Chìa khóa xoay một vòng, tạp một tiếng, Nghê Thiên Ngữ đẩy cửa ra.
Còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào, cô đã bị người đàn ông phía sau lấy khí thế rất nhanh đẩy lên giường, thân thể của anh gắt gao chống đỡ cô, dùng chân hung hăng đá cửa một phát, phát ra tiếng vang mãnh liệt. Lễ phục trơn mềm dính vào trên da dẻ cô, bỏ xuống đung đưa, tay của anh cứ nhéo thất thường ở trên eo cô. Hôm nay cô không có mặc áo lót, lễ phục có cổ hình giọt nước mà mặc áo lót sẽ bị in dấu, vì vậy bên trong chỉ dùng miếng dán ngực. Mạnh Diên Châu nghĩ tới đây, khóc miệng kéo ra nụ cười quỷ dị, tay từ eo từ từ hướng lên, nhưng anh cũng không động thủ, mà chỉ để cầm mảnh vải lễ phục trong tay, theo tay anh hoạt động, vải vóc cũng dựng lên theo, dừng ở trước ngực cô thì vải đã rủ xuống tay, giống như đóa hoa vậy, ở trước ngực cô không ngừng xoa bóp.
Nghê Thiên Ngữ muốn dùng chân đá anh, chân vừa động, liền bị chân của anh chống đỡ.
Bởi vì anh cố ý bứt bộ dạ hội trên người cô, nên bắp đùi cũng lộ ra bên ngoài, Mạnh Diên Châu không nhanh không chậm, dùng chân từ từ đẩy chân cô ra. Bởi vì động tác trong tay của anh, miếng dán ngực đã rơi xuống, tay của anh buông lỏng, hai mảnh đồ cũng trượt xuống đất.
Nghê Thiên Ngữ nhìn anh một lát, vươn tay, chuẩn bị bật đèn lên, tay mới vừa đưa ra, lại bị anh ngăn cản, anh cúi đầu ở bên tai cô mỉm cười, “Không cảm thấy làm chuyện tình trong bóng tối thú vị sao?”
Không cảm thấy, một điểm cũng không cảm thấy. Cô vẫn còn khó chịu, Mạnh Diên Chân lấy tay kéo dây quai váy, hai tiếng gảy vang lên, lễ phục cũng trượt xuống theo.
“Anh…..”
Mạnh Diên Châu cười, ngay sau đó dùng môi chặn lại tay của cô, đẩy cô quay vào mặt tường, mặt tường lạnh lẽo khiến tóc gáy cô dựng lên, anh cố ý để cho cô không thể động đậy, sau khi cô từ từ thích ứng, anh nhẹ nhàng ở bên tai cô nói nhỏ, “Cô càng thấy kích thích, đúng không?”
Như cố ý bảo cô gián đoạn thời điểm bắt đầu vậy.
Anh biết cô đang nhìn mình, lấy tay sờ sờ mặt cô, “Thả lỏng một chút”.
Tiếp anh ở trước mặt cô, không hề giữ lại cởi quần áo. Mặc dù đã tối, nhưng vẫn có thể nhìn rõ động tác của anh, chỉ không thấy được vẻ mặt của anh, Nghê Thiên Ngữ phỏng đoán, anh đang cười, cười cái kiểu cười như có như không….
Tốc độ của anh rất nhanh, cũng cô mặt đối mặt, kì quái là hiện tại cô không muốn chạy, động tác này của anh khiến cô trong lúc vô hình cũng cảm thấy công bằng, bọn họ cùng một dạng.
Tay Mạnh Diên Châu khoác lên vai của cô, nhẹ nhàng hôn môi cô. Cô có chút lờ mờ, bởi vì anh chưa từng hôn cô dịu dàng như thế, nhẹ như lông vũ, ở môi cô lặp lại quanh quẩn.
Cô cảm thấy mình có chút lạnh, thiếu đi quần áo, mà nhiệt độ trên người anh, thay thế quần áo vậy.
Nụ hôn của anh từ từ xuống phía dưới, từ cổ đi xuống dưới, dừng lại trước ngực cô, lại càn quấy. Thân thể của cô từ từ mềm đi, trong lòng như bị ai đốt, lửa dục từ từ lớn lên.
Tay của anh cũng đi xuống dưới, xé rách quần của cô, hung hăng kéo xuống.
Bàn tay anh ở nơi bí mật nhất kia, cùng đôi môi anh cắn xé trước ngực cô theo tốc độ, tay của anh vuốt ve lặp lại, lực rất lớn, giống như đang chứng mình thứ gì.
Toàn thân cô vô lực, đành phải theo anh loay hoay, bàn tay đến bên miệng, khe khẽ cắn lấy, giống như kiềm chế tình hình này vậy.
Đột nhiên, Mạnh Diên Châu thu tay về, đôi môi cùng giây phút đó dùng sức cắn mạnh ở đầu, sau đó buông ra. Nụ hôn của anh, từ ngực vẫn kéo dài tiếp, dùng ở bụng cô.
Cô hơi sững sờ, trong đầu đã hiện lên cái gì, chân bị mở rộng nhất. Xúc cảm trơn mềm ở chân bắt đầu, cô không tin cúi đầu xuống. Đầu lưỡi cuồn cuộn nổi lên không ngừng tiến công, thậm chí rất có lực, cố tình mà lại dịu dàng như thế.
Hai tay của anh giờ phút này nắm chặt chân của cô, cố định thân thể không ngừng run rẩy của cô.
Nghê Thiên Ngữ cảm thấy ngọn lửa trong cơ thể bắt đầu bùng lên, vang lên tiếng, để cho cô hoàn toàn không còn ý trí. Thân thể của cô run rẩy không ngừng, không chống đỡ, chỉ có lấy tay cầm lấy tóc anh. Mà đầu lưỡi của anh, như có ma lực, từng bước một phá hủy bức tường của cô, để cho cô hoàn toàn quên mất mọi thứ, không thể kiềm được kêu to lên……
-----------
Hôm nay Mạnh Diên Châu cực kỳ dịu dàng, không để cho cô có một chút nào là không thoải mái, cảm giác ấm áp này không khiến cô rung động, ngược lại khiến cô tức giận. Anh lại muốn mấy lần, lúc nào mới chịu bỏ cô ra, hai người lẳng lặng nằm ở trên giường, cũng không ngủ, tiếng hít thở không đều bán đứng lẫn nhau.
“Tôi cuối cùng cảm thấy chúng ta như đã từng quen biết”. Mạnh Diên Châu đột nhiên mở miệng, bình tĩnh xé đi âm trầm tối nay, ánh mắt của anh híp lại một đường. Chỉ muốn lung tung tìm một lời để nói, nhưng không nghĩ tới, chỉ thuận miệng nói như vậy thôi.
“Đúng vậy, tôi cũng có cảm giác này”. Nghê Thiên Ngữ phối hợp nở nụ cười, “Có lẽ đời trước chúng ta là vợ chồng, đời này nối lại duyên phận kiếp trước.”
Mạnh Diên Châu giật giật khóe miệng, “Vậy xem ra, đời trước tôi có nhiều vợ rồi”.
Nghê Thiên Ngữ hiểu ám hiệu của anh, lời này của anh cũng hay dùng với nhiều đứa con gái rồi, số lần nói qua không có 1000 thì cũng tới 800.
Bất kể lời nói là thật hay giả, nhưng có một chút nhất định là thật, hôm nay anh không bình thường lắm. Nhất là hành vi của anh có gì khác