Chuyện Lục Đồng về nhà một mình, làm thôn dân có cái để nghị luận sôi nổi một phen.
Lục nha đầu chỉ về một mình.
“Cho nên mới nói, mẹ kế này cũng thật khó làm, Thang thị cũng thật nhẫn tâm, vì bạc mà đem nữ nhi gả cho một người như vậy.”
Người nói chuyện là một bà thím đã từng đến Lục gia cầu thân, lúc ấy Thang thị còn ghét bỏ nhà đối phương
không có tiền, trực tiếp đuổi người ta đi, biết Lục gia ngàn chọn vạn tuyển, cuối cùng lại gả nữ nhi qua làm mẹ kế cho người ta, bà thím kia cũng không ít lần mỉa mai châm chọc Thang thị không có mắt.
"Hình như Lục nha đầu không có mang cái gì về a.”
“Nghe nói, Thang thị thu của người ta hai mươi lượng sính lễ, vậy mà không cho tí của hồi môn nào.”
“Thoạt nhìn Thang thị cũng rất yêu thương nữ nhi, sao đến thời khắc mấu chốt, lại không thấy nàng đau lòng a.”
“Có phải gần đây Lục gia thường cãi nhau hay không a!”
“Không phải Lục Trình Ngọc cưới về một đại tiểu thư hay sao, có thể là tính tình lớn một chút đi.”
“Hai ngày trước Đại Lâm đi trấn trên tìm việc làm, gặp được đệ thê của Lục Trình Ngọc, tên kia tiền hô hậu ủng đến tửu lầu ăn cơm, hình như không xem Lục Trình Ngọc là chuyện to tát gì đâu.”
“Chuyện cưới vợ này, phải môn đăng hộ đối, cưới một người có khả năng mới là chính, cưới một đại tiểu thư ham ăn biếng làm về thì có ích lợi gì?”
Mấy bà thím trong thôn tuyên truyền một hồi, toàn bộ người trong thôn đều biết, Lục Đồng gả không tốt, không có chỗ đứng trong nhà chồng. Thê tử mới cưới của Lục Trình Ngọc là người có tính tình lớn, sợ là Lục Trình Ngọc áp chế không được.
Thời điểm Lục Trình Ngọc về đến nhà, Lục Đồng đã trở về.
Biết Lục Đồng một mình trở về, hơn nữa không mang cái gì theo, Lục Trình Ngọc không khỏi cảm thấy muội muội mình thật sự là quá hoang đường.
Sau khi Lục Lâm ra ngoài ở rể, liền chặt đứt liên hệ với người trong nhà, đó là do Trần Tiểu Mễ vốn dĩ là một người hoang đường, nhưng Lục Đồng cư nhiên học theo Lục Lâm, cũng không sợ làm người ta chê cười.
“Muội muội sao lại thế a! Muội phu cũng vậy.” Tuy rằng là hôn sự thứ hai, nhưng ngày hồi môn, Lý Nguyên cũng không nên không lộ mặt a!
Vốn dĩ Thang thị cũng bất mãn nữ nhi, nhưng nghe được tin tức từ nữ nhi, đã quá mức chấn kinh rồi, bất mãn với nữ nhi cũng bay đi luôn.
“Muội muội ở Lý gia cũng sống không tốt, Lý lão thái bà kia quá phiền toái.” Thang thị nói.
Lục Trình Ngọc đọc sách thánh hiền, nhưng bản chất lại là một người ích kỷ, Lục Đồng sống không tốt, Lục Trình Ngọc cũng không cảm thấy là do hắn dùng phần sính lễ của Lục Đồng, mà chỉ cảm thấy muội muội không biết làm người, ở nhà ham ăn biếng làm, tới nhà chồng cũng không biết lấy lòng trượng phu, mẹ chồng, uổng phí cơ một tướng mạo tốt như vậy.
Thang thị thở dài, nói: “Không nói chuyện của muội muội ngươi nữa, tỷ tỷ của thê tử ngươi, cuối cùng là chính thê của chủ bộ đại nhân hay chỉ là thị thiếp?”
Lục Trình Ngọc đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Thang thị, nói: “Thị thiếp? Mẫu thân, ngươi nghe ai nói cái gì sao?"
"Muội muội ngươi về nhà, nói Lý Như chỉ là thị thiếp của chủ bộ.”
Lục Trình Ngọc khó có thể tin nhìn Thang thị, “Chuyện này không có khả năng.”
Lục Trình Ngọc bỗng nhiên nghĩ tới mấy đồng học trong trường, trong trường có hai đồng học không cùng đường với hắn, biết hắn chi một số tiền lớn cưới Lý Phương Nguyệt, liền ý vị không rõ tươi cười với hắn, trước đó Lục Trình Ngọc còn cảm thấy có thể là đối phương đố kỵ, nhưng bây giờ lại cảm thấy đối phương hẳn là đã biết được cái gì đó, cho nên đang trào phúng hắn, xem muội muội của một tiểu thiếp như báu vật.
Lục Trình Ngọc chỉ cảm thấy một cổ lạnh lẽo, từ bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu, trong lòng một mảnh lạnh băng, trên mặt bởi vì phẫn nộ mà ửng hồng một mảnh, Thang thị nhìn bộ dáng nhi tử như là bị chọc giận, có chút khẩn trương nói: “Trình ngọc a, ngươi bình tĩnh một chút.”
Lục Trình Ngọc thở hổn hển mấy hơi thở, cuối cùng hòa hoãn lại, “Việc này, nương đừng nói với nãi nãi.”
Thang thị khó xử nói: “Ân.”
Thang thị không nói với lão thái thái, một là cảm thấy chuyện còn chưa xác định, hai là nếu như lão thái thái biết, nhất định sẽ nháo lớn, hôn sự này là nàng đồng ý, lão thái thái biết chuyện nhất định sẽ trách cứ nàng.
Nếu chuyện này truyền tới tai mấy người trong thôn, vậy liền không xong, vốn dĩ chủ bộ đại nhân không xuất hiện ở tiệc cưới, đã làm thôn dân bàn tán một phen, nếu như để người ta bắt, Lý Như chỉ là một tiểu thiếp, vậy nhà bọn họ nhất định sẽ biến thành một trò cười không hơn không kém.
Lục Trình Ngọc gắt gao cắn chặt răng, nói: “Nương, ngươi đừng nói gì cả, chờ ta điều tra rõ rồi tính.”
Thang thị gật gật đầu, nói: “Ân.”
Lục Trình Ngọc gắt gao nắm chặt tay, trong tiềm thức, Lục Trình Ngọc đã tin lời nói của Lục Đồng, Lục Trình Ngọc cảm thấy Lục Đồng tâm cao khí ngạo, kiến thức nông cạn, nhưng cũng cảm thấy nàng chắc là không nói dối.
Vân Nương nấu ăn trong phòng bếp, Vạn Tiểu Phàm cùng Trần Tiểu Mạch ở một bên làm trợ thủ.
Trần Tiểu Mạch cực kỳ có hứng thú với chuyện nấu cơm, trước kia lúc Lục Lâm nấu cơm, nó liền thích ở một bên nhìn.
Vân Nương cảm thấy để tiểu thiếu gia Trần Tiểu Mạch, dính ở trong phòng bếp, rất không hợp quy củ, nhưng Lục Lâm lại cảm thấy không có gì.
Vì khi còn nhỏ Trần Tiểu Mạch phát sốt, nên đầu óc có chút trì độn, nhưng cũng không ngốc.
Trần Tiểu Mễ rất lo lắng cho đệ đệ, Lục Lâm thấy nếu Trần Tiểu Mạch có hứng thú với chuyện may vá, thì có lẽ có thể bồi dưỡng cho Trần Tiểu Mạch, nếu biết nấu cơm, ít nhiều gì cũng coi như có một loại bản lĩnh.
Lục Lâm chất một ít thứ lên xe ngựa, Trần Tiểu Thái đi lên.
“Lâm ca, ngươi muốn về nông thôn sao?”
“Đúng vậy!”
Mấy ngày hôm trước Lục Lâm về quê, Trương Đại Trụ có tìm đến, mời Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ tới tham gia hôn lễ của nhi tử mình, Trương Đại Trụ đã từng nhận Lục Lâm, Trần Tiểu Mễ làm con thừa tự, sau đó lại học kỹ thuật làm giường đất, dựa vào chuyện làm giường đất cho người trấn nên, cũng kiếm được không ít tiền. Có lẽ là vì cảm kích ơn nghĩa Lục Lâm cùng Trần Tiểu Mễ dạy ông làm giường đất, cho nên, Trương Đại Trụ mời hai người đến tham dự hôn lễ.
Trần Tiểu Mễ từ trong phòng đi ra, Lục Lâm nhìn Trần Tiểu Mễ, nói: “Tinh thần không tốt sao?” Trần Tiểu Mễ lắc lắc đầu, “Ta không sao, đi thôi.”
“Nếu như cảm thấy không thoải mái, thì ở nhà nghỉ ngơi đi.” Lục Lâm có chút không yên tâm nói.
Trần Tiểu Mễ bĩu môi, nói: “Ta không cảm thấy không thoải mái, ta chỉ là cảm thấy nóng, muốn ăn kem.”
Lục Lâm: “……” Gần đây thời tiết càng ngày càng nóng, nằm bất động trong phòng thì còn tốt, nếu như làm kịch liệt vận động, thì sẽ rất dễ ra mồ