Mỗ Củ Cải nào đó đang là bà già ngất ngư với đồ án : Chúc các sĩ tử có một kỳ thi thật tốt nhé !
Thúy Nguyệt Cát cách làng du lịch không xa, chỉ mất 40 phút đi xe .( 40 phút là xa rồi chứ nhỉ )
Tiết Giác bị chọc ghẹo đỏ tới mang tai không thèm phản ứng với Tổ Kỳ nữa, tùy ý để Tổ Kỳ ghé vào lỗ tai hắn líu ra líu ríu, còn kém trực tiếp đem bốn chữ "Tôi không nghe thấy" viết lên trên mặt.Cảm thấy không thú vị Tổ Kỳ cũng thu hồi tâm tư vui đùa, tẻ nhạt dựa vào trên ghế ngồi chơi điện thoại di động.
Thế giới trong tiểu thuyết với hiện thực cũng tương đồng, ngay cả Weibo và WeChat đều giống hệt, Tổ Kỳ mỗi ngày đều sẽ cập nhật được lượng lớn tin tức trên đây.
Đặc biệt là weibo, cậu tin chắc số người biết đến mình hẳn làn nhiều.
Đương nhiên, Tổ Kỳ không cần xem cũng có thể đoán được cư dân mạng đang săn lùng tin của cậu mà đó cũng chẳng phải chuyện tốt gì.
Trước đây cậu bận thích nghi với cuộc sống nơi này cùng buôn bán Dã Cúc , không có tâm tình để ý tới những chuyện này, hiện tại tâm huyết dâng trào mở ra weibo, phát hiện hộp thư cá nhân toàn là những lời chửi rủa mình.
【 ôi thật mở mang tầm mắt, bán thân thiệt là tốt nhỉ, muốn phong sát ai thì phong sát, ôm đùi vàng lớn liền cho là bản thân leo lên đỉnh Everest, chẳng qua chỉ là tên điếm đi. [ mỉm cười ][ mỉm cười ] 】
【 nghe nói Thạch Hạo bị chồng cậu phong sát ? Xin hỏi cậu ngủ qua bao nhiêu người nha? Đều có thể ngủ đến vị trí hôm nay, xem ra kẻ chăn bò cũng có hi vọng tiến vào hào môn. [ buồn cười ] 】
【 Câu hỏi hằng ngày, ngày hôm nay Tổ Kỳ nổ chết sao? 】
【 Kỳ ca Kỳ ca! ! Cầu sự thật a !! Anh say rượu bị cưỡng gian mới là sự thật đúng không, em đã luôn tin vào nó ? ! Không có ảnh chứng cứ là được rồi !! 】
...
Tổ Kỳ nhìn hơn mười phút, mới nhìn thấy một người vì hắn mà cỗ vũ tiếp sức, bên trong một loạt tin nhắn mắng chửi thì cái tin cỗ vũ này như một chiếc thuyền nhỏ phiêu bạc giữa sóng lớn.
Có thể thấy được mặc dù nguyên chủ ôm được cái đùi vàng Tiết Giác, được ăn ngon mặc đẹp, thế nhưng trong giới giải trí thì tình hình này đúng là nước sôi lửa bỏng.
Truyện được Edit bởi Củ Cải Ngâm Đường
Người khác thì vận có đen có đỏ, nguyên chủ đây chính là vận đen thùi, hơn nữa gần đây tin tức Thạch Hạo bị phong sát lan truyền ra, trong nháy mắt Tổ Kỳ bị đẩy lên trên đầu sóng ngọn gió triệt để bị bôi đen.
Tổ Kỳ như mò kim đáy bể tìm tin nhắn cỗ vũ, mới thoát ra vào trang chính Weibo, liền nghe thấy Tiết Giác suốt một đường giả câm giả điếc lạnh nhạt nói: "Đừng xem."
Tổ Kỳ khẽ hất cằm, tầm mắt như trước chặt chẽ dính trên điện thoại di động: "Nhìn một chút cũng sẽ không rơi mất khối thịt."
"Trong đó toàn là những lời tiêu cực, nhìn nhiều chỉ sẽ ảnh hưởng tâm tình của cậu." Tiết Giác nói.
"Không quan tâm những thứ này." Tổ Kỳ nhướng đuôi lông mày, cười híp mắt nói, "Tôi còn có hơn tám triệu người hâm mộ, Thạch Hạo lên hot search giúp tôi thu hút thêm 1 triệu người."
Mặc kệ những người này đều là đến mắng cậu hay xem cậu như trò cười, bất quá có nhiệt độ dù sao cũng hơn là ngay cả tên của cậu cũng không ai biết.
"..." Nghe lời nói này Tiết Giác nhất thời sắc mặt trở nên khó coi, muốn nói lại thôi chốc lát, hắn châm chước nói, "Anti-fan không phải fan hâm mộ."
Tổ Kỳ nói: "Anti-fan cũng là fan thôi."
Tiết Giác: "..." Bỏ đi, hắn hiện tại không nói lại kẻ nhanh mồm nhanh miệng như Tổ Kỳ.
Tổ Kỳ từ album lấy ra mấy bức ảnh mà hôm trước Tiểu Nhã gửi, tất cả đều là chụp bình đựng phấn Dã Cúc từ nhiều góc độ, chiếc bình thủy tinh màu lam nhạt với hoa văn chạm trổ tinh tế hiện ra lấp lánh trước ánh sáng mặt trời,.
Tổ Kỳ phải thừa nhận rằng, Dã Cúc phấn bỏ vào trong suốt túi ni lông giống như là tam không sản phẩm( sản phảm không rõ nguồn gốc chưa qua kiểm định không có nhãn hiệu), nhưng khi cho vào bình thủy tinh, thoáng chốc lắc mình biến hóa trở thành đồ dùng cao cấp.
Quả nhiên người dựa vào ăn mặc ngựa dựa vào cái yên.
Bây giờ chính là xã hội chỉ nhìn vào bề ngoài.
Tổ Kỳ một phen cảm thán, sau đó tiến hành đăng weibo, đem chín tấm ảnh lựa chọ tỉ mỉ up lên.
Cậu suy nghĩ nửa ngày, liền xóa xóa một chút viết ra một đoạn ngắn.
【 Xin chào mọi người, tôi là Tổ Kỳ, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ bán sản phẩm mới của mình trên Weibo, hình ảnh trên chính là tĩnh tâm dưỡng thần phấn, chuyên trị chứng mất ngủ và rụng tóc, hiệu quả không bảo đảm ( ở đây chắc ý của Kỳ Kỳ là tùy người mà hiệu quả nhiều hay ít nên không đẩm bảo hiệu quả hoàn toàn), một khi bán ra không đổi trả, liên kết mua hàng được định kèm bên dưới, chiều nay 6 giờ mở bán, giới hạn một ngàn bình, tới trước được trước. 】
Kết thúc đoạn giới thiệu là liên kết mua hàng trên Taobao, cửa hàng trên Taobao Tiểu Nahx đã sớm chuẩn bị tốt, trang trí cửa hàng cùng với hình ảnh sản phẩm đều đã có trên đấy.
Sau khi chỉnh sửa nội dung, Tổ Kỳ click gửi đi.
Cậu vốn nghĩ phải mất nửa ngày mọi người mới chú ý, nào có biết chỉ qua nửa giờ, khu bình luận phía dưới của bài viết đã bùng nổ.
Vì để Tiết Giác thấy bộ dáng thảm thương của mình, trời còn chưa sáng Thạch Hạo liền rời giường bắt đầu trừng trị chính mình.
Trang điểm nhợt nhạt, tóc tai rối bù không cần chải chuốt, y phục cũng tận lực chọn lựa một màu trắng, cứ như vậy một thân y phục trắng đều, cả người đều hiện ra mất tinh thần bất kham.
Thạch Hạo ở trước gương vòng tới vòng lui tự luyến một trận, hắn đối với bộ đồ này rất vừa ý.
Tổ Kỳ chỉ trong điện thoại nói thời gian ăn cơm cùng địa điểm, cũng không có nói cho Thạch Hạo cụ thể tại cái bao sương nào, Thạch Hạo đến sớm nửa giờ dò hỏi phòng nhưng không có kết quả, đành phải tại cửa kính ở ngoài chờ.
Ánh mặt trời chói chang, chói đến Thạch Hạo không mở mắt nổi.
Cả mặt và trán đều ứa mồ hôi, vốn định gọi điện thúc giục Tổ ỳ một chút ,nhưng mà e ngại Tiết Giác đang ở bên cạnh Tổ Kỳ, hắn mạnh mẽ nhịn xuống cảm giác kích động này.
Không biết đợi bao lâu, một thân ảnh yểu điệu quen thuộc xuấ hiện trong tầm mắt Thạch Hạo, chờ sau khi hắn nhìn rõ ràng người đến, sắc mặt trong nháy mắt biến thành trắng bệch.
Chỉ thấy Trần Mỹ Hinh thận quần áo thanh nhã thận trọng kéo cánh tay Bách Quang Kiến, hai vợ chồng xuống xe, vừa nói vừa cười hướng phòng ăn đi tới.
Thạch Hạo theo bản năng trốn đến sau cây