Đến khi chị muốn bắt đầu lại một lần nữa, em sẽ bắt đầu lại cùng chị.
.
Ra khỏi bối cảnh, trở về phòng của Thời Duyệt, hai người từ Đường Tăng và Tôn Ngộ Không biến về thành hai bạn gấu trúc múp míp. Một bạn gấu trúc có một chú Corgi đi theo, bạn gấu trúc còn lại đang đội một con thỏ béo trên đầu.
Ao nước giữa phòng vẫn tỏa ra tiên khí, cây hoa anh đào được trồng bên ao đang thả từng cánh hoa màu hồng phấn rơi xuống.
Hứa Ấu Diên đi đến bên cạnh ao, bỗng nghiêm túc quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt Thời Duyệt nói: "Thời Duyệt, em biết không? Chúng ta --- giải quyết chủ đề mạo hiểm rồi!"
Thời Duyệt vẫn đang suy nghĩ về ý nghĩa trong những câu hỏi của Hứa Ấu Diên, bị chị nghiêm túc nhìn, có chút chột dạ và căng thẳng, cho đến giây sau đó Hứa Ấu Diên vui vẻ như một em bé trong nhà trẻ, Thời Duyệt chỉ ước gì có thể cho chị một móng vuốt:
"Chị bị hâm à, em còn tưởng chị muốn nói gì."
Tâm trạng của Hứa Ấu Diên rất tốt, nói muốn vào cửa hàng mua ít pháo hoa chúc mừng.
Kết quả là khi mở cửa hàng nhìn một vòng, pháo hoa rẻ nhất cũng có giá sáu mươi nghìn đồng tiền vàng, thật sự đau thịt, Hứa Ấu Diên hết sức thực tế từ bỏ.
Nhưng khi đang định đóng cửa hàng, phát hiện rõ ràng còn một loại pháo chỉ có giá một nghìn, cô vui vẻ mua, nói muốn treo ở cửa phòng Thời Duyệt để náo nhiệt một chút, nhưng bị Thời Duyệt ngăn lại.
"Đừng nhiễu nữa, phần thưởng qua ải của chị đến rồi kìa, lần này còn phong phú hơn nhiều so với hòm bảo vật qua ải lần trước, còn không mau xem thử."
Vừa nghe phần thưởng đã đến, Hứa Ấu Diên lập tức đưa pháo cho Thời Duyệt, chạy đi mở hòm bảo vật.
Thời Duyệt liền tiện tay ném pháo đi, mở giao diện cửa hàng, mua năm mươi quả pháo một trăm nghìn đồng tiền vàng, đủ loại hình vẽ, đoán chừng cũng đủ để Hứa Ấu Diên chơi.
"Người chơi 'Nothing' thân mến, cảm ơn bạn đã tham gia cuộc phiêu lưu giai đoạn ba của chủ đề mạo hiểm mùa giải 2035, chúc mừng bạn đã qua ải và đạt được hòm bảo vật qua ải! Xin hãy kiểm tra và nhận thưởng kịp thời, tận hưởng thành quả của thắng lợi."
Quả nhiên phần thưởng lần này nhiều hơn và phong phú hơn lần trước.
Ngay cả bề ngoài cũng xa hoa hơn, có ánh vàng rực rỡ, rơi xuống đất cũng tạo hố sâu hơn.
Hứa Ấu Diên không thể chờ được, mở hòm bảo vật, trong hòm có năm trăm nghìn đồng tiền trò chơi, một đạo cụ hiếm, một phương tiện truyền thuyết, và một hộp quà truyền thuyết siêu xa hoa.
Vật phẩm trong hộp quà truyền thuyết lộng lẫy lần trước đã có thể bán được gần hai mươi nghìn trên Caps, "hộp quà truyền thuyết siêu xa hoa" lần này sẽ được bao nhiêu đây...
Bị cái nghèo thử thách, Hứa Ấu Diên chỉ nghĩ đã rất xúc động, cô tựa vào hộp quà chuẩn bị tâm lý một lúc lâu. Không phải chuẩn bị tâm lý để mở ra vật phẩm kém cỏi, mà là sợ sẽ mở được vật phẩm quá mạnh, không chịu nổi.
"Hứa Ấu Diên..." Thời Duyệt khuỵu gối bên cạnh chị, lắc lắc cái đuôi lông xù, khó chịu nói, "Dù nói thế nào thì chị cũng là đại thần một thời nha, còn từng được xếp vào danh sách giàu có rồi, sao lại không có tiền đồ thế này? Không phải chỉ là một hộp quà thôi hả?"
Hứa Ấu Diên nhìn em bằng ánh mắt khinh bỉ: "Vung tay một phát tiêu mấy nghìn đồng tiền vàng như em căn bản không hiểu nỗi khổ của dân chúng dưới đáy như chị. Không nói nữa, bây giờ chị phải mở hộp quà, nhanh chúc chị có thể mở được đồ quý đi."
"Sao chị ham tiền vậy?"
"Làm sao? Lẽ nào em không muốn chị mở được đồ tốt rồi đưa em đi chơi à?"
Một câu của Hứa Ấu Diên đã thuyết phục được Thời Duyệt, hai mắt Thời Duyệt lập tức phát sáng: "Đưa em đi chơi, chị nói thật ư?"
"Đương nhiên là thật rồi, không phải lần trước chị đã nói với em rồi à? Nói được tất nhiên sẽ làm được."
Thời Duyệt lập tức nắm chặt hai tay của chị, mười ngón đan vào nhau.
Hứa Ấu Diên: "Làm...làm gì thế?"
"Truyền tất cả may mắn của em cho chị, chị nhất định có thể mở được vẻ ngoài tốt nhất!"
"Vẻ ngoài tốt nhất..." Chuyện vẻ ngoài Hứa Tiên lần trước vẫn làm Hứa Ấu Diên nhớ kỹ, lần này nên hỏi trước, tránh cho sau đó Thời Duyệt lại giận, "Thời Duyệt, trong lòng em, Tôn Ngộ Không và Đường Tăng có được tính là một đôi không?"
"...em không có sở thích này."
"Vậy được rồi, không còn chuyện khác."
Mô tả của hộp quà: "Chiến lợi phẩm vượt qua giai đoạn ba của chủ đề mạo hiểm mùa giải này, mở ra có thể nhận được: một lượng tiền vàng lớn, vẻ ngoài cực phẩm, trang bị cấp truyền thuyết và thẻ triệu hồi cấp thâm uyên."
Thật ra Hứa Ấu Diên không cần tiền vàng số lượng lớn cho lắm, ba vật phẩm kia chắc chắn đều có giá trị hơn tiền trong trò chơi.
Vẻ ngoài cực phẩm có thể bán lấy tiền, trang bị cấp truyền thuyết có thể sử dụng ở các bối cảnh sau.
Còn thẻ triệu hồi thâm uyên, nghe tên đã thấy tối tăm đáng sợ, chắc chắn không cùng loại với con thỏ béo trên đầu kia.
Nếu như có thể...
Hứa Ấu Diên vào phòng vệ sinh rửa tay sạch sẽ rồi trở lại, âm thầm cầu nguyện trước khi mở hòm, xin hãy cho tôi ba thứ không phải tiền vàng kia.
Đương nhiên nếu tiện, có thể cho tôi cả bốn...
Trong lúc âm thầm cầu nguyện, Hứa Ấu Diên mở hộp quà ---
"Núi vàng đồ sộ chứa hai triệu đồng tiền vàng" x 1
"Vẻ ngoài Mỹ Châu Đại Liêm" x 1
Hứa Ấu Diên: "...này."
Không có gì xảy ra.
Hứa Ấu Diên tức giận: "Không cho người ta thẻ triệu hồi thâm uyên thì thôi! Vẻ ngoài Mỹ Châu Đại Liêm là sao! Ai muốn cái thứ này! Giải thích đi!
Thời Duyệt ôm cây cười lớn: "Nhanh, Hứa Ấu Diên, mặc vẻ ngoài Mỹ Châu Đại Liêm cho em xem thử đi. Vẻ ngoài này có buff gì? Nổ tung tóe?"
"Im miệng, không được nói nữa, chị sắp nôn mất." Hứa Ấu Diên không dám nhìn vẻ ngoài kia thêm, trực tiếp ném vào trong hòm vật phẩm, lát nữa offline sẽ lập tức đăng lên Caps bán!
May mắn là hòm bảo vật còn có thẻ đạo cụ hiếm và thẻ phương tiện truyền thuyết để bù đắp tinh thần.
Hứa Ấu Diên cảm thấy vận may của mình lần này thật sự quá tệ, không thích hợp để tiếp tục mở đạo cụ, đợi cô tắm rửa sạch sẽ tẩy độc toàn thân rồi sẽ mở hai tấm thẻ này sau, không chừng có thể mở được đồ tốt.
"Nhanh cho chị xem hộp quà của em có gì." Hứa Ấu Diên nóng lòng muốn Thời Duyệt mở hòm bảo vật của em.
Thời Duyệt hoàn toàn không để ý nhiều như Hứa Ấu Diên, nói mở liền mở, mở một mạch tất cả ---
Năm trăm nghìn đồng tiền trò chơi, đạo cụ hiếm "tay cầm sửa chữa" x 1, phương tiện truyền thuyết "phi thuyền dưới nước" x 1.
Mở hộp quà truyền thuyết siêu xa hoa ---
Vẻ ngoài cực phẩm "Yêu Nhền Nhện" x 1
Thẻ triệu hồi thâm uyên "Khủng long bạo chúa đã từng thống trị Trái Đất" x 1
Quả nhiên vận may của Thời Duyệt tốt hơn cô rất nhiều, Hứa Ấu Diên hâm mộ hết sức.
Tay cầm sửa chữa có thể sửa chữa các đạo cụ và phương tiện bị hư hại, sẽ không còn tình trạng xe hỏng giữa đường không thể dùng tiếp chỉ có thể đi bộ, rất thực dụng.
Phi thuyền dưới nước, nếu vào bối cảnh dưới nước, là phương tiện phá vỡ mọi quy luật.
Mà thẻ triệu hồi thâm uyên lại có thể triệu hồi được một con khủng long bạo chúa! Là một người yêu thích khủng long, T-rex là chúa tể không thể thay thế đối với Hứa Ấu Diên, có được T-rex thật sự là điều quá may mắn...
Thế nhưng Hứa Ấu Diên cũng không thể hiện tâm tư này ra ngoài, nếu không với tính cách của Thời Duyệt, không chừng sẽ tặng những thứ kia cho cô.
Cô muốn dùng đôi tay và vận may của mình để đạt được những thứ mình muốn.
"Vẻ ngoài Yêu Nhền Nhện à."
Thời Duyệt không có ý nghĩ đặc biệt khác về T-rex, chỉ tập trung vào vẻ ngoài:
"Em còn tưởng là vẻ ngoài Tôn Ngộ Không chứ, nếu là vẻ ngoài Tôn Ngộ Không thì đáng giá hơn rồi. Hứa Ấu Diên, khi nào chị đi bán vẻ ngoài Mỹ Châu Đại Liêm, có thể tiện mang luôn vẻ ngoài Yêu Nhền Nhện này đi bán hộ em không? Tiền bán được chúng ta để dành đi du lịch, thế nào? Hơn nữa nhóm chúng ta đã dũng cảm xông pha ba cửa ải nhưng chỉ mới team-building một lần, còn là đi ăn, lần này làm team-building có thể đi xa một chút, chị đã nghĩ muốn đi nơi nào chưa?"
"Tạm thời vẫn chưa nghĩ đến...vẻ ngoài Yêu Nhền Nhện không chừng rất có ích, còn có thể dệt mạng, em định cứ thế bán đi?"
"Ừ, bán." Thời Duyệt còn không buồn ngước mắt.
"Thật sự không biết lo xa..." Hứa Ấu Diên khẽ lẩm bẩm, nhưng vẫn bị Thời Duyệt nghe thấy:
"Vậy cũng là không biết lo xa? Chúng ta nên chú ý đến những thứ vừa có ích vừa đáng giá hơn, không phải sao? Tiếc là phần thưởng không thể nhận được lần thứ hai, nếu không em còn muốn mở lại, mở đến khi nào ra vẻ ngoài Tôn Ngộ Không mới thôi."
"Tai nhỏ mà thính thế. Được rồi, vậy chị cầm vẻ ngoài của em trước, đợi sau khi chị bán giúp em, nghĩ địa điểm rồi chúng ta ra ngoài chơi."
Thời Duyệt bắt đầu tràn đầy mong đợi: "Vâng!"
Hứa Ấu Diên nhìn đồng hồ, lại là hai giờ sáng.
"Ngủ sớm chút đi, tối nay cũng mệt quá rồi, nhất định là có thể ngủ ngon."
"Ừ..."
"Sao thế?" Khi sắp offline, Hứa Ấu Diên nhận ra Thời Duyệt vẫn chậm chạp không di chuyển.
Vừa trải qua một cuộc mạo hiểm kinh tâm động phách, lúc này sự hưng phấn của Thời Duyệt vẫn chưa giảm xuống, vẫn chưa muốn đi ngủ, càng không muốn phải chia xa Hứa Ấu Diên.
Cô hy vọng thời gian trong trò chơi có thể kéo dài hơn một chút, thậm chí hy vọng thế giới trong trò chơi mới là hiện thực, cô có thể ở bên Hứa Ấu Diên thật lâu thật lâu, không cần offline không cần tách rời.
Nhưng không có cách nào, trò chơi rốt cuộc vẫn là trò chơi, thế giới hư cấu luôn luôn là hư cấu.
"Không có gi." Thời Duyệt đứng bên Hứa Ấu Diên, quyến luyến không nỡ nói: "Em offline đây, ngủ ngon, Hứa Ấu Diên."
"Ngủ ngon."
Ngay khi Hứa Ấu Diên sắp offline, năm mươi quả pháo hoa được bắn lên bầu trời, xuyên qua nóc phòng Thời Duyệt, nổ tung thành vô số sắc màu rực rỡ giữa các vì sao.
Mỗi quả pháo hoa sau khi nổ sẽ thả xuống tia lửa, biến thành từng đàn bướm hay những chiếc lá và cánh hoa rơi...căn phòng vốn đã rất đẹp giờ càng thêm kỳ ảo và mỹ lệ.
Hứa Ấu Diên dừng bước trước cảnh đẹp này, nhớ về một mùa hè năm nào đó khi mình vẫn là sinh viên, cô đã tha hương đến nơi đất khách quê người một mình, cùng hàng vạn người xa lạ ngắm nhìn màn biểu diễn pháo hoa nổi tiếng.
Sự rung động do màn pháo hoa kia mang đến vào khoảnh khắc đó một lần nữa trở lại trong tâm trí của Hứa Ấu Diên, đêm hôm ấy khi bầu trời được trải đầy pháo hoa, dường như Trái Đất không còn là Trái Đất, mà là trung tâm rực rỡ nhất của vũ trụ.
Năm ấy cô mới hai mươi tuổi, tất cả sự nghiệp đều chưa cất bước, mọi chuyện sau này đều chưa từng xảy ra, cô chỉ là một người sẵn sàng đi đến nơi xa xôi để ngắm nhìn cảnh đẹp đã mong chờ từ lâu.
Chưa từng phải lo trước lo sau, chưa cần suy nghĩ ngày mai mình xin nghỉ ê-kíp dự án phải làm thế nào, thậm chí năm ấy còn chưa biết Tiểu An, trẻ hơn Thời Duyệt bây giờ, vẫn đắm chìm trong mơ ước mờ mịt về cuộc sống tương lai.
Chỉ trong nháy mắt, hơn mười năm đã trôi qua...
"Sao thế?" Thời Duyệt chọn bắn pháo hoa lúc chị chuẩn bị offline vì muốn cho chị một bất ngờ, không biết rằng bất ngờ còn chưa thấy đâu, lại phát hiện hai mắt Hứa Ấu Diên đã đỏ hoe, Thời Duyệt cũng rối bời.
"Không sao, cảm ơn em, thật sự đẹp lắm." Hứa Ấu Diên là một người thường thể hiện tính cách nóng nảy, nhưng cũng là người có tình cảm sâu sắc bên trong.
Chúc nhau ngủ ngon một lần nữa, lúc này Hứa Ấu Diên thật sự offline.
Không biết Hứa Ấu Diên đã ngủ chưa, Thời Duyệt vẫn trôi nổi trong bể bơi, nhìn cảnh sông tĩnh lặng ban đêm.
Bỗng nghĩ đến điều gì, Thời Duyệt ra khỏi nước, không lau khô nước trên người, mà lập tức chạy đi lấy điện thoại.
Mở nhóm Wechat "Hôm nay cũng là bố của nhà ngươi", phát hiện hai người còn lại trong nhóm đã không nói chuyện mấy ngày.
Hai người này nói rất nhiều, mặc dù quen biết nhau qua Thời Duyệt, nhưng bình thường cãi nhau đấu võ mồm không ít, có lúc ầm ĩ liền ầm ĩ ra cả nghìn tin nhắn thoại, từ sáng đến tối, từ đêm đến sáng mới ngừng. Thời Duyệt cảm thấy mình đã ngủ rất ít, mà hai vị này dường như còn không cần ngủ.
Dường như trong khi Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên đang bận bịu vượt ải, hai người này đã đột nhiên biến mất cùng lúc.
Nhưng A Thấu là một biên kịch, thường xuyên đi khắp nơi sưu tầm tư liệu, đôi khi còn chạy vào rừng sâu núi thẳm, cả tháng không có internet cũng là chuyện bình thường.
Còn Alpha Mạnh Nhất Quả Đất là một hacker chuyên nghiệp. Không cần làm việc đúng giờ, thường xuyên có những vị quyền lực trong giới kinh doanh hay thậm chí là các lãnh đạo cấp cao trong giới chính trị tìm cô ấy giải quyết những việc cơ mật, phải ký tên cam kết giữ bí mật, đừng nói là một tháng, cả một năm không thấy đâu cũng rất có khả năng.
Vì thế Thời Duyệt cũng không nghĩ nhiều, kể lại tất cả mọi chuyện diễn ra giữa mình và Hứa Ấu Diên trong động Bàn Tơ, từ đầu đến cuối, không bỏ sót bất kì một chi tiết nào, bằng hơn sáu mươi tin nhắn thoại.
Nghĩ xem khi nào hai người kia có thời gian thấy được, khi nào sẽ bày mưu tính kế giúp cô, cùng nhau nghiên cứu những tâm tư giấu sau những chi tiết rất nhỏ ấy.
Chưa đến hai phút sau khi sáu mươi tin nhắn thoại này được gửi đi, A Thấu đã trả lời bằng sáu dấu chấm tròn.
"Anh Duyệt, chị Duyệt, bà nội Duyệt, hơn nửa đêm chị bị trúng gió gì thế?" Giọng của A Thấu có vẻ hơi mệt, nhưng dường như vẫn chưa ngủ, "Sáu mươi tin nhắn thoại, mỗi tin đều năm mươi chín giây, chị muốn đoạn tuyệt với ai đấy?"
Sau khi A Thấu xuất hiện, Alpha cũng nhắn lại, là một emoji tự vẫn.
Thời Duyệt: "Tôi còn tưởng hai cậu không có ở đây."
"Thật ra tôi rất muốn không