Edit: Thanhhien281196Beta: Mộc An ChiCố Vĩnh Thuận thì ngồi cùng con trai lớn ở bên kia nhà chính, dưới chân chất đầy nan tre tước mỏng, động tác trên tay đan giỏ tre không ngừng, ngẫu nhiên tán gẫu vài câu.
Cố Hồng Tú đang cần cù siêng năng băm cỏ heo, cũng tiếp đón cô: "Lại đây, chị dạy em cách băm thế nào mới không cắt trúng tay.
”Cố Yêu Yêu sống không còn gì luyến tiếc đi qua, cô khó khăn quá đi mất! "Làm gì đó? Đâu phải mỗi ngày đều bắt em làm, chờ kết thúc ngày mùa là xong rồi.
" Cố Hồng Tú tức giận lườm cô một cái, sau đó bĩu môi nói, "Ba mẹ dệt vải đan giỏ tre, bù vào chi phí trong nhà tích góp học phí cho em, con tiết kiệm chút đi.
”"Anh cả thì sao?""Giỏ anh cả đan chỉ có thể để nhà mình dùng, cầm đi công xã bán, phải xem tay nghề của ba.
"Cố Yêu Yêu gật gật đầu, không bờ bến hỏi chút vấn đề kỳ quái, chị gái bạch liên nhà cô tuy rằng liên tục trợn trắng mắt, nhưng đều nghiêm túc trả lời cô.
"Chị, tên của em sao lại không giống mọi người?" Cô rốt cuộc hỏi ra vấn đề tò mò đã lâu này, dù sao trong sách chưa từng đề cập qua, trong ký ức nguyên chủ cũng không có.
"À, cái này thì chị biết.
" Động tác Cố Hồng Tú hơi dừng, lộ ra biểu tình hồi ức, "Bởi vì em là con gái út trong nhà, ba mẹ quen miệng gọi em là con út, đồng chí đến đăng ký dân cư cho rằng em tên là Yêu Yêu, nên mới đăng ký tên này cho em, thật ra ba mẹ vốn định đặt tên cho em là Cố Hồng Trinh.
”Đăng ký sai tên, lại không khác tên cô một chữ nào, thật là cơ duyên trùng hợp.
Thời gian tán gẫu trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác, trăng non đã bò từ cành cây lên ngọn cây cao nhất, heo rầm rì ăn no, gà vịt cũng chìm vào giấc ngủ, ngọn đèn cuối cùng của Cố gia cũng tắt.
Chờ hai tiếng hít thở trong phòng trở nên đều đều, Cố Yêu Yêu mới rón rén đứng dậy, trong lòng cô còn treo chuyện buổi sáng đột nhiên nhìn thấy căn chung cư nhỏ của mình, căn bản không ngủ được.
Ngồi trong bóng đêm, cô lặng lẽ nói thầm trở về chung cư nhỏ.
Ngay sau đó, người thực sự xuất hiện trong chung cư.
Lại nói thầm muốn đi ra ngoài, lập tức từ chung cư rộng rãi sáng sủa trở về phòng đất tối đen như mực.
Cố Yêu Yêu thử đi thử lại nhiều lần, thậm chí còn nổi tâm chơi đùa, mang ghế tre bên cạnh vào chung cư, lại mang điện thoại di động dừng hoạt động ở chung cư ra phòng đất, ngoại trừ không có tín hiệu, tất cả chức năng đều có thể sử dụng.
Lần nữa trở về chung cư, điện thoại di động khôi phục tín hiệu, cô thử gọi một phần cơm hộp, cư nhiên lại đặt hàng thành công.
Kinh hỉ một lát, Cố Yêu Yêu đột