Tiếng phẫn nộ, châm chọc của mọi người không ngừng truyền vào tai.
Ngay cả ánh mắt Bạch Tố Y khi nhìn về phía Lâm Thiệu Huy cũng tràn đầy thất vọng và xa lạ.
vậy.
Cô chưa bao giờ ngờ rằng chồng mình lại tệ hại đến
Vì chút si diện nho nhỏ, không chỉ tùy tiện vẽ ra một bức tranh lộn xộn, mà thậm chí còn đạo chữ ký của ngài Blood, đây thật đúng là khiến người ta cực kỳ lạnh lòng.
Nhưng!
Đối mặt với sự chất vấn và chê cười của mọi người, Lâm Thiệu Huy lại căn bản không thèm để ý.
Anh bình tĩnh nhìn Thẩm Ngọc Chi một cái, sau đó trịnh trọng nói: “Dì nhỏ, cho dù thế nào, đợi thêm mười phút nữa, khi di xem lại bức tranh này! Thì dì sẽ hiểu được tất cả!”
Cái gì!
Đợi mười phút?
Lẽ nào tên này định nói sau khi đợi mười phút nữa thì bức tranh lộn xộn này sẽ trở thành một tác phẩm đỉnh cấp sao?
Đây là cái logic ngu ngốc gì thế này.
Vào thời khắc này, Chu Như và Trương Khai Minh đã hoàn toàn xem Lâm Thiệu Huy như một trò cười.
Chỉ là còn chưa đợi hai người mở miệng châm chọc, thì Lâm Thiệu Huy đã trực tiếp đi tới trước mặt Bạch Tổ Y, nói thẳng: "Vợ ơi, chúng ta đi thôi!"
Bạch Tố Y không từ chối.
Dù sao chuyện mất mặt của hôm nay đã quá nhiều rồi, cô căn bản không còn mặt mũi ở lại đây nữa.
Vì vậy hai người liền lập tức chào tạm biệt dì nhỏ Thẩm Ngọc Chi sau đó trực tiếp rời khỏi nhà họ Chu!
Sau khi hai người họ rời đi.
Thì bên trong nhà họ Chu liền lập tức vang lên tiếng cười của Chu Như và Trương Khai Minh.
"Hahaha.ba, mẹ! Chị họ Tổ Y đã tìm phải một tên chồng gì vậy chứ, hoàn toàn chính là một tên ngu!" “Đúng vậy! Thật đúng là tiếc cho bộ dáng xinh đẹp kia của chị Tổ Y, vậy mà lại đi theo một tên ngu ngốc thích khoe khoang như vậy! Thật khiển người ta không thể chịu nổi mà!" Lúc này trong lòng vợ chồng Chu Như đều tràn đầy vui vẻ.
Ngay cả Thẩm Ngọc Chi và Chu Chí Đức khi nhìn về phía cửa cũng không nhịn được liên tục lắc đầu.
Hiển nhiên hai người đối với chồng Bạch Tổ Y đều tràn đầy bất mãn cùng khinh thường.
Cộp cộp cộp!
Chính vào lúc này.
Chu Như lập tức bước về phía trước, cầm bức tranh Lâm Thiệu Huy để lại lên, cứ như đang nhìn