Chưa nói đến việc vượt qua Lamborghini, đến và động cơ của Santana chưa chắc có thể đi được trên đường núi.
Tình huống này gần như đã xác định được ai là người thua cuộc.
Lúc này Từ Bạch Đình tức giận, nhìn chằm chằm Lê Kiệt và hỏi: “Lê Kiệt, cậu thật quá đáng.
Rõ ràng cậu là người giỏi đua đường núi.
Sao không cho anh Thiệu Huy đổi xe?" “Để Santana đấu với Lamborghini, mấy người không biết xấu hổ sao?"
Từ Bạch Đình và Trương Thái Sơn không nghĩ Lê Kiệt và đám con nhà giàu kia lại vô liêm sỉ đến như vậy.
Tuy nhiên đối với những câu hỏi gay gắt này, Lê Kiệt chỉ cười nhẹ "Xin lỗi, nhưng đây là nguyên tắc của chúng tôi! Muốn đua thì phải tuân theo!"
Lời vừa dứt, sắc mặt của Trương Thái Sơn và Từ Bạch Địch trắng bệch, cắt không còn giọt máu.
Nhưng còn có chuyện khó tin hơn.
"Được thôi!"
Lâm Thiệu Huy nhàn nhạt đồng ý.
Xôn xao...
Đồng ý sao?
Anh không chỉ đồng ý đua, cược bằng chính chân của mình, mà bây giờ anh còn đồng ý đua bằng chiếc Santana kia.
Mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy, như thể họ đang nhìn một người điên hoặc người ngốc.
Đây là trò chơi định sẵn ai thua cuộc! Không có cách nào để dành chiến thắng.
Ngay cả Lê Kiệt cũng sửng sốt trong giây lát, tỏ ra vô cùng ngạc nhiên.
Sau khi lấy lại tinh thần, câu ta lộ ra vẻ châm học: "Hahaha..
chà! Anh bạn, mặc dù tôi rất ghét anh, nhưng vẫn phải nói là sự dũng cảm của anh khiến tôi khâm phục!” “Được rồi, bây giờ tìm mỹ nhân đi cùng thôi!”
Nói xong!
Lê Kiệt ra hiệu cho đám đông, và một người đẹp mặc bikini nóng bỏng bước ra, nhanh chóng được Lê Kiệt ôm vào lòng.
Sau đó, Lê Kiệt mỉm cười và hỏi mọi người: “Có ai trong các bạn muốn đi cùng xe của anh ấy không?"
Nghe vậy, hầu như tất cả các mỹ nhân mặc bikini trong đám đông