Edit: Thanhhien281196Beta: Mộc An ChiThấy không tệ lắm, Cố Yêu Yêu nhìn về phía bà cụ, ngọt ngào nói: "Bà nội, ngài đánh mệt chưa? Nếu không mệt, chúng ta cùng nhau thi đấu, xem ai đánh tới mệt trước? Nếu mệt rồi, thì ngồi xuống xem tôi chơi trò đánh em trai, thế nào?”Oa, này cũng quá sảng khoái, à không, quá đại nghịch bất đạo đi?Quần chúng vây xem không khỏi ném một ánh mắt "không hổ là cô" cho Cố Yêu Yêu, nhất là những cô gái chàng trai trẻ tuổi, ánh mắt sáng như đèn pha, đôi mắt nhỏ sùng bái to kia cũng sắp không giấu được.
"Mày!" Bà cụ dùng sức vỗ ngực nói không nên lời, đầu lưỡi cũng giống như bị mèo ngậm đi.
Từ sau khi Vương Hỉ Nga thăng chức thành mẹ chồng, ngoại trừ con trai lớn vì cưới Trần Nguyệt Anh mà ngỗ nghịch với mình, bà ta chưa từng ăn qua cục tức nào ở Cố gia, lúc làm vợ cũng chưa từng chịu qua loại tức giận này, hiện giờ trước mặt mọi người lại bị một tiểu bối vả mặt! Bà cụ càng nghĩ càng tức giận, càng tức càng nói không nên lời, càng nói không nên lời, bà ta càng tức giận!Lúc này, có một giọng nói giận dữ đột nhiên lên tiếng: "Là tiểu bối, sao có thể chống đối trưởng bối? Con cháu bất hiếu, uổng công làm người!”Cố Yêu Yêu nhướng mày nhìn qua, thì ra là Cố Hồng Tinh, ánh mắt chính nghĩa đau lòng kia, không biết còn cho rằng anh ta muốn nổ lô-cốt! Làm gì có ai không biết nói lời hay, vì vậy người nào đó hắng giọng: "Trưởng bối thì có thể không nói đạo lý, tùy ý đánh người sao? Lời nói việc làm của trưởng bối, thì nhất định phải đúng sao? Trưởng bối có thể ỷ vào tuổi tác, cậy già lên mặt sao?”“Hay!”Nhiều câu so sánh khí thế hiên ngang liên tiếp bay tới, nghe đến máu của những người trẻ tuổi sôi trào, cho dù bị trưởng bối nhà mình đánh, tiếng trầm trồ khen ngợi trong đám người vẫn lục tục không ngừng vang lên.
“Dù sao cô chống đối trưởng bối cũng sai rồi!”Cố Hồng Tinh vừa nói xong đã bị đám người la ó, anh ta cực kỳ xấu hổ, đỏ mặt đứng tại chỗ không biết làm sao, tựa như đóa hoa yều kiều bị mưa gió tàn phá.
Cố Yêu Yêu không hề nể mặt, cảm thấy buồn cười liền nở nụ cười.
"Chị cười cái gì! Khi dễ anh trai tôi thì tính cô gái tốt gì chứ? Có giỏi thì chị tới đánh tôi này!" Cố Hồng Tuyết nắm quyền xông tới, đôi mắt hồng hồng, lại là bộ dáng sắp khóc tới nơi.
Cố Yêu Yêu giống như bị sâu róm đâm, nháy mắt nhảy dựng lên, cách xa Cố Hồng Tuyết ba năm mét mới đứng yên, cẩn thận nhìn chằm chằm cô ta.
Bộ dạng đó, y hệt một chú mèo xù lông, toàn thân trên dưới giống như đều đang nói: Cô