"Cái gì?! Không được không được! Cái đó.... Đồ chơi đó chơi không được đâu!"
Linh Quân mở to mắt hoảng loạn nhìn Thiệu Huy một tay nhấc bổng hắn ôm vào lòng, tay còn lại lục lọi từ trong tủ ra một bộ đồ chơi tìиɦ ɖu͙ƈ hoành tráng xa hoa.
"Đệt.... Dung Liễn chị sẽ chết dưới tay tôi!!!"
Hắn nhìn thấy mọi thứ đồ chơi được bày lên trên bàn liền kêu khóc thảm thiết, hắn chưa muốn chết sớm đâu.
Thiệu Huy để hắn trong lòng, thích thú nhìn những sợi dây xích dài trên bàn, máy rung cỡ lớn cỡ nhỏ, lại còn có thêm roi điện, vòng cổ, dây thừng và nhiều nhiều thứ khác nữa. Cô vợ cũ này của hắn xem ra rất sành sỏi những thứ như vậy.
Thiệu Huy thì thích thú, nhưng cái tên bánh mật trong lòng hắn khóc thành sông luôn rồi.
"Không muốn không muốn! Anh muốn chơi trò tình thú thì tự chơi đi!!"
"Ngoan ngoãn một chút.... Thú tính của tôi rất khó kiềm nén, nếu cứ bày ra vẻ mặt uẩn khuất đó thì...."
Thiệu Huy đem cằm Linh Quân nâng lên, ánh mắt phảng phất một tầng sương mù, nhìn đến hoang dại. Linh Quân còn lạ gì với tính khí lúc này của hắn, hắn bình thường nho nhã cấm dục đến đâu thì chỉ cần đêm buông xuống, thú tính lại trỗi dậy một cách mạnh mẽ. Mà chính Linh Quân lại phải là người chịu đựng trò chơi tình thú này của hắn.
Nhưng Linh Quân không hề kháng cự, bởi hắn đặt người này vào trong tim, khắc sâu đến tận xương tủy.
Những lúc hắn bị làm đến trướng đau, bị làm đến mức khóc nghẹn đi, người này đối với hắn không hề có hai chữ ghét bỏ.
Bởi vì trong sự đau đớn ấy, hắn cảm nhận được ấm áp, cảm nhận được xúc cảm mãnh liệt của con người.
Không chỉ là kɦoáı ƈảʍ thể xác, mà còn là sự an ủi tinh thần.
Chỉ có đắm chìm vào hoàng tộc trước mắt, hắn mới có thể quên đi nỗi đau.
"Vậy thì thử xem.... Trò chơi tình thú này của anh xem ra cũng rất thú vị, tôi đây cũng muốn thử trải nghiệm."
Linh Quân mỉm cười, chìa đôi bàn tay đầy vết đạn ra trước mặt Thiệu Huy. Đôi mắt hắn cong lên một đường hoàn mỹ, kết hầu lăn xuống một chút. Thiệu Huy nhìn hắn một lúc lâu, nghiêm giọng hỏi lại, "Em đã chắc?"
"Không phải nếu tôi cự tuyệt thì anh vẫn sẽ làm đó thôi. Vậy thì chúng ta thử xem, Thiệu thiếu gia."
"A....Ưʍ..... Mẹ nó tôi rút lại lời vừa nãy!!"
Linh Quân nhẫn nhịn tiếng kêu trong cổ họng, cứ như thế nằm ngửa dưới sàn nhà mà run khẽ lên đôi chút. Cả ngực và cổ hắn đều bị một sợi xích đen quây lấy, âm thanh kim loại va chạm vào nhau có chút hỗn loạn. Hắn không ngờ Thiệu Huy lại là tên biếи ŧɦái dâʍ ɭσạи đến vậy, hắn vừa dứt câu liền đem xích trói hắn lại, ngay cả phần đùi trong của hắn cũng liền đầy rẫy vệt hôn đỏ chói. Toàn bộ quần áo tất thảy lần lượt bị đem lột sạch, tiết trời Bắc Kinh trở lạnh lại thêm va chạm da thịt với kim loại khiến hắn không khỏi cảm giác lạnh buốt.
"Ai da chủ tịch Linh sao lại trơ tráo như vậy, nam nhi đại trượng phu nói là phải giữ lời nha....."
Thiệu Huy hơi dẩu môi, luyến tiếc dứt ra nhũ hoa ửng đỏ vẫn đang phập phồng trước mặt hắn. Hắn chỉ đang làm đúng nghĩa vụ thôi nha, hắn đâu có làm gì sai.
Nhưng cơ thể nam nhân này quả thật quá sức quyến rũ đi.
Làn da bánh mật được tô điểm đỏ hồng lại trông cực kỳ đẹp mắt, nếu không phải hắn có ý chí kiên cường thì nơi phía sau gợi cảm kia liền bị hắn làm cho sưng tấy lên. Ngước nhìn gương mặt ủy khuất trước mắt, lại cảm thấy ánh mắt ngấn lệ kia thật khiến người khác muốn giày vò.
"Khốn kiếp.... Mấy cái thứ này..... Nếu cho vào liền không chịu nổi đâu....."
Linh Quân trợn tròn mắt, nước mắt thiếu chút nữa rơi dài trên gương mặt. Trên bàn bày biện vô số dương cụ, mà kích cỡ nhỏ nhất cũng tầm 18cm, dài nhất cũng là 25cm. Không được không được, nếu cứ không chuẩn bị mà đưa vào, hắn có là thánh cũng chết ngay lập tức.
Dương cụ được thiết kế tỉ mỉ, không chỉ đơn giản là hình dáng ƈôи ŧɦịŧ giả, trên thân dương cụ còn có nhiều phần hình dáng khó hiểu, lại chắc là khiến cho kɦoáı ƈảʍ tăng thêm. Dung Liễn thực sự là toàn tâm toàn ý lựa chọn một bộ trò chơi có một không hai nhất ở Macau về cho Thiệu Huy dùng thử nha.
Xích trói Linh Quân là loại đặc biệt, tuy là dây xích nhưng đặc biệt không gây tổn thương da, xét cho cùng chỉ là cảm thấy hơi lạnh do kim loại gắn trên xích tiếp xúc da thịt. Nhưng cảm giác này mang loại kɦoáı ƈảʍ cực độ, đảm bảo khiến người sử dụng không khỏi kêu lên suиɠ sướиɠ.
"Chúng ta dạo đầu trước, rồi những thứ này sẽ cho vào sau cũng được. Em thật là không cần vội nha, chỉ mới có hơn bảy giờ. Chúng ta còn lâu lắm, đến sáng cũng được, không cần gấp gáp."
Chết tiệt! Hôm nay Thiệu phủ im ắng lạ thường, thì ra tên biếи ŧɦái này đã sắp xếp tất cả mọi thứ, đuổi hết mọi người trong Thiệu phủ về để làm cái việc này!
"Hôm nay anh lại còn có cái trò SM play này nữa, sau này còn định play cái gì nữa đây?"
Linh Quân cắn cắn môi, đem những tiếng rên dâʍ ɖu͙ƈ cất sâu vào đáy họng. Cậu nhỏ của hắn đã cương cứng, từ nãy đến giờ vẫn run rẩy kịch liệt hưởng ứng. Thiệu Huy lại dùng một đai dây đeo từ cổ hắn xuống đến cự vật căng cứng phía dưới cột chặt đỉnh khấc, vì vậy mỗi chuyển động của hắn đều khiến bên dưới cũng căng theo, rất khó chịu.
Thiệu Huy nhìn cự vật to lớn quyến rũ giật liên hồi thì rất khoái chí, loại play này hắn cũng là lần đầu thực hiện, vì thế mất đến một đêm thâu nói chuyện với Dung Liễn để rõ cách sử dụng. Dung Liễn cũng quả thật quá nhiệt tình đi, bao nhiêu cách dùng bao nhiêu tư thế đều truyền đạt hết cho hắn.
Hắn cũng từng hỏi vì sao Dung Liễn không hận hắn, vì sao lại vui vẻ chấp thuận hắn có người đàn ông khác?
Cô vẫn rất điềm tĩnh trả lời hắn, bởi vì người đàn ông bên cạnh hắn là Linh Quân. Bởi vì là Linh Quân nên sẽ không còn lo lắng, cũng không hận thù gì cả. Cô nể sợ Linh Quân, một vị thủ lĩnh thực thụ, một người thiếu niên sống với chính bản thân mình. Trong xã hội đầy rẫy tội lỗi lại có thể một mình bóng lưng hiên ngang, một mình đương đầu với tất cả. Cô biết, cô biết từ ngày ấy ba năm trước, Thiệu Huy đã một lòng với thiếu niên ấy. Nếu đã một lòng nguyện ý như thế, cô có hận thì làm được gì?
"Sau này play cái gì nữa a..... Em nói xem để em đeo tai mèo rồi rêи ɾỉ chắc sẽ tuyệt lắm."
Thiệu Huy dùng hai ngón tay sờ sờ cằm suy tư. Hắn bật cười khanh khách, viễn cảnh lúc đó chắc chắn rất đáng yêu nha.
Hai ngón tay thon dài bỗng nhiên được bao lấy, tầng tầng hơi ấm cùng không khí ẩm ướt khiến Thiệu Huy có chút ngỡ ngàng.
"Ưʍ...." Linh Quân ngậm lấy ngón tay Thiệu Huy, chầm chậm dùng lưỡi khuấy đảo vòng quanh, như một gia chủ nhiệt tình tiếp khách quý, hăng say đến mức suýt chút nữa đã cắn gẫy ngón tay hắn. Hôm nay dù giá nào thì ông đây cũng phải chiếm thế chủ động.
"Chậc.... Tôi nuôi phải một mèo con dâʍ đãиɠ rồi thì phải. Để tôi xem em còn chịu được tới khi nào."
Thiệu Huy hắng giọng, đem sợi dây nhỏ buộc đỉnh khấc rút mạnh một cái. Cảm giác tê dại truyền đến sống lưng Linh Quân, hắn giật nảy người rên một tiếng lớn, đầu nhũ nhô lên đôi chút mẫn cảm vô cùng. Cái tên thiếu gia này từ lúc buộc đỉnh khấc hắn đã không ngừng liếʍ ɭáρ cự vật khiến nó trở nên cực kì nhạy cảm, thứ khốn nạn.
"Thiệu Huy..... Đừng.... Nó sẽ ra mất...." Hắn ngửa cổ, đem hơi thở dồn dập phả ra không trung hư thoát. Yết hầu gợi cảm lăn dài theo hơi thở, mái tóc bết lại trước trán, pha một vẻ dâʍ đãиɠ vô cực vô lạc.
Khoái lạc này, hắn muốn nhiều hơn nữa, hắn muốn tất cả tinh túy của người kia chôn vùi vào hắn.
"Thiệu Huy.... Tôi muốn làm cho anh...."
Hắn luôn để Thiệu Huy làm việc này, căn bản hắn chưa từng nghĩ đến có khi nào Thiệu Huy sẽ vì vậy mà hao tổn sức lực mà mệt mỏi không. Mà hắn, thì hắn không bao giờ muốn người này chịu khổ.
"Hôm nay em ngoan ngoãn lạ thường nhỉ? Bị tôi làm đến mức đê mê rồi à?"
Thiệu Huy mở to mắt, thường ngày cũng đâu có chủ động như vậy chứ. Hắn ngẫm một lúc liền nghĩ ra một kế cực hay, chắc chắn chọc Linh Quân đến phát khóc.
Hắn rút ra một dương cụ màu đen, dài tầm 18cm đưa lên trước mặt Linh Quân. Đôi mắt hồ ly cong lên một ý cười ranh mãnh, hạ giọng, "Vậy thì em thử tự mình đưa thứ này vào trong em đi."
"Cái....Cái quái gì chứ?! Ý của tôi không phải vậy, mà là..... Ưm!"
Hắn chưa kịp bàng hoàng thì Thiệu Huy đã một tay ôm lấy eo hắn đặt lên người mình, dùng cả hai tay tách rộng đùi hắn ra. Linh Quân cảm nhận được cậu nhỏ của hắn lại bị siết lại đôi chút, tϊиɦ ɖϊƈh͙ rỉ ra đặc sệt trên cơ bụng, bất giác cảm nhận được cả cơ thể nóng rực như bị thiêu đốt.
Thiệu Huy đem môi hắn ấn xuống, bờ môi mềm mại từng chút từng chút lấp đầy khoang miệng hắn, đem tất cả hăng say cuồng nhiệt đắm chìm vào ảo mộng.
Cánh tay Linh Quân không tự chủ ôm chặt lấy cổ Thiệu Huy, bàn tay hư hỏng lại như thói quen cào mạnh lên cổ hắn. Chậc chậc, mèo con này mạnh bạo quá rồi, cào hắn đến rướm cả máu.
"Nào nào, em làm cho tôi xem đi. Thật muốn nhìn vẻ mặt dâʍ ɭσạи của em khi đưa thứ này vào hậu huyệt đỏ hồng đó nha...."
Thiệu Huy nhìn Linh Quân với ánh mắt đầy chờ mong, nhưng đành chịu. Ranh ma vẫn là ranh ma, Linh Quân biết tỏng ý định của hắn đành chỉ ngậm ngùi nhận lấy dương cụ đen kia.
Nước bọt nuốt xuống một cái, Linh Quân hít một hơi thật sâu làm cho hậu huyệt co lại đôi chút.
Hồng hào lại mềm mại, cánh mông căng tròn săn chắc nhuốm màu bánh mật thật tuyệt tác a.
Thiệu Huy giữ chặt bờ mông của người phía trên, ngón tay lại bấu lấy dùng sức banh rộng ra. Hắn có cảm giác người trước mắt hắn sắc