Người định mệnh được Hứa Ấu Diên lựa chọn.
.
200 Đường Tăng, 200 Thời Duyệt.
Động Bàn Tờ trải đầy tầng tầng thềm đá, 200 Thời Duyệt trang phục giống nhau, mặt mũi giống nhau, biểu cảm cũng giống nhau như đúc đang ngồi đầy trên thềm đá.
"Thời Duyệt?"
Hứa Ấu Diên nhất thời không biết nên bắt đầu từ đâu mới được, thử gọi tên Thời Duyệt, 200 Thời Duyệt đồng thanh đáp lại:
"Em đây!"
Lời nói mang theo tâm trạng bức bối biến thành tiếng hét, Hứa Ấu Diên không chịu nổi lại bịt tai.
200 Thời Duyệt nhìn nhau bằng ánh mắt chán ghét khinh bỉ, nhưng không dám chửi nhau quá lớn tiếng, chỉ có thể nhỏ giọng cảnh cáo: "Đồ giả mạo đừng bắt chước ta nói chuyện!"
Cảnh tượng lại lập tức biến thành 200 người đồng thời cảnh cáo lẫn nhau, Thời Duyệt nói xong cũng không khỏi liếc mắt, chỉ vào mình nghiêm túc nói với Hứa Ấu Diên: "Hứa Ấu Diên chị tin em."
200 người cùng đồng thanh: "Em mới là Thời Duyệt!"
"Các ngươi đừng lại bắt chước ta nói chuyện nữa được không?"
Hứa Ấu Diên sợ mấy đứa này đánh nhau, lập tức ngăn cản:
"Được rồi, Thời Duyệt, tạm thời đừng nói gì. Chị hỏi em, em có thể đứng lên được không?"
200 người nói: "Không được, hình như em bị cố định ở đây."
Khi Thời Duyệt nói, Hứa Ấu Diên nghiêm túc quan sát cả 200 người, phát hiện tất cả những biểu cảm rất nhỏ đều giống nhau như đúc.
Thật ra Hứa Ấu Diên đã phát hiện Thời Duyệt có một chi tiết nho nhỏ, đó là mỗi khi em tỏ thái độ xem thường hoặc không vui, lông mày bên phải sẽ hơi nâng lên một chút khi nói. Mà 200 người trước mắt này, thậm chí ngay cả chi tiết nhỏ như vậy cũng giống y hệt.
"Ha ha ha ha."
Một tiếng cười yêu kiều kiêu ngạo truyền đến từ sâu trong động, Hứa Ấu Diên và các Thời Duyệt cùng nhìn về phía nơi sâu trong động.
Nơi sâu trong động có một mạng nhện trắng khổng lồ, trên mạng nhện là một cô gái đang lười biếng nằm nghiêng, dáng người lả lướt tươi cười yểu điệu, âm thanh quanh quẩn trong động, quyến rũ mê người.
Khuôn mặt rất đáng yêu, chỉ là sau lưng lại có tám cái chân nhện sắc như lưỡi liềm, khiến người ta không tiêu hóa nổi, không dám nhìn lần thứ hai.
Hứa Ấu Diên nhìn ba chữ "Yêu Nhền Nhện" trên đầu cô gái, xem ra kẻ vác Đường Tăng đến động Bàn Tơ cũng chính là vị này.
Yêu Nhền Nhện cười một hồi, sau đó nói:
"Ta vẫn nghe nói Tôn Ngộ Không có hỏa nhãn kim tinh phân biệt được vạn vật trên thế gian, thật ra rất muốn nhìn xem hỏa nhãn kim tinh này rốt cuộc có lợi hại như trong truyền thuyết hay không. Nếu ngay cả sư phụ của mình cũng không nhận ra, chắc hẳn hỏa nhãn kim tinh chẳng qua chỉ là hư danh, đêm nay ta đành ăn thịt Đường Tăng vậy."
Yêu Nhền Nhện nói xong, Hứa Ấu Diên nhìn lên nhắc nhở của hệ thống vừa xuất hiện trên vách động, lời nhắc nhở này hơi dài.
【Hệ thống nhắc nhở: Không sai, đồng đội của bạn đang nằm trong số 200 người trước mặt, nhưng 199 người còn lại đều có các đặc điểm ngoại hình, đặc điểm tính cách, thậm chí là ký ức giống hệt đồng đội của bạn.
Còn bạn không thể có bất kì sự tiếp xúc cơ thể nào với đồng đội của mình, chỉ có thể tìm ra cô ấy bằng cách hỏi chuyện.
Đếm ngược năm phút, bắt đầu】
Hứa Ấu Diên phát hiện dường như chỉ có cô nhìn thấy lời nhắc nhở này, lời nhắc nhở nằm ở phía sau các Thời Duyệt, 200 Thời Duyệt đều không nhìn lên, có nghĩa là Thời Duyệt có thể không nhìn thấy.
Thời Duyệt phát hiện sự chú ý của cô đã chuyển đến nơi khác: "Chị đang nhìn gì thế?"
Hứa Ấu Diên dời tầm mắt về, dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, ngồi xuống đất.
Xem ra ải này không thể cứng rắn vượt qua, dù đánh chết Yêu Nhền Nhện thì cũng có lẽ sẽ chẳng được trò trống gì, chỉ có thể dựa theo nhắc nhở của hệ thống, tìm ra Thời Duyệt trong số 200 tên kia.
Đồng hồ đếm ngược màu đỏ xuất hiện ở chính giữa Hứa Ấu Diên và các Thời Duyệt, tích tắc, đếm ngược từng giây.
Lúc này, trên đầu 200 Thời Duyệt xuất hiện những con số, mà trong tay Hứa Ấu Diên xuất hiện một bàn phím số lơ lửng giữa khoảng không.
【Hệ thống nhắc nhở: Nhập số của đồng đội bạn muốn đối thoại, sau khi bạn chọn xác nhận, những đồng đội mang số hiệu khác sẽ bị cấm nói. Bạn có thể đối thoại cùng đồng đội đã chọn, thời gian cho mỗi lần đối thoại ít hơn hoặc bằng thời gian còn lại.
Xin hãy lưu ý, nếu đồng đội của bạn chủ động nói số của mình, hoặc có bất kì ngôn ngữ hay hành động nào để ám chỉ số hiệu của mình, nhiệm vụ sẽ lập tức thất bại.】
Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt đều có thể nhìn thời lời nhắc nhở này.
Có thể thấy Thời Duyệt vốn định nhân cơ hội nói số của mình, nhưng bị nhắc nhở của hệ thống chặn lại.
"Được rồi Hứa Ấu Diên." Các Thời Duyệt nói, "Nhanh đặt câu hỏi đi, em tin chị có thể tìm được em."
Thời Duyệt có vẻ rất tự tin, là vì cô không nhìn thấy lời nhắc nhở xuất hiện phía sau mình, các Thời Duyệt không chỉ giống nhau như đúc, mà còn có ký ức và tính cách y hệt nhau, thật ra nói một cách tương đối, tất cả đều thật sự là Thời Duyệt.
Cảnh tượng này thật ra chính là sao chép ra 199 Thời Duyệt, Hứa Ấu Diên còn rất tò mò về kỹ thuật này, rốt cuộc đã được thực hiện như thế nào.
"Hứa Ấu Diên?" Các Thời Duyệt phát hiện Hứa Ấu Diên rõ ràng không tranh thủ thời gian lên tiếng đặt câu hỏi, vẫn ngồi dưới đất không biết đang nghĩ về chuyện gì, có chút hoang mang, thậm chí có vẻ như trong lòng đã có dự tính không biết đến từ đâu. Thời gian biến mất từng giây, Thời Duyệt không khỏi nhắc chị:
"Nhanh hỏi đi."
"Đừng vội, chị đang nghĩ xem nên hỏi gì, ừm...vậy đi." Hứa Ấu Diên căn bản không nhìn bàn phím số, ngón tay nhanh nhẹn tùy ý gõ bừa một con số trên bàn phím, bấm nút xác nhận, số 123, "Lại đây trả lời câu hỏi của chị."
Sau khi Hứa Ấu Diên chọn số 123, tất cả các Thời Duyệt khác đều biến thành màu xám, không thể nói chuyện cũng không thể cử động, giống như đang ở trạng thái tạm thời thoát game.
Thời Duyệt số 123 nhìn Hứa Ấu Diên, chuẩn bị sẵn sàng bước vào bài kiểm tra độ ăn ý siêu khó cùng Hứa Ấu Diên, nhưng không thể ngờ rằng Hứa Ấu Diên lại hỏi:
"Em tên gì?"
Thời Duyệt số 123: "..."
"Nhanh lên, trả lời chị, em tên là gì."
"Hứa Ấu Diên, chị đang đùa em à?"
"Không trả lời thì quay lại đi." Hứa Ấu Diên bấm nút kết thúc, lại tùy tiện bấm một con số khác, Thời Duyệt số 64, vẫn hỏi vấn đề cũ, em tên gì.
Thời Duyệt số 64 tựa như vẫn còn ký ức vừa bị hỏi câu này, có cảm giác khó chịu vì bị trêu, nhưng cũng không có cách nào để phản kháng Hứa Ấu Diên, chỉ có thể thành thật trả lời:
"Em tên là Thời Duyệt."
Sau khi nhận được câu trả lời này, Hứa Ấu Diên hỏi càng điên hơn: "Năm nay em bao nhiêu tuổi?"
Thời Duyệt số 64 từ từ nhắm mắt lại, tựa như đang tiêu hóa nỗi xúc động muốn cho Hứa Ấu Diên ăn đòn ngay tại chỗ, sau đó ngẩng đầu, mỉm cười nói: "Cô, năm nay cháu hai mươi ba tuổi."
"Tốt."
Dù Thời Duyệt số 64 rất nghe lời cũng rất hợp tác, Hứa Ấu Diên vẫn không hề quyến luyến, nhanh chóng chọn kết thúc.
200 Thời Duyệt: "??"
Tất cả đều hoàn toàn không nhìn ra Hứa Ấu Diên dùng kịch bản gì lúc này, ngay cả Yêu Nhền Nhện nằm một bên như chỉ muốn xem trò vui nói ít lời chọc ngoáy cũng bắt đầu nghi hoặc nhắc nhở cô:
"Ngươi chỉ còn lại bốn phút, ngươi xác định sẽ không hỏi mấy vấn đề có dinh dưỡng hơn sao?"
"Suỵt, nhện con đừng nói chuyện, nằm yên đó."
Lúc này Hứa Ấu Diên vẫn mang vẻ ngoài Tôn Ngộ Không, lúc nghiêm túc có một loại khí thế uy nghiêm và mạnh mẽ toát ra, không chịu nổi mắng Yêu Nhền Nhện, Yêu Nhền Nhện mất hứng "hừ" một tiếng, cũng không nói gì thêm, thành thật tiếp tục xem Hứa Ấu Diên biểu diễn.
Hứa Ấu Diên lại chọn số 1 đi lên trả lời câu hỏi:
"Chuyên ngành đại học của em là gì?"
"Nhận dạng mẫu và hệ thống trí tuệ, là một nhánh của trí tuệ nhân tạo."
"Em về nước khi nào?"
"Mùa hè năm ngoái."
Hứa Ấu Diên khẽ gật đầu, những chuyện này cô đều biết, đã nghe Thời Dã kể, đây căn bản là sự thật hai người đều rõ.
Ẩn trong 199 người đang bất động còn lại, Thời Duyệt thật vẫn có thể nghe được cuộc đối thoại trên kia, cũng có thể nhìn thấy tình cảnh nơi này.
Cô chợt nhận ra Hứa Ấu Diên đang gài bẫy, mà thứ cái bẫy này muốn bắt không phải hệ thống cũng không phải lỗ hổng nào đó trong nhiệm vụ, mà là cô --- Thời Duyệt thật.
Sau khi hỏi mấy vấn đề cơ bản, Hứa Ấu Diên quả nhiên tiếp tục hỏi vấn đề về nước:
"Vậy lí do em về nước là gì? Chỉ vì hiện tại khởi nghiệp ở trong nước có triển vọng hơn?"
"An ninh trong nước cũng tốt hơn, ở nước ngoài không thể ra ngoài một mình vào buổi tối, kể cả ban ngày đi đến một số địa phương vắng vẻ cũng cần đi cùng người khác, chị em và bố mẹ em đều lo lắng..."
Hứa Ấu Diên: "Chị thấy em muốn nói lại thôi, có phải còn lí do gì khác không?"
Hứa Ấu Diên hệt như đang thẩm vấn phạm nhân, có chút khí thế hùng hổ dọa người, Thời Duyệt số 1 không hiểu sao có vẻ hào hứng, vô ý nghe theo Hứa Ấu Diên trả lời:
"Chị nói rất đúng, còn có một nguyên nhân."
"Là gì?"
Thời Duyệt thật bị cấm nói toát mồ hôi trán.
Nhà ngươi đừng có nói lung tung! Bây giờ không phải thời cơ tốt nhất hiểu không! Hơn nữa có nói thì cũng phải là tự ta nói với Hứa Ấu Diên! Khi nào phải cần người khác mở miệng giúp!
Thời Duyệt hết sức lo lắng số 1 bị hỏi sẽ phanh phui tất cả tâm tư của mình, cô thật vất vả cố gắng mới có được nhịp điệu khó có được như bây giờ, mà quan hệ của hai người hiện giờ đang ở trong giai đoạn không vững bền cho lắm, cô và Hứa Ấu Diên đều có thể cảm nhận được sự băn khoăn mong manh nhưng kỳ diệu giữa mình và đối phương.
Hiện tại không phải thời điểm tốt nhất để tiến một bước dài, số 1 kia đừng có nói lung tung!
Thời Duyệt không thể nói chuyện cũng không thể cử động, chỉ có thể bắn ánh sáng chết người từ nơi sâu nhất trong nội tâm về phía số 1!
Hứa Ấu Diên cũng đang nhìn chằm chằm vào Thời Duyệt số 1.
Thời Duyệt số 1 suy nghĩ một lát, tựa như nghĩ đến một chuyện ấm áp, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên nói:
"Để thực hiện một ước mơ, một ước mơ đã theo đuổi từ rất lâu."
Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt đều không ngờ Thời Duyệt số 1 lại có thể đưa ra câu trả lời như vậy, hoàn toàn là lời Thời Duyệt thật sẽ nói.
Để thực hiện một ước mơ.
Ngồi trên tấm thảm trong phòng khách ở nhà mình, hai mắt Thời Duyệt hơi ẩm ướt, Thời Duyệt số 1 đã nói ra suy nghĩ tận sâu trong đáy lòng cô.
Hứa Ấu Diên nhận được câu trả lời này không đưa ra một lời bình luận nào, chỉ khẽ cúi đầu xuống, muốn che giấu đôi má đã ửng hồng.
Thật ra cô có thể không cần che giấu, vì lông vàng của Tôn Ngộ Không đã có thể giấu kín tất cả tâm tình.
Hứa Ấu Diên lại bấm ngẫu nhiên một con số, 67.
Đây mới là số hiệu của Thời Duyệt thật.
Thời Duyệt đã có thể cử động và nói chuyện, nhưng cô biết mình không thể đưa ra bất kì gợi ý nào, nếu không nhiệm vụ lần này sẽ thất bại.
Thế nhưng cô vẫn rất vui, không nghĩ là Hứa Ấu Diên cuối cùng vẫn thật sự gọi mình lên.
Định mệnh này...
Tim Thời Duyệt đập thình thịch, khi tất cả những người xung quanh đều biến thành màu xám, bản thân cô tươi sáng xinh đẹp như thể chính là người định mệnh được Hứa Ấu Diên lựa chọn!
Hứa Ấu Diên hỏi: "Chị nhớ em từng nói em đã nhảy lớp lên cấp hai."
"Đúng." Thời Duyệt trả lời.
"Nhưng chị nhớ lúc học cấp hai em còn đến nhà chị học thêm..." Hứa Ấu Diên nhìn thẳng vào Thời Duyệt, như thể không muốn bỏ sót bất kì một chi tiết nào trên khuôn mặt của em.
"Một thần đồng nhảy lớp, tại sao phải đến nhà chị học thêm? Vậy em lúc đó, thật sự cần học thêm sao?"
Câu hỏi quanh co này đâm thẳng vào tim Thời Duyệt, trước ánh mắt dò xét chăm chú của Hứa Ấu Diên, Thời Duyệt cũng không bối rối, thậm chí hỏi ngược lại:
"Chị hỏi những vấn đề này, liệu thật sự có thể giúp chị tìm được em không?"
Hứa Ấu Diên tiếp lời rất nhanh: "Em không cần quan tâm, tất nhiên chị có cách của chị để tìm ra Thời Duyệt thật. Nhưng cách này có hiệu quả hay không, cần dựa vào lời nói thật của em."
Thời Duyệt cười ha ha: "Vậy sao chị biết em đang nói thật hay nói dối?"
"Ừm, chị biết." Hứa Ấu Diên vẫn cực kì chắc chắn, "Vì thế, em nhất định không thể nói dối."
Lần đầu tiên Thời Duyệt rơi vào mê võng của Hứa Ấu Diên, lúc này cô thật sự không nghĩ ra Hứa Ấu Diên đang tính toán làm gì.
Còn lại hai phút bốn mươi giây.
"Em còn nghi vấn gì nữa không? Oắt con số 67." Hứa Ấu Diên nói, "Nếu không còn nghi vấn nào khác, vậy ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của chị. Một thần đồng nhảy lớp được học ở lớp chuyên thực nghiệm khoa học kỹ thuật, tại sao còn cần chị dạy thêm?"
Thời Duyệt bĩu môi, chỉ có thể thành thật trả lời:
"Ban đầu tìm chị học thêm là vì phải đến môi trường mới, chưa làm quen được, vì thế thành tích cũng không theo kịp. Hai năm học thêm ở nhà chị, nửa năm đầu tiên em đã đuổi kịp tiến độ của các bạn, em còn đứng thứ nhất hai lần, bố mẹ em cũng rất hài lòng. Về sau..." Ánh mắt Thời Duyệt thoáng lóe lên, nhưng cô cũng không có ý định nói dối, "Cũng là tự em thích. Dù sao đến chỗ chị học thêm có hiệu quả rất tốt, bố mẹ và chị em đều yên tâm. Hơn nữa ở nhà bố mẹ luôn giám sát em, không cho xem cũng không cho chơi, vẫn là đến nhà chị thích hơn, chỉ cần làm bài tập, chị cũng bận việc khác, mặc kệ em, em có thể làm việc em thích."
Hứa Ấu Diên thật sự oan uổng: "Chị mặc kệ em lúc nào? Lần nào em đến chị chẳng giảng bài từ đầu đến cuối một lần cho em? Chị đã giúp em làm được tất cả các bài kiểm tra và tiêu điểm kiến thức có được không?"
"Đúng rồi, chỉ là những tiêu điểm kiến thức chị nói, em đã biết từ lâu rồi."
Nghe được đáp án thật, Hứa Ấu Diên có chút giận: "Thì ra em đều biết, vậy đến nhà chị để hóng gió à?"
Thời Duyệt cười, chợt nghiêm túc: "Cũng không hẳn là vậy. Đương nhiên còn có nguyên nhân khác, em thích bầu không khí ở nhà chị, thích... cảm giác ngồi cùng chị trước bàn học làm bài tập. Nhưng lúc đó chị đã học đại học rồi, không có nhiều chuyện để nói cùng đứa nhóc như em, chỉ có em vất vả viết bài đọc sách giáo khoa gì gì đó. Chị còn chơi game và vẽ tranh nhiều hơn được không?"
Hứa Ấu Diên: "Làm sao? Còn không phải làm việc nghiêm chỉnh à? Những việc đó đều là công việc tương lai của chị, chị cũng không thể lười được."
"Được rồi Hứa Ấu Diên, đừng nói chuyện nhà nữa, chị