“Dương Thiên Phùng dẫn tất cả người nhà họ Dương đến để cho cô Bạch Tổ Y! lời xin lỗi!”
Bồi tội cho cô Bạch Tổ Y!
Khi nghe được câu này thì chỉ thấy mười mấy người họ Dương xếp hàng quỳ gối từ trong phòng bệnh ra tới hành lang.
Mọi người đều cảm thấy bản thân giống như đang nằm mơ, không thể tin vào sự thật ở trước mắt này.
Quỳ xuống?
Dương Thiên Phùng một ông chủ quyền thế vậy mà thực sự cúi đầu xin lỗi, điều này thật sự vô cùng khó tin.
Nhưng mà điều ngạc nhiên vẫn chưa hết, Dương Thiên Phùng tiếp tục nói với sự xấu hồ: “Tôi, Dương Thiên Phùng không biết dạy con, để cho con trai đã làm rất nhiều điều ác nên tôi chỉ có thể quỳ ở đây dập đầu ba cái để xin lỗi cô Bạch Tổ Y!”
Nói xong thì!
Cập cộp cộp!
Lấy Dương Thiên Phùng là người đứng đầu, hàng chục người có cương vị cao ở nhà họ Dương, từng người một quỳ xuống đất.
Tiếng gõ đầu gõ sàn vang lên liên tục trong và vang vọng cả ngoài hành lang.
Nó càng giống như một tiếng sấm nổ, nổi tung trái tim của Bạch Tổ Y và những người khác, khiến cho vẻ kinh hãi và kinh ngạc trên mặt bọn họ càng thêm mãnh liệt.
Một!
Lại một lần nữa tất cả người nhà họ Dương, sau khi quỳ rồi dập đầu ba cái với Bạch Tổ Y thì đều quay đầu gối đối mặt với Thẩm Thái Công trên giường, và nói tiếp: "Là do sự bất tài của Dương Thiên Phùng tôi đã khiến con trai kiêu ngạo và làm tổn thương ông cụ!” “Nhà họ Dương chúng tôi dập đầu ba cái để xin lỗi ông!
Cái gì!
Nghe vậy, Thẩm Thái Công ở trên giường bệnh đột nhiên run lên một cái.
Lại dập đầu?
Không chỉ Thẩm Thái Công, mà tất cả mọi người đều thấy rõ ràng rằng Dương Thiên Phùng và những người khác quỳ xuống đầu Bạch Tổ Y để xin lỗi, trán họ đỏ bừng.
Mà bây giờ!
Cập cộp cộp!
Giờ khắc này hàng chục người lại lần nữa quỳ trước Thẩm Thái Công, dập đầu lần nữa.
Đầy đủ ba cái, khi tất cả quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì mọi người phát hiện Dương Thiên Phùng và những người có cương vị cao nhà họ Dương đều có vết máu trên trán.
Trông thật thê thảm và khổ sở.
Bối rối!
Lúc này, Trương Viễn càng giống như nhìn thấy ma không ngừng