Cuối tuần đi yêu đương, đi không?
.
Xe taxi của Hứa Ấu Diên dừng cách cổng chung cư Cư Hợp Uyển hơn một trăm mét, không dám tiến xa hơn.
Cổng lớn Cư Hợp Uyển đã biến mất khỏi tầm nhìn, đâu đâu cũng là người. Điện thoại, máy quay được giơ lên, flycam bay đầy trời, còn có xe phát sóng trực tiếp chạy đến.
Biết thì hiểu là đến quay đối tượng scandal của sao nữ, không biết còn tưởng trong chung cư có người ngoài hành tinh đáp xuống, chuẩn bị tổ chức hội đàm giữa các chủng loài.
May mà Hứa Ấu Diên nhanh tay nhanh mắt dừng xe, nếu không cứ thế đi qua rồi bị phát hiện, có khi xe sẽ bị nghiền nát vụn.
Chung cư không có bảo vệ ở cổng, ai cũng có thể ra ra vào vào, dồn ứ đến tận cửa, còn không phải đông nghịt sao?
"Các người đang làm gì đấy?" Quản lý khu chung cư mới vừa ngoi lên gần đây nào đã gặp chiến trường thế này, từ tầng hầm mờ mịt đi cầu thang lên trên, đi đến một nửa đã thấy cửa ra phía trên bị hàng đống đầu người và microphone chặn, đông nghịt.
Quản lý đi chậm lại, không dám nhúc nhích, nói năng cũng trở nên lắp bắp: "Các người, các người là ai?"
"Thưa anh! Anh biết Hứa Ấu Diên ở tầng mấy không?"
"Bao lâu Diêm Dung đến tìm Hứa Ấu Diên một lần? Hai người họ đều hẹn nhau trong khu chung cư này sao?"
"Hứa Ấu Diên là người như thế nào? Có thân thiện không?"
......
Hàng đống vấn đề rơi xuống đầu, quản lý hoang mang: "Cái quái gì đấy? Các người đều ở đâu ra đấy? Đừng quay đừng quay? Tại sao chưa cho phép đã quay!"
Quản lý muốn đi lên, đi lên mấy lần bị ẩn lại ngần đấy lần, tình thế rất có vẻ nếu không nói gì thì sẽ không buông tha.
Không chỉ quản lý khu nhà, rất nhiều cư dân trong chung cư cũng bị bao vây, phóng viên bắt được ai liền hỏi người đấy, hoàn toàn không cho đi. Người trong tòa nhà đều sợ không dám di chuyển, ghé vào cửa sổ nhìn xuống:
"Đây là sao? Chết người thật?"
"Chắc chắn rồi, nhìn chiến trường này có khi không chỉ chết một người, mà là chết cả nhà!"
"Thật, không phải tin gây sốt thì ai lại chạy đến đây."
Ở ngoài cách đó trăm mét, đương sự lặng lẽ mở một khe hở trên cửa kính xe, nhìn về phía chung cư.
Xem ra tạm thời không thể về nhà, may mắn là cô đi công tác ở nước ngoài có mang theo ít hành lý, ở khách sạn cũng có thể chống đỡ một thời gian, đợi tìm Thương Lộc nhờ chị nghĩ cách, đè tình hình xuống rồi quay về.
Nhưng nếu đi khách sạn...
Hiện giờ dù là khách sạn nhanh cũng đắt cắt cổ, không sạch sẽ, đã thế còn rất dễ để truyền thông tìm thấy. Ngộ nhỡ bị lộ rồi bị chặn trong khách sạn thì xong rồi.
Ông bà ơi...
Hứa Ấu Diên bật điện thoại, định liên lạc với Thương Lộc ngay lập tức, bảo chị dù làm cách nào cũng phải bắt Diêm Dung nhanh chóng làm sáng tỏ.
Vừa bật máy, thông báo lũ lượt đẩy lên, vô số tin nhắn gửi đến. Hứa Ấu Diên cầm điện thoại, sợ tiếng rung quá lớn sẽ làm cô bị phát hiện.
Tin nhắn cuối cùng cũng đẩy xong, Hứa Ấu Diên lập tức gọi cho Thương Lộc.
Vậy mà máy bận.
"Thương Lộc!" Hứa Ấu Diên chỉ ước gì có thể ném điện thoại đập vỡ đầu Thương Lộc.
"À...làm vậy có được không?" Thương Lộc quả thật đang gọi điện thoại.
Chuyện Diêm Dung "công khai đang yêu" khiến Thương Lộc vừa xuống máy bay liền đen cả mắt, vốn tưởng chỉ công bố đang yêu mà thôi, mọi người cũng không biết đối tượng là ai. May mà đã tính toán trước, cho Diêm Dung tài khoản phụ không muốn ai biết, chính là vì sợ em sẽ làm bừa.
Dù em làm bừa thật, cũng chỉ có tài khoản ảo bị trúng đạn.
Chẳng ngờ truyền thông lại không cần tốn nhiều sức đã đào được chủ nhân của tài khoản ảo này, hơn nữa còn cực kì chính xác, chính là Hứa Ấu Diên!
Scandal giữa sao nữ trẻ tuổi đang hot và đại lão ngành game cùng giới nhất thời làm nổ tung giới giải trí sáng thứ hai, làm tê liệt vô số máy chủ, vọt lên điểm nóng số một.
Ngay cả cơ hội giải thích cũng không có.
Thương Lộc hoàn toàn không muốn liên lạc với Diêm Dung, gì cũng được, em ấy căn bản chỉ là muốn khiêu chiến điểm mấu chốt mà thôi, không phải công khai là để ép mình đến bên vách núi, ép mình thừa nhận đã quay lại với em ấy sao?
Suy nghĩ viển vông ấu trĩ, Thương Lộc hoàn toàn không muốn phản ứng.
Đương nhiên, người đầu tiên Thương Lộc muốn liên lạc là người không biết gì chỉ muốn về nhà ngủ một giấc yên ổn, Hứa Ấu Diên.
Như dự liệu, đường dây bận.
Gọi lại, tắt máy.
Thương Lộc có thể đoán được phía Cư Hợp Uyển hẳn là đang rất hỗn loạn, nếu Hứa Ấu Diên về nhà bị bắt được, chuyện này sẽ thành vấn đề nghiêm trọng, chị Điểu phải chịu vết thương lòng lớn đến mức nào.
Thương Lộc quay taxi, đi về phía ngoại ô phía Tây, khi sắp đến nơi lại nhận được điện thoại của Thời Duyệt.
Thời Duyệt gọi cho cô là việc rất hợp lý, nhất định là để nói về Hứa Ấu Diên, song nội dung cuộc trò chuyện lại khiến Thương Lộc có phần bất ngờ.
"Tạm thời không làm sáng tỏ? À...làm vậy có được không? Không sợ phía chị Điểu có chuyện gì?"
Thời Duyệt rất tự tin: "Em thấy xe của Ấu Diên rồi, khoảng thời gian này em sẽ đón chị ấy đến nhà em ở, đợi qua một thời gian phía chị lại làm rõ, được không ạ?"
Thương Lộc suy nghĩ một chút liền biết Thời Duyệt muốn làm gì, lập tức cười: "Được được được, em bảo vệ chị Điểu cho tốt là được. Đợi chị Điểu ở lại nhà em chắc chắn rồi lại nói với chị."
Thương Lộc phản ứng nhanh như vậy cũng có phần ngoài dự kiến của Thời Duyệt, Thời Duyệt lái xe đến bên cạnh xe taxi của Hứa Ấu Diên: "Không mất quá nhiều thời gian đâu, sẽ rất nhanh."
Thương Lộc nói: "Giúp chị xin lỗi chị Điểu, việc này là lỗi của chị. Đợi sau chị sẽ nhận lỗi với em ấy tử tế."
Thời Duyệt cười: "Vâng vâng được rồi, em nhất định sẽ chuyển lời."
Giọng cười hết sức chân thành làm Thương Lộc cũng cười theo sau khi cúp điện thoại. Thời Duyệt này đầu óc rất nhanh nhạy, cũng rất biết nắm bắt cơ hội, xem ra lần này chị Điểu trốn không thoát.
"Được lắm, em bé này."
Hứa Ấu Diên đang định đi, khi đặt điểm đến, cô phát hiện một chiếc xe đi sát tới ở khoảng cách rất gần.
Hứa Ấu Diên ngừng thở, đến khi nhận ra người đang vẫy tay với mình trong chiếc xe kia là Thời Duyệt, mới ngỡ như nhìn thấy thần tiên hạ phàm!
"Thời Duyệt!"
Thời Duyệt giơ tay "suỵt" với chị, ung dung xuống xe, lấy hành lý của chị từ trong cốp taxi, đặt vào trong xe mình, lặng lẽ vẫy tay với Hứa Ấu Diên đang nhìn chằm chằm vào mình qua gương chiếu hậu, ra hiệu cho chị xuống xe.
Hứa Ấu Diên cẩn thận xuống xe, chui vào ghế phụ lái trên xe Thời Duyệt.
Hoàn hảo!
Hứa Ấu Diên cài dây an toàn, Thời Duyệt cất kỹ hành lý rồi cũng nhanh chóng lên xe.
Sau một thời gian dài chen lấn cũng không thể vào trong khu chung cư, hết nhìn Đông sang nhìn Tây, một phóng viên thực tập nọ chợt phát hiện ra hai cô.
Mắt nhìn mắt với Hứa Ấu Diên.
Bàn tay đang cài dây an toàn khựng lại, Hứa Ấu Diên thầm kêu một tiếng "không ổn".
Phóng viên thực tập phấn khích quá mức, há miệng nhưng không phát ra tiếng nào, chỉ dùng bàn tay run rẩy chỉ về phía xe của Thời Duyệt.
Thời Duyệt dữ dằn lườm người nọ. Bị ánh mắt lạnh như băng trừng, phấn khích và sợ hãi cực độ đan xen trong nội tâm cô phóng viên thực tập, ngăn chặn lý trí của cô ấy.
Cho đến khi chiếc xe mạnh mẽ lùi lại, người nọ mới kêu lên: "Hứa --- Ấu --- Diên! Ở kia!"
Khi tất cả mọi người quay đầu lại, Thời Duyệt đã lùi xe hết mức, lướt một vòng cung, bánh xe lăn ra một vệt dài trên mặt đất, nghênh ngang rời đi trước sự chứng kiến của muôn người, tất cả mọi người chỉ có thể hít khói xe.
"Đuổi theo! Mau đuổi theo!"
Một loạt tiếng đóng cửa xe và tiếng nổ máy làm mặt đất chấn động đến nỗi nóng lên, chung cư Cư Hợp Uyển vừa mới bị bao vây chật như nêm cối lập tức rơi vào gương chiếu hậu trên tất cả những chiếc xe.
"Tôi nhìn rõ, nhìn rõ! Là Porsche màu nâu!" Phóng viên thực tập ngồi trên xe kêu.
"Biển số bao nhiêu?!"
"Ừm...7, 7 gì đó?"
"..."
Không ai có ý định bật hệ thống lái tự động an toàn để từ tốn đuổi theo, tất cả đều tự cầm lái dồn sức đuổi.
Thời Duyệt cũng vậy, chuyển sang lái tay.
Mắt nhìn đường phía trước, nói với Hứa Ấu Diên: "Ngồi vững", sau đó giẫm chân ga hết mức, hơn nữa cua vào một ngã rẽ mà không hề có dấu hiệu báo trước, quẹo rất mượt lao vào một con hẻm nhỏ.
"??"
Tất cả xe phía sau đều không muốn đi lối này, lập tức phanh gấp lại.
Xe quá nhiều, những xe phía sau hoàn toàn không biết mục tiêu đã rẽ, vẫn muốn đi lên phía trước, phía trước lại muốn chuyển hướng.
Xung quanh phía nào cũng có xe, gây ra hỗn loạn ở giao lộ.
Thật vất vả mới gỡ được cuộn len, tiếp tục đi về phía con hẻm, phát hiện địa hình cũng không quá phức tạp, nhất định là chạy đến bờ sông. Bên bờ sông có đường cho ô tô, có thể tăng tốc đi ra đường chính.
Sau khi phân tích rõ ràng lộ trình của mục tiêu, mọi người đều hiểu, có người đi dọc theo bờ sông cũng có người đi lối tắt đến gần đường chính.
Khi tất cả xe đều đã đi khỏi, một chiếc xe từ từ lái ra khỏi con đường nhỏ đối diện cổng Cư Hợp Uyển.
Người ngồi trên xe đúng là Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên.
Thời Duyệt không đi con đường bên sông càng không đi đến đường chính, mà đi một vòng trở lại.
"Đi rồi?" Hứa Ấu Diên quan sát một vòng, chắc chắn rằng không còn phóng viên nào, mới nặng nề thở ra, "Đi rồi. Xem ra bọn họ không ngờ rằng chúng ta sẽ vòng về."
"Ngầu không?" Thời Duyệt đắc ý hỏi chị, "Thưởng cho em thế nào đây?"
"Ngầu, được, đi thôi." Hứa Ấu Diên vẫn căng thẳng, sợ lại có việc gì phiền toái rơi từ trên trời xuống, giục em đi nhanh.
Thời Duyệt: "...chị bắt nhịp hay đấy."
Đi đón A Song, lặng lẽ xếp cho nó ngồi ghế sau, cả chặng đường Thời Duyệt không bật hệ thống lái tự động, từ đầu đến cuối đều tự điều khiển, cũng để chạy nhanh hơn nếu lại có chuyện gì xảy ra.
Hứa Ấu Diên vẫn luôn chú ý đến tình hình xung quanh, chăm chú chăm chú, hả? Đây không phải khu Nam Giang ONE sao?
Đến cửa khu, Thời Duyệt cuối cùng cũng có thể yên tâm để hệ thống tự lái xuống tầng hầm, thả tự do cho hai tay, hoạt động gân cốt.
"Về thẳng nhà?" Khi ánh đèn màu xanh đầy cảm giác công nghệ cao ở tầng hầm khu Nam Giang ONE chiếu vào mặt Hứa Ấu Diên, Hứa Ấu Diên mới hồi phục tinh thần, giống như rơi từ một ổ sói này sang một hang hổ khác.
"Đúng vậy. Trên thế giới này có nơi nào an toàn hơn nhà em không?" Thời Duyệt thu bàn tay trên vô lăng về, điều chỉnh sang hệ thống lái tự động, ánh sáng dịu nhẹ lướt qua xe, bàn ăn từ từ được nâng lên giữa hai người.
Thời Duyệt bấm nút bên cạnh bàn ăn, mặt bàn từ từ mở ra, bên trong là tủ lạnh tỏa ra hơi lạnh. Hứa Ấu Diên đang định nói, Thời Duyệt đã lấy một chai Champagne, mở ra, bắn vào khắp người Hứa Ấu Diên.
Thời Duyệt cũng bị dính rất nhiều, nhưng vẫn rất hào hứng.
Có một giá rượu âm trên trần xe bên trái cách cô một sải tay, Thời Duyệt lấy hai ly rượu từ đó, đưa một ly cho Hứa Ấu Diên.
Không cần biết có phải Hứa Ấu Diên đang tỏ vẻ khinh bỉ, Thời Duyệt vẫn hớn hở chạm ly với chị.
Hứa Ấu Diên: "Chúc mừng gì đây?"
Thời Duyệt: "Không thể chỉ đơn giản vì vui thôi sao? Nếu cần phải chúc mừng, vậy chúc mừng em lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn đạt được thành tựu sống chung."
Hứa Ấu Diên bóp mặt em: "Ai đồng ý sống chung với em?"
Thời Duyệt né: "Đổ đổ, chị xem chị cứ nói em, chị mới là đồ lãng phí nhất! Rượu đắt lắm!"
"Chị không uống rượu!"
"Biết chị không uống rồi, em uống thay chị, đừng khách sáo."
Hứa Ấu Diên sắp tức đến đau cả ngực, vốn định nói Thời Duyệt thật biết chọn ngày bắt cơ hội, nhưng em đã đội sẵn cái mũ "lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn" cho mình trước, Hứa Ấu Diên muốn chụp mũ cũng không tìm thấy đầu.
Vốn dĩ chuyện của Diêm Dung là tình huống hoàn toàn bất ngờ khiến Hứa Ấu Diên đau đầu, cô đã sẵn sàng đánh du kích một thời gian, nào ngờ Thời Duyệt đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa đâu ra đấy.
Đúng là một tên quỷ nhỏ làm người ta vừa yêu vừa ghét.
Hứa Ấu Diên xoay ly rượu, ôm tâm trạng phức tạp nhìn Thời Duyệt.
Thời Duyệt đã nhiễu đủ, uống cạn rượu trong ly:
"Em đùa chị đấy, đừng để ý mà. Chị cũng biết em thích nhìn chị bị trêu đến phát cáu, là sở thích xấu của em, có thể phát tác mọi lúc mọi nơi. Em không ép chị chuyển đến nhà em, mặc dù đây là nguyện vọng của em, em cũng không muốn lừa chị, em chỉ biết đùa chị không có can đảm ép chị. Tất cả đều tôn trọng quyết định của chị."
Không biết vì sao khuôn mặt nóng lên, Thời Duyệt cảm thấy mình giải thích dài dòng thế này chẳng khác gì giấu đầu lòi đuôi, càng giống đang cầu hơn hôn.
Lại rót rượu cho mình, Thời Duyệt vừa uống vừa nói: "Nhưng mấy ngày tới chị nhất định phải ở nhà em, độ an toàn của khu Nam Giang ONE có thể so bằng cao ốc CRUSH, nếu có truyền thông đến gây sự, quản lý khu nhà và nhân viên bảo vệ sẽ lập tức bảo cảnh sát và thu dọn hiện trường, em rất tin tưởng vào phương diện này."
"Sự việc có gây sốt đến mấy thì sau ba ngày cũng sẽ qua, Diêm Dung đang hot, cho cô ấy bốn ngày đi, chị ở nhà em ít nhất bốn ngày, sau đó chị muốn đi đâu em sẽ không ý kiến, cũng vì an toàn của chị..."
"Cảm ơn." Hứa Ấu Diên thật sự không muốn nghe em lải nhải tiếp, ngắt lời em.
Tổng giám đốc Thời thường ngày luôn quyết đoán ghê gớm, một tay cũng có thể đội trời đạp đất đâu rồi?
Thấy Thời Duyệt ngẩn người, Hứa Ấu Diên nói lại: "Cảm ơn. Vậy chị liền ở lại. Bình thường em đi làm chị cũng có thể giúp em dọn nhà, nấu ăn thì đừng trông chờ vào chị, thật ra chị sẵn sàng làm, những cũng phải có người sẵn sàng ăn mới được. Chị sẽ cố gắng kiếm tiền trả tiền nhà cho em, lần này bán bản quyền cho Hàn