Lâm Thiệu Huy!
Quản gia Lương đang đứng bên cạnh hơi sững sờ, ngay sau đó trên mặt ông ta không khỏi lộ ra vẻ khinh thường và nói: "Cậu chủ, nếu cậu muốn giết thầng con rể út mới vào cửa kia, vậy thì không hề đơn giản đầu!"
"Ông có cách gì đúng không?" Đoạn Thuần vui mừng trong lòng, anh vội vàng quay sang hỏi quản gia Lương.
Nhìn dáng vẻ vui mừng và kinh ngạc của Đoạn Thuần, quản gia Lương cười híp mắt nói: "Tất nhiên rồi! Muốn giết người, chúng ta không thể thuê người công khai được, vậy thì chỉ còn cách thông qua thế giới ngầm thôi, như thế mọi việc lập tức sẽ trở nên dễ dàng rồi!"
Thế giới ngầm sao?
Đoạn Thuần im lặng, anh không thể không gật đầu một cái.
"Trong thành phố Nam Giang, có hai tên cầm đầu khét tiếng-Năm Sẹo ở phía bắc và Hắc Tề Hổ ở phía nam! Hai người bọn họ, một người nam một người bắc, gần như toàn bộ thể lực xã hội đen trong thành phố Nam Giang này đều nằm gọn trong tay họ! Nhưng hai người này rất kiêu ngạo cho nên rất khó kiểm soát! Vậy nên chúng ta cần một ứng cử viên thứ ba!"
Ồ? Đoạn Thuần ngẩn người một chút, anh không rõ lắm, trong thành phố Nam Giang này, ngoại trừ Năm Sẹo và Hắc Tề Hổ ra thì còn ai có thể nhẹ nhàng giết thằng con rể mới vào cửa của gia đình nhà họ Bạch.
"Ông Lương, ông nói nhanh đi, ứng cử viên thứ ba mà ông chọn là ai?” Đoạn Thuần đã không thể nhẫn lại được nữa.
Thấy một màn này, quản gia Lương không khỏi vuốt râu một cái rồi cười nói: “Thương Lang Mặt Sắt!"
Thương Lang Mặt Sắt?
Cái tên này làm Đoạn Thuần ngây người ra một lát, rõ ràng hẳn cảm thấy cái tên này cực kỳ xa lạ.
Quản gia Lương lại giải thích tiếp: “Cậu chủ! Cậu cũng biết hồi trước Hắc Tề Hổ là quán quân quyền anh vô địch của sàn đấu quyền anh ngầm trong thành phố Nam Giang, mỗi lần ra trận là toàn thắng! Nhưng từ mấy năm trước, Hắc Tề Hồ đã rút khỏi sàn đấu quyền anh ngầm trong thành phố Nam Giang rồi, có nhiều ngôi sao mới nổi lên, mà trong đó lập tức sinh ra một vị vua mới – Thương Lang Mặt Sắt! Anh ta là võ sĩ quyền anh mạnh nhất trong ba năm gần đây của thành phố Nam Giang! Anh ta đã từng lấy một trọi hai mươi tay quyền anh hạng nặng và giành chiến thắng rồi anh ta trở thành quán quân mới!” Lấy một chọi hai mươi tay hạng nặng! Đoạn Thuần sợ hết hồn.
Phải biết rằng, những tay quyền anh hạng nặng không giống với người bình thường, bọn họ ra tay toàn nhằm vào những chỗ hiểm, nửa phút đã dồn người ta vào chỗ chết.
Bọn họ lấy hung tàn làm thú vui, ra tay chắc chắn tàn phế!
Một tay quyền anh hạng nặng có thể đánh mấy người bình thường.
Nhưng Thương Lang Mặt Sắt chỉ một trọi với hơn hai mươi tay quyền anh hạng nặng, vậy...!Thật khó mà tin nổi.
Vẫn chưa dừng lại! Quản