Chưa dừng lại ở đây!
Dưới tầm mắt khó tin của Tân Thủ, Bạch Tổ Y và tất cả mọi người, Lý Hùng vội vàng lau sạch vết máu trên người mình, ngay sau đó liền đi về phía Lâm Thiệu Huy.
Trên mặt gã ta cũng không còn một chút dáng vẻ độc ác nào cả, ngược lại là trên mặt toàn là nụ cười nịnh hót, gã ta nói với Lâm Thiệu Huy: “Cậu Huy, cô Tổ Y! Làm hai người hoảng sợ rồi!"
Cái gì?
Bạch Tố Y sửng sốt.
Tân Thủ cũng sửng sốt!
Tới tận bây giờ bọn họ mới biết được, thì ra là Lý Hùng quen biết với Lâm Thiệu Huy.
Mà đánh Tân Thủ tàn phế đương nhiên là vì Lý Hùng muốn nịnh nọt Lâm Thiệu Huy nên mới làm thế.
Mê mang...
Sau khi Tân Thủ hiểu ra được chuyện này thì xém chút nữa đã tức nổ phổi.
“Được lắm! Lý Hùng, cái thứ ăn cây táo rào cây sung như mà, mày nhận tiền của tao nhưng lại đi giúp đo thắng khon nạn kia mà đánh tao!" "Mày xong đời rồi! Tập đoàn Tân Thị nhất định sẽ tìm tụi mày báo thù! Cho tụi mày sống không bng chết!"
Tiếng gào thét của Tân Thủ tràn ngập oán độc.
Nhưng mà khi nghe được lời này thì khóe miệng Lâm Thiệu Huy lại nhếch lên một nụ cười, ngay sau đó anh liền đi đến bên cạnh Tân Thủ, thản nhiên nói với anh ta: "Tập đoàn Tân Thị?” "Sợ là không còn nữa đâu!"
Cái gì?
Lời của Lâm Thiệu Huy làm Tân Thủ sửng sốt, làm
Bạch Tổ Y cũng sửng sốt theo luôn.
Đây là ý gì? Lâm Thiệu Huy muốn nói là tập đoàn Tân Thị xong đời rồi sao?
Chuyện này làm sao có thể được chứ? Nơi đây chính là thành phố Hải Dương, mà tập đoàn Tân Thị chính là gia tộc hạng hai ở thành phố Hải Dương, thể lực hùng hậu như thế, sao lại có thể chỉ dựa vào một câu của một kẻ từ nơi khác đến như Lâm Thiệu Huy nói xong đời là xong đời được chứ!
Đây quả thật chính là nói bậy nói bạ.
"Ha ha ha...ngu ngốc! Mày nghĩ rằng có một thằng Lý Hùng giúp đỡ mày thì mày có thể coi trời bằng vung ở thành phố Hải Dương này được rồi sao?" Tần Thủ gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy, trong giọng nói lộ ra sự tàn nhẫn vô cùng: "Căn bán là mày không biết tập đoàn Tân Thị của tao lớn mạnh tới mức nào!" "Mày..."
Tân Thủ lập tức muốn dùng lời nói hù dọa Lâm Thiệu Huy, chỉ là lời của anh ta còn chưa nói xong thì...
Tít tít tít!
Một tiếng chuông điện thoại trên người anh ta vang lên.
Tân Thủ nhịn xuống đau đớn trên cơ thể mình, vội vã móc điện thoại ra.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy người gọi điện thoại là cha anh ta - tần quân