lên.
“Tôi bị cô vu khống thì sao tôi phải trả tiền bồi thường cho cô cơ chứ? Đầu óc cô có bị bệnh không vậy?”
“Đúng vậy, vừa rồi hai chúng tôi cũng bị bà vu khống oan uổng, ngược lại bà còn lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác lấy tiền bồi thường. Tôi chẳng qua là làm lại chuyện vừa rồi với bà mà thôi. Bây giờ bà thừa nhận là đầu óc của bà có vấn đề phải không?”
Nhưng lời cô vừa nói ra khiến cho tất cả những người xung quanh đều bật cười.
Bà Vương bị chọc tức hộc máu.
Muốn kéo một người ra giúp bà ta làm chứng thị phi, nhưng kết quả tất cả mọi người đều tỏ ra biểu cảm chế giễu bà ta.
“Nhìn qua cũng biết là cô đang cố ý vào vai nạn nhân”
“Bà say rồi, đồ bà cô lớn tuổi không biết xấu hổ”
Cùng lúc đó, người của bộ phận quan hệ công chúng la lớn lên: “Tổng giám đốc Kim, trong danh sách khách mời của chúng ta hôm nay không có người này, bà ta không phải là khách mời của chúng ta ngày hôm nay”
Tất cả mọi người xung quanh nghe thấy vậy lại bắt đầu bàn tán nghị luận.
“Trời ơi, bà cô lớn tuổi này lại là khách không mời mà đến sao?”
“Chẳng phải vừa rồi bà ta bảo bà ta là nhà đầu tư sao, kết quả ngay cả bà chủ cũng không nhận ra”
Lúc này Kim Nữ lại đi tới trước mặt của bà ‘Vương, khuôn mặt thêm mấy phần nghiêm túc.
“Quý bà đây, tôi vừa mới cho người điều tra, bà không phải là khách mời buổi lễ ra mắt của chúng tôi, xin hỏi sao bà lại có được thư mời của công ty tôi?”
Sắc mặt bà Vương lập tức tái xanh, không nghĩ rằng bọn họ lại thực sự tra ra được, lập tức cố cãi lại.
“Làm sao hả? Tôi mua cổ phiếu mà công ty các người đưa ra thị trường, tuy rằng chỉ mới mấy ngày trước bắt tay vào nhưng cũng được coi là nhà đầu tư rồi, tới buổi lễ này còn phải cần thư mời của các người sao?”
Mọi người được mở rộng tầm mắt. Thời Ngọc Diệp và Mẫn Tuyết Nguyệt cũng hoàn toàn hoang mang luôn. Tùy tiện mua cổ phiếu cũng được coi là nhà đầu tư của công ty sao?
Bây giờ rốt cuộc thì Kim Nữ cũng đã hiểu rõ cái gì gọi là tú tài gặp binh lính thì không nói được gì mà.
Sau tất cả đụng phải loại người này, thực sự không thể nói rõ phải trái đúng sai.
Cô ấy day giữa hai hàng lông mày, vẫy tay ra lệnh cho bên an ninh dẫn bà Vương đi ra ngoài.
Lúc đi, bà Vương còn nổi giận muốn đập đồ