Không chỉ là anh ta!
Bạch Tổ Y ở bên cạnh cũng kinh ngạc không thôi.
Cô nhìn chồng mình, có nắm mơ cô cũng không ngờ đến Lâm Thiệu Huy lại làm được như vậy.
Thế nhưng lúc này Lâm Thiệu Huy vốn dĩ không để ý đến sự sợ hãi của Tân Thủ.
Với anh mà nói, tất cả các công ty của tập đoàn Tân thị và thành phố Vân Hải đều là một đám kiến dế loắt choắt, cũng chỉ đến thế mà thôi.
"Cứ từ từ hưởng thụ cuộc sống phá sản của anh đi!”
Lâm Thiệu Huy lạnh lùng ném lại một câu, sau đó nằm tay Bạch Tổ Y, chầm chậm đi về phía chiếc xe.
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, Lý Hùng đột nhiên ngơ người lại, sau đó anh ta nhìn bóng lưng của Lâm Thiệu Huy, cúi người rất thấp: "Tạm biệt ông Lâm, bà Lâm!”
Không chỉ là anh ta!
Mấy trăm người vệ sĩ ở xung quanh cũng nhanh chóng cúi người, hô vang về phía Lâm Thiệu Huy.
"Tạm biệt ông Lâm, bà Lâm!" "Tạm biệt ông Lâm, bà Lâm!”
Giây phút này, cả hiện trường đều trở nên vô cùng chấn động.
Nhất là sau khi âm thanh này vừa dứt, những vệ sĩ kia lập tức dịch chuyển hết toàn bộ những chiếc xe kia đi, sau đó đứng gọn sang hai bên, tạo thành một lối đi cho Lâm Thiệu Huy.
Mãi cho tới khi chiếc xe được khởi động, chầm chậm rời đi.
Lý Hùng dẫn một trăm người vệ sĩ lại khom người về phía chiếc xe vừa chạy đi kia lần nữa.
Chấn động.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tân Thủ gần như không dám tin vào mắt mình nữa.
Đại bàng đen Lý Hùng, đây chính là một trong bốn đồ đề của cao thủ bậc nhất tại Vân Hải, Kim Cang, ở thành phố này, thân phận của anh ta cũng được coi là một nhân vật lớn, có tiếng tăm.
Cho dù bình thường khi đối mặt với Kim Cang, Lý Hùng cũng tuyệt đối không cung kính đến như vậy.
Thế nhưng bây giờ!
Thật sự là khôi thể nào tin nổi mà.
"Anh...!anh Hùng, anh có thể nói cho em biết, người kia rốt cuộc là ai không? Sao anh ta có thể khiển tập đoàn Tân thị của chúng ta hoàn toàn đổ nát hết! Rốt cuộc anh ta có thân phận gì?”
Cuối cùng Tân Thủ cũng hiểu ra, bản thân mình đã động phải người không nên động vào lúc này anh ta tuyệt vọng đến tột cùng, cũng không cam tâm nữa.
Thế nhưng khi nghe thấy câu này, Lý Hùng liền quay người lại, lạnh lùng nhìn Tân Thú một cái, sau đó mới nói: “Anh ấy