Hóa ra là như thế!
Tất cả sự sợ hãi và kinh hoàng mà Lâm Thiên Quang dành cho Lâm Thiệu Huy đã hoàn toàn biến mất.
"Lâm Thiệu Huy, chờ đấy! Thức rác rưởi như mày lừa được đám người Thiên Hạo, nhưng tao biết mày ba năm, không bao giờ sợ mày! Tao sẽ trả thù, sẽ trả thù!"
Sau khi Lâm Thiên Quang nghiến răng nghiến lợi chửi mắng Lâm Thiệu Huy, anh ta ngồi lên xe, dưới sự hộ tống của hai vệ sĩ của nhà họ Thiên mà xuống đỉnh núi.
Chỉ là...
Lâm Thiên Quang không biết, ngay sau khi anh rời đi.
Thiên Hạo run rẩy hỏi Thiên Trường và những người khác: “Ba, nhưng gì ba nói qua điện thoại với con có phải sự thật không?” "Lâm Thiệu Huy thực sự là thầy Lâm?” Sắc mặt Lê Kiệt thay đổi khi nghe những điều này.
Thầy...!thầy Lâm?
Hai tròng mắt Lê Kiệt gần như rơi xuống vì kinh ngạc, trong phút chốc, cậu rốt cuộc đã hiểu vì sao Thiên Hạo phải đánh gãy chân cậu.
Tuy nhiên, thân phận của Lâm Thiệu Huy là thầy Lâm thì thực sự khó tin.
“Không...!không thể" Lê Kiệt nhìn Thiên Trường với vẻ mơ hồ: "Chú Trường, có nhầm lẫn không? Lâm Thiệu Huy kia, hình như mới hơn hai mươi tuổi, chỉ trạc tuổi bọn cháu, sao có thể là thầy Lâm, thiên hạ đệ nhất võ công của Nam Lộc! Điều này tuyệt đối không thể!”
Lê Kiệt không thể tin được.
Thiện Hạo và những người khác cũng không thể tin được.
Tất cả các thành viên đều nhìn chằm chằm vào
Thiên Trường.
"Đê ba nói một lần cho rõ ràng!" "Lâm Thiệu Huy không chỉ là thầy Lâm, mà còn là bác sĩ thiên tài Lâm! Là ông trùm của thế giới ngầm Nam Giang, ông chủ đứng sau Năm Sẹo của phương Bắc, Hổ Vằn của phương Nam, và là ông chủ của Tập đoàn Thiên Long và Câu lạc bộ Bảo Thịnh!"
Cái gì!
Khi những lời của Thiên Trường được nói ra, cả Lê Kiệt lẫn những người khác đều bối rối.
Thầy Lâm!
Bác sĩ Lâm!
Ông trùm thế giới ngầm!
Ông chủ của Thiên Long và Bảo Thịnh! Tuy nhiên đây mới là khởi đầu.
“Ai là thần tượng mà mấy đứa hâm mộ nhất? Thiên Trường nhìn Thiên Hạo và những người khác với vẻ phức tạp, thờ ơ.
Thần tượng?
Nghe đến đây, cả Thiên Hạo lẫn Lê Kiệt, đều sửng sốt.
Họ không hiểu làm thế