Trương Tiến đi vào phòng, thấy cha, nương hắn đều xụ mặt, bầu không khí không tốt lắm.
“Nương, làm sao vậy?”
Trương thị không sảng khoái nói: “Ta kêu cha ngươi đến Lục gia đòi hai lượng bạc trước kia cho mượn về, cha ngươi lại không đi.”
Trương Thành có chút xấu hổ nói: “Lục gia vừa làm hỉ sự, mời nhiều người như vậy, cũng không còn dư được bao nhiêu.”
“Lục gia mời không ít người, vậy không phải là thu được không ít tiền biếu sao?” Trương Tiến nói.
Nghe thấy nhi tử nói, Trương Thành hút thuốc, không nói gì.
Trương thị khẽ hừ một tiếng, nói: “Ta thấy chủ mẫu Lục là không muốn trả tiền.”
Trương Thành nhìn Trương thị, bất đắc dĩ nói: “Nói cái gì vậy? Lục gia nhiều đất như vậy, sao có thể quỵt chút tiền này của chúng ta.”
“Ta nói sai sao?” Trương thị thấy biểu tình của Trương Thành, cũng không muốn nói nhiều về vấn đề này, “Lục Trình Ngọc chọn tới chọn lui, cuối cùng lại chọn một nha đầu như thế, còn không bằng mấy nha đầu trong thôn chúng ta, thật không biết Thang thị nghĩ như thế nào.”
“Đó là em vợ của huyện lệnh đại nhân, đương nhiên không giống mấy nha đầu trong thôn.” Trương Thành nói.
Trương thị trợn trắng mắt, cười nhạo nói: “Đúng là không giống nhau, vừa thấy liền biết không phải là đứa có thể làm việc, hiện tại Lục gia liền dư ra một đám ham ăn biếng làm.”
Trương Thành liếc xéo Trương thị, nói: “Ngươi nói bậy ba gì đó.”
Trương Tiến thầm nghĩ: Lão nương nói cũng không có gì sai, trước kia chuyện của Lục gia đều do nhị phòng làm, nhị phòng không còn ai, lão gia tử cùng lão thái thái cũng phải xuống đất, cho dù như vậy cũng làm không xong, hiện tại người có thể làm việc ở Lục gia, đúng là không còn nhiều.
Chuyện của Lục Trình Ngọc bị mọi người lấy ra nghị luận một phen, nhưng rất nhanh lại được thay thế bằng tin Lục Đồng xuất giá.
So với hôn sự của Lục Trình Ngọc, hôn sự của Lý gia làm đơn giản hơn rất nhiều, Lý Nguyên cũng không phải là hôn đầu, Lục Đồng xuất giá qua loa là xong rồi, tiền tài của Lục gia gần đây có chút thiếu, cũng không chuẩn bị được cho Lục Đồng quá nhiều thứ.
Buổi tối đầu tiên Lục Đồng gả đi, đã nháo ra một chút chuyện.
Nhi tử kia của Lý Nguyên, nửa đêm đến tân phòng tìm cha, phá hư đêm tân hôn của Lục Đồng cùng Lý Nguyên.
Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ đến trấn trên một chuyến, lại bán một đám rượu.
Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ làm xong chuyện buôn bán, vừa vặn nghe được ở trong tửu lầu có người đàm luận, Lục Lâm nhìn trộm một chút, phát hiện là Lý Hồng, nhị ca của Lý Phương Nguyệt.
Lý Hồng uống say khướt, bên cạnh vây quanh mấy cái hồ bằng cẩu hữu, một đám nghị luận bàn tán.
Trước kia Lục Lâm hỏi thăm Vương chưởng quầy về chuyện của Lý gia, cho nên Vương chưởng quầy cũng rõ ràng quan hệ của Lục Lâm và Lý Hồng.
Vương chưởng quầy cười cười, nói: “Sau khi Lý Phương Nguyệt gả ra ngoài, Lý Hồng đã tới rất nhiều lần.”
Lục Lâm hơi hơi cong lên khóe miệng, hắn cũng có nghe nói qua hơn phân nữa sính lễ của Lý Phương Nguyệt đều để ở Lý gia, dựa theo yêu thương của nhị lão Lý gia đối với Lý Hồng, khoảng tiền này hơn phân nửa là vào túi Lý Hồng.
Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ ở bên cạnh nghe lén một hồi.
Bởi vì là Lý Hồng mời khách, đám người đó đều tâng bốc, nịnh nọt hắn.
Cũng có người hỏi tới hông sự của Lục Trình Ngọc cùng Lý Phương Nguyệt, một thanh niên tràn đầy ghen tị tỏ vẻ, Lục gia thật hào phóng, cư nhiên nguyện ý bỏ ra nhiều sính lễ như vậy.
Lý Hồng được mọi người nịnh bợ mà lâng lâng, ngữ khí nói chuyện cũng có nhiều phần khinh thường Lục Trình Ngọc, tỏ vẻ Lục Trình Ngọc chỉ là một người xuất thân nông thôn, cho dù là người đọc sách cũng không thay đổi được xuất thân của hắn, nếu không phải coi trọng sính lễ phong phú nhà hắn, nhà bọn họ mới không gả muội muội cho Lục Trình Ngọc.
Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ nghe xong một hồi, hai người trầm mặc lặng lẽ rời đi.
Lục Trình Ngọc đúng là tính sai. Ngàn chọn vạn tuyển chọn ra một thê tử, trước kia còn ngại nha đầu trong thôn không xứng với hắn, dần dà cũng chờ qua một năm, kết quả, lại chọn trúng một nhà như vậy.
Lý Hồng còn có thái độ này, vậy vị chủ bộ đại nhân kia, chỉ sợ cũng càng không để một nhà Lục Trình Ngọc vào mắt.
Gần đây cuộc sống của Lý Hồng trôi qua thập phần tiêu sái, rất nhiều người biết đại tỷ hắn gả cho chủ bộ đại nhân, nhưng thật ra chủ bộ đại nhân cũng không quá thích nhà bọn họ, mấy lần Lý Hồng tới cửa đều bị lạnh nhạt, tỷ tỷ hắn cũng không quá thích người nhà tới cửa, người khác không biết vì sao, nhưng Lý Hồng biết đại tỷ mình là làm thiếp cho người ta, sau này cũng rất ít khi đến nhà chủ bộ.
Vốn dĩ Lý Hồng cảm thấy tam muội Lý Phương Nguyệt lớn lên kém xinh hơn đại tỷ rất nhiều, là một cái quỷ đòi nợ, sẽ không tìm được nhà chồng tốt, không nghĩ tới nàng lại được Lục Trình Ngọc coi trọng.
Tuy rằng Lý gia là người trấn trên, nhưng trong nhà cũng không có nghề nghiệp gì có thể kiếm được nhiều tiền, chút tiền mà cửa hàng kiếm được, đều dùng để phô trương ra ngoài, cho nên trên người Lý Hồng cũng không có bao nhiêu tiền, Lục gia đưa tới ba mươi lượng sính lễ, làm Lý Hồng được rộng rãi một phen.
Ý của Lý Hồng là hoàn toàn lấy hết ba mươi lượng sính lễ, nhưng Lý phụ vẫn có chút đau lòng nữ nhi, nên để lại cho Lý Phương Nguyệt năm lượng.
Sau khi Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ bán rượu, thu mười sáu lượng bạc, liền đi tìm người môi giới.
Bên trong chỗ môi giới, mười mấy người cùng tụ lại ở trong một căn phòng cũ nát, Lục Lâm nhìn thấy hai cái tiểu nha đầu chừng bảy tám tuổi, xanh xao vàng vọt, nhìn rất là đáng thương.
Tuy rằng tiểu hài tử nhìn thực đáng thương, nhưng Lục Lâm cũng không tính lãnh về nhà, trong nhà còn có hai đứa nhỏ a, còn có Tiểu Mạch ngây ngốc, mang nhiều tiểu hài tử về nhà như vậy giúp không được gì, cũng chiếu cố không được.
“Lão bản muốn dạng người nào a.” Người môi giới tràn đầy hưng phấn hỏi.
“Muốn một nữ nhân biết nấu cơm, tốt nhất còn biết thêu.” Đồ ăn nhà Trần Tiểu Mễ, thông thường đều do Lục Lâm nấu, nhưng sau này Lục Lâm phải làm sinh ý, vẫn là nên tìm một người biết nấu cơm. “Và một nam nhân, tốt nhất phải có chút sức lực.”
Người môi giới nghe Lục Lâm nói, ước chừng là có, người môi giới giới thiệu cho Lục Lâm một nhà ba người, vốn dĩ một nhà ba người kia là hạ nhân làm việc cho người nhà giàu, cả nhà đắc tội chủ nhân, liền bị bán đi.
Lục Lâm thấy trên tay hai vợ chồng đều là vết chai, nhìn như là quen làm việc nặng, hơi hơi có chút vừa lòng.
Người môi giới còn giới thiệu mấy nha đầu rất có tư sắc, vốn dĩ là hầu hạ cho phú hộ, mỗi người hai mươi lượng bạc, vừa nhìn liền biết là không phải người có thể làm việc.
Người ở thời đại này phi thường tiện nghi,