Edit: Thanhhien281196Beta: Mộc An ChiHai người qua lại ở chân núi một buổi trưa, thu hoạch hai sọt cỏ heo, một bao tải rau dại, một nắm quả dại, một khúc khoai mỡ.
“Chị hai, chị thật lợi hại!” Cố Yêu Yêu thiệt tình tán dương nói.
Cố Hồng Tú nhướng mày: “Hôm nay không lười biếng, miệng còn ngọt như vậy, không phải lại nghĩ ra ý đồ xấu nào chứ?”Không nói gì nhìn trời một lát, Cố Yêu Yêu buồn cười nói: “Đúng vậy đúng vậy, tương lai nếu muốn đi học em phải dựa vào chị hai mà, đây không phải vỗ mông ngựa* chị sao.
”*nịnh nọt, khen ngợiCố Hồng tú lộ ra biểu tình quả nhiên, ghét bỏ ném hai quả lê xấu xí vào lòng cô, sau đó ôm ít cỏ heo của em gái mình bỏ vào giỏ tre, lúc này mới bước nhanh về phía trước.
Chị gái bạch liên tuy nói chuyện không dễ nghe, nhưng vẫn rất yêu thương em gái mình, Cố Yêu Yêu cắn một miếng lê ngọt ngào, đôi mắt cong thành hai vầng trăng khuyết.
Cơm chiều, nhà ăn công cộng.
“Tại sao cơm của tôi còn ít hơn cả buổi trưa!”“Bởi vì em nuốt lời, đây là trừng phạt.
”Nghe lời Cố Yêu Yêu nói, Cố Hồng Chí sắp tức chết rồi, quay đầu đi đến bàn ăn nhà bác cả, cậu ta muốn méc ông bà nội, nói rằng nha đầu thúi dám ngược đãi mình, ba mẹ còn mặc kệ!Cố Vĩnh Thuận muốn ngăn cản, lại không thể ngăn, bất đắc dĩ khuyên con gái út: “Con nha, mặc kệ đi.
”“Ba, con đây là giúp nó, cứ như bây giờ thì tương lai sao có thể trở thành trụ cột trong nhà?”Mặt Cố Yêu Yêu lộ vẻ lo lắng, nghĩ thầm: Đùa à, để thằng nhóc kia chơi bời lêu lổng, sau đó cô lao động nó hưởng thụ? Nghĩ đẹp quá đó! Người có thể chiếm tiện nghi của cô vẫn chưa sinh ra đâu!“Ba nói rất đúng, em đừng quản Tiểu Chí, nếu như hai anh em nháo đến không vui, tương lai em gả chồng còn phải dựa vào anh em nhà mẹ đẻ, em ấy không chống lưng cho em thì phải làm sao? Chờ về sau Tiểu Chí thành gia, cũng sẽ trở nên thành thục hiểu chuyện thôi.
” Ngô Tố Cần ôn nhu khuyên bảo, trong lời nói đều là chân thành suy nghĩ vì bọn họ.
Chị ta cúi đầu hơi câu môi, cô em chồng muốn lười biếng, không có cửa đâu.
Cố Yêu Yêu ra dáng ra hình gật gật đầu, chớp mắt cười: “Thật vậy chăng? Em không tin.
”Khi nói chuyện, một bà cụ bó chân hấp tấp giết đến đây, mắt thấy bàn tay khô gầy sắp chào hỏi mặt cô! “Ba!"Một bạt tai vang dội khiến bốn phía Cố gia an tĩnh một lát, những ánh mắt kinh ngạc hoặc hưng phấn liên tục lia tới, nhao nhao tụ tập lại như thấy đèn pha.
Cố Yêu Yêu ngơ ngác nhìn ba ngu hiếu, phảng phất như đây là lần đầu tiên nhìn rõ khuôn mặt Cố Vĩnh Thuận, dấu bàn tay rõ ràng in trên khuôn mặt gầy gò của hắn.
Người cha bị chính mình ngầm cảm thấy chướng mắt trong sách, giờ phút này đang tỉ mỉ