Edit: TrangBeta: GiangRất lâu sau đó, trong con trai mới phát ra giọng nói yếu ớt của Dạ Trầm Uyên."Ta không sao.." Hắn dừng lại một chút mới nói tiếp: "Lúc nãy có chút mất sức."Lão Lệ ở trong thức hải không phục nói: "Cái gì gọi là có một chút? Ngươi mới Trúc Cơ thôi.
Trước đó đã dùng hết một nửa máu của ngươi để cứu trứng rồng sống lại không nói, sau đó lại còn sử dụng Long ngữ tiêu hao nhiều linh lực như vậy.
Nếu như không phải ngươi đã mở hai cái huyệt khiếu, lưu trữ linh lực nhiều hơn người bình thường, ngươi đã bị thuật pháp rút cạn kiệt lâu rồi."Dạ Trầm Uyên không để ý tới lão Lệ đang kêu la oai oái, vội vàng hỏi Nguyên Sơ: "Người thì sao? Người có bị thương không?"Hắn không thể nhìn thấy bên ngoài được, cho nên hắn không biết tình hình của sư phụ ra sao.
Không nói tu vi của con Giao băng đó cao, thân thú của nó còn mạnh hơn nữa, nàng không có việc gì chứ?Nguyên Sơ cúi đầu nhìn mình, nhe răng cười.
Nàng biết chắc mình bị thương, nhưng mà nàng vẫn ổn.
Con Giao băng đó cũng không phải dạng vừa, nếu như hôm nay không có Dạ Trầm Uyên, nàng rơi vào tay nó, không chết cũng mất nửa cái mạng.Nhưng mà nàng mở miệng lại nói: "Ta không sao, ta làm sao có việc gì được cơ chứ.
Một con Giao băng cỏn con thôi mà.."Lúc này, Kỷ Hồng Nhan lướt qua mặt hồ bay tới đây, vừa thấy Nguyên Sơ đã bô bô cái miệng."Nhạc tiền bối, người không sao chứ? Nhìn qua hình như người bị thương rất nặng nha."Lập tức, Nguyên Sơ cứng miệng.
Nàng chột dạ liếc vỏ trai một cái, sau đó lại cúi đầu nhìn cơ thể dính đầy máu của mình, cười hề hề nói: "Tất cả đều là vết thương nhỏ thôi, nhìn thấy có hơi đáng sợ nhưng thật ra không có việc gì.."Cơ mà đau quá đi.
Nhưng đang có người ngoài ở đây, nàng nhất định phải chịu đựng.
Hiện tại nàng đã là sư phụ của người ta rồi.Dạ Trầm Uyên tức đến run người, hắn biết ngay sư phụ gạt hắn mà.Nếu không phải hắn đang bị nhốt ở trong con trai khổng lồ này không ra được, hắn nhất định!Nhất định sẽ làm cái gì, Dạ Trầm Uyên cũng không nghĩ ra được.
Dường như, hắn không có gì có thể kiểm soát được Nguyên Sơ, ngược lại hắn còn bị Nguyên Sơ ăn sạch."He he.." Dưới tình huống này, Nguyên Sơ chỉ đành cười ngây ngô, cũng may lúc nãy nàng đã cứu Kỷ Hồng Nhan một mạng nên bây giờ Kỷ Hồng Nhan cũng ngoan ngoãn băng bó vết thương cho nàng.Bên bờ hồ, Nguyên Sơ chờ xử lý xong xuôi một thân đầy thương tích, mặc lại quần áo rồi nàng mới tới trước mặt con trai khổng lồ, nghiêm túc đoan trang nói."Chuyện con trai này là như thế nào vậy? Đúng rồi, Dạ Trầm Uyên, lúc nãy ta ở trong vỏ trai này, ngươi làm thế nào mà mở nó ra được?"Dạ Trầm Uyên trầm mặc, không biết phải nói như thế nào.Lão Lệ trong thức hải thì oai oái kêu la: "Kêu hắn hôn đi, hắn hôn chắc chắn sẽ được.
Truyền thuyết toàn để lừa người ta thôi, con trai này không có tác dụng kiểm tra tình cảm gì đâu, chỉ cần nam nhân hôn lên nó sẽ mở ngay.
Ngươi không tin cứ kêu hắn thử xem."Dạ Trầm Uyên không muốn nói ra, cho dù lão Lệ suy đoán đúng đi nữa thì nam nhân trước mặt này cũng không phải nam nhân thật sự.Thấy Dạ Trầm Uyên không nói năng gì, Kỷ Hồng Nhan đột nhiên thò đầu qua nói: "Vừa nãy hắn mới bảo ta hôn con trai một cái, không lẽ con trai khổng lồ này muốn người ta hôn nó mới mở ra? Nhưng ta hôn nó, nó cũng không có phản ứng gì.""Phải vậy không? Kỳ lạ như vậy sao?" Nguyên Sơ sờ sờ cằm: "Cứ vậy đi, ta thử chút xem sao."Tim Dạ Trầm Uyên nhảy lên một nhịp.
Ngay lúc Nguyên Sơ cúi đầu sắp hôn lên con trai, Dạ Trầm Uyên vội vàng lên tiếng ngăn cản."Từ từ.""Sao vậy?"Nguyên Sơ quỳ một gối trước mặt con trai, nghiêng đầu hỏi.Ngực Dạ Trầm Uyên cực kỳ phập phồng, đột nhiên hắn cảm thấy không khí trong con trai không đủ, làm hắn thở không nổi.
Hắn cũng không biết tại sao mình lại căng thẳng tới như vậy.
Nhưng hắn tưởng tượng, nếu như sư phụ hôn xong mà con trai không mở thì hắn phải làm sao bây giờ?Nghĩ tới sư phụ không có tình cảm chân thành với hắn, mọi suy nghĩ của hắn đều cảm thấy khó chịu.Hắn ôm một tình cảm khó có thể nói ra miệng với sư phụ nên hắn mới có thể mở được Đồng tâm trai, còn sư phụ, tuy rằng sư phụ có yêu quý hắn nhưng sư phụ còn nhỏ như vậy, chắc còn chưa hiểu tình yêu là cái gì, còn chưa biết phân biệt rõ ràng.
Bởi vậy, nếu đã biết trước sẽ thất vọng, hắn thà rằng lúc đầu không thử."..
Người không cần hôn đâu, lúc nãy ta nói Kỷ Hồng Nhan hôn, chỉ vì ta muốn chơi đùa với nàng thôi."Giọng nói rầu rĩ của Dạ Trầm Uyên phát ra, Nguyên Sơ nghe thấy lại cảm giác được có chút mất mát.Hắn