Trương Hoà ngừng tinh xe lại trước khu mỏ quặng, Viên Uy ra đón hắn: "Ngươi đến rồi?".
"Ta có mang theo bánh bao, là lão bản gửi cho chúng ta thêm đồ ăn.". Trương Hòa xuống tinh xe.
Viên Uy cười cười nhìn Trương Hòa, Trương Hoà trông tuy có chút mệt mỏi, thế nhưng rất có tinh thần, trước kia quanh người hắn luôn có khí tức âm u, giờ đã được quét đi sạch sẽ.
"Lão bản rất phúc hậu nha." Viên Uy nhìn từng cái bánh bao trắng trắng mập mập, nhịn không được cảm thán nói.
"Đúng rồi, còn có cái này nữa." Trương Hòa lấy ra một lọ dược tề.
"Thứ này có thể là giải dược, nhưng dược tính không chắc chắn lắm, cũng có thể có độc, lão bản kiến nghị chúng ta tìm một người thử thuốc." Trương Hòa nói.
"Thử cái gì vậy? Ăn thử sao? Để ta làm có được không?". Hoàng Phi nghe được nửa câu chuyện, tiến tới hỏi.
Viên Uy tức giận trừng mắt nhìn Hoàng Phi: "Ngươi cái tên này, suốt ngày cứ nghĩ cái gì đâu không! Không phải mà đồ ăn đâu, có khả năng có độc nữa đấy.".
"Có thể có độc? Dược tề này dùng để làm gì vậy?". Hoàng Phi tò mò hỏi.
Trương Hòa quét mắt nhìn Hoàng Phi: " Có thể giải trừ Tội dược, cũng có thể khiến ngươi đi đời nhà ma.".
"Trương Hòa, ngươi tìm được thuốc giải của Tội dược?". Hoàng Phi ngạc nhiên lẫn nghi ngờ hỏi.
"Còn không xác định được đây." Trương Hòa nói.
"Đừng nói với ta là ngươi mua được từ một tên gian thương trong chợ đen nhá?" Hoàng Phi nghi vấn.
Trương Hòa lắc đầu: "Không phải, là lão bản đưa.".
Hoàng Phi mắt sáng ngời: "Lão bản đưa sao? Vậy cho ta uống đi.".
Trương Hòa: "Có thể có độc đó, lão bản có nói, trước tiên chúng ta nên kiểm tra một chút rồi tính.".
"Không cần, không cần, đồ của lão bản đều là đồ tốt, bánh bao nè, đường đỏ nè, kem ly nữa...Ta tin tưởng lão bản, nếu thuốc này thật sự giải được Tội dược, A Hoà ngươi làm cho ta một cái thẻ chứng minh giả, ta muốn đi làm bảo tiêu cho lão bản." Hoàng Phi cười hớn hở.
Trương Hòa tức giận nhìn hắn: "Làm bảo tiêu cho lão bản là công việc béo bở a! Ngươi mơ đẹp thật đấy.".
Hoàng Phi vuốt mặt năn nỉ: "Cho ta thử đi mà.".
"Hồ đồ, cứ như vậy mà uống có thể xảy ra chuyện đó." Viên Uy không vui nói.
"Vậy càng phải để ta uống thử, trước sau gì cũng phải tìm người thử thuốc, ta da dày thịt béo, dù dược tề có vấn đề cũng không ảnh hưởng gì hết." Hoàng Phi nói.
Viên Uy: "Hay là để ta đi.".
Hoàng Phi đoạt lấy dược tề, nhanh chóng vọt qua một bên, uống một hơi cạn sạch.
Viên Uy nhìn thấy hành động của hắn, vừa tức giận vừa buồn cười, lắc đầu bất đắc dĩ.
Trương Hòa nhìn Hoàng Phi, có chút kích động hỏi: "Ngươi không sao chứ?".
Hoàng Phi liếm liếm môi: "Vẫn tốt.".
..................
Công ty Phi Vân.
Huống Ly đem báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Thẩm Hiên giao cho hắn.
"Cho ngươi, đây là báo cáo gien của ngươi." Huống Ly nói.
Thẩm Hiên nhận báo cáo, nhìn một chút, không khỏi trợn to mắt: "Tại sao lại như vậy?".
Huống Ly cười cười: "Ta cũng không nghĩ tới, đại khái là bởi vì ngươi mang thai, cho nên gien đã bị biến đổi, mà nói vậy cũng không đúng lắm, phải là do ngươi mang thai, nên gien đích thực bị ẩn giấu từ từ lộ ra.".
Thẩm Hiên nhìn Huống Ly: "Đại sư biết chuyện gien của ta có vấn đề?".
"Ta chỉ là hoài nghi mà thôi, ngươi đã tự điều tra được những gì rồi?" Huống Ly hỏi.
Thẩm Hiên nhíu nhíu mày lại, thẳng thắn nói: "Lúc trước ta đến chợ đen mua dược tề cấp D, nhưng sau khi uống vào một chút hiệu quả cũng không có.".
"Nơi đó là do Đinh thiếu gia Đinh Chiêm Hạo giới thiệu, ông chủ có vẻ là người rất hiểu biết, hắn nói ta có thể đã từng dùng qua dược tề nguỵ trang.".
Huống Ly cười cười: "Nói như thế, Đinh Chiêm Phong cũng biết gien của ngươi có vấn đề, ta nói mà, chẳng trách tên kia lại đề cao ngươi như vậy.".
"Đại sư, gien của ta có vấn đề rất lớn sao?".
Huống Ly gật đầu: "Đương nhiên, ngươi hẳn là từng dùng dược tề nguỵ trang, người uống phải loại thuốc đó thông thường gien sẽ biến thành cấp F, nhưng nếu xuất hiện tình huống khác, vậy rõ ràng là đẳng cấp gien của người này nguyên bản phi thường cao.".
Thẩm Hiên cau mày: "Nói như vậy, đẳng cấp gien thực sự của ta có khả năng là rất cao sao?.".
"Hẳn là vậy, có thể là cấp S cũng không chừng." Huống Ly nói.
Thẩm Hiên cúi đầu, tuy nói trúc xấu cũng có thể mọc ra măng ngon, nhưng tình hình chung vẫn là gien của cha mẹ tốt, đứa bé sinh ra mới có thể có gien tốt, nếu nguyên bản gien của hắn có đẳng cấp rất cao, vậy có phải cha mẹ của hắn cũng không phải là người bình thường hay không?.
Là ai cũng được, dù gì cũng đã qua nhiều năm như vậy rồi, bọn họ đem hắn cho vợ chồng Thẩm gia nuôi nấng, ngần ấy năm không quan tâm, nếu như không chết, thì chính là không hề để tâm đến hắn.
Thời gian qua lâu như vậy, hai chữ cha mẹ này với hắn, thực sự là có chút xa vời.
Thẩm Hiên nhìn báo cáo gien: "Bây giờ là cấp D rồi.".
Huống Ly cười cười: "Sau này sẽ còn tăng lên, chỉ là không biết có thể lên cao bao nhiêu, nhưng e rằng chỉ mang thai thì không thể khôi phục hoàn toàn đẳng cấp của ngươi đâu.".
Thẩm Hiên cười cười: "Không sao cả.". Đẳng cấp gien cũng không có nghĩa là năng lực.
"Mấy ngày nay vẫn luôn có người một mực muốn tìm ngươi, đã tìm đến tận công ty rồi." Huống Ly nói.
Thẩm Hiên sửng sốt: "Xin lỗi Đại sư!".
Huống Ly không thèm để ý: "Không có gì, người tới tìm ngươi thoạt nhìn cũng không phải dạng tốt lành, nếu lần sau lại đến, ta sẽ cho người trực tiếp đuổi ra ngoài.".
Thẩm Hiên lúng túng cười cười: "Cứ như vậy đi.".
...............
Lục Vinh đến cửa hàng thị sát tình