Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Nữ Quỷ Trong Sa Mạc (3)


trước sau

“Oán khí mãnh liệt như vậy! Mẹ kiếp, hít một hơi rồi.” Tứ Bảo nói xong, âm thầm vận chuyển cương khí, hắt xì hai cái, đem oán khí đẩy ra bên ngoài cơ thể.

Chờ ngọn lửa linh phù biến thành màu sắc bình thường, Diệp Thiếu Dương lúc này mới ném linh phù xuống, lập tức từ trong ba lô lấy ra một cái bát to, hòa một bát nước bùa, bảo Tào Vũ cùng binh sĩ uống vào, sau khi uống vào, trên trán Tào Vũ chảy ra mồ hôi, lau một lần, nhất thời nghi hoặc nói: “Diệp tiên sinh, trời lạnh như thế, vì sao sẽ đổ mồ hôi?”

“Không đổ mồ hôi làm sao ép ra oán khí hai người hít vào trong cơ thể.”

Sau khi lên xe, bật điều hòa một lúc, trên thân bốn người mới dần dần ấm áp một chút, binh sĩ có chút dại ra nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Vị này… Có phải âm dương tiên sinh hay không.”

“Không nên hỏi, thì không cần hỏi.” Một câu của Tào Vũ khiến hắn ngậm miệng.

Qua Qua có chút ủy khuất nói: “Lão đại ngươi bây giờ hẳn là tin rồi chứ, không phải ta cố ý khiến cô ta hồn phi phách tán, trong cơ thể cô ta không biết có cái gì, hồn thể như là tự bạo, ta vừa đụng tới cô ta lập tức nát.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Đúng rồi, con quỷ đáng thương này là bị lợi dụng, cô ấy một con quỷ đã chết hai năm, cũng không có thù sâu hận lớn gì, trong cơ thể sao có thể sẽ có oán khí mạnh như vậy, cường độ oán khí vừa xong, cũng sắp vượt qua quỷ thủ rồi.”

Tứ Bảo nói: “Nhưng bản thân cô ấy cũng không giống như biết, tựa như là bị người ta khống chế cảm giác.”

Qua Qua khụt khịt, nói: “Lão đại, dưới thân ngươi có cái gì.”

Diệp Thiếu Dương vội vàng đứng dậy, ghé vào trên chỗ ngồi nhìn, phát hiện vị trí mình vừa ngồi có một bãi đen tuyền, vội vàng từ trong ba lô tìm được đèn pin, soi qua, là vết máu, dinh dính, còn chưa đọng lại.

Diệp Thiếu Dương dùng linh phù lau một chút, sau khi đốt lên, dùng cái mũi ngửi một chút, sau đó ném ra cửa sổ, nói: “Máu người!”

Tứ Bảo ngẩn ra, “Trên thân quỷ có máu người?”

Diệp Thiếu Dương tìm Tào Vũ đòi chút khăn tay, đem máu trên chỗ ngồi lau khô, bình tĩnh nói với Tứ Bảo: “Cậu nói không sai, cô ấy là bị người ta khống chế, máu này là của kẻ thi chú (làm phép), đây là tà thuật nào đó, dùng máu của mình hạ chú, khống chế quỷ hồn, sau đó lợi dụng tâm lý không phòng bị của chúng ta đối với nữ quỷ, đột nhiên làm khó dễ, khiến oán khí trong cơ thể bùng nổ ra đả thương người.”

Tào Vũ nghe xong, mồ hôi lạnh một lần nữa chảy xuống, lúng ta lúng1túng hỏi: “Hít vào oán khí này, có phải không tốt hay không?”

“Đâu chỉ không tốt, oán khí vào cơ thể, sẽ không ngừng xua tan dương khí trong cơ thể con người, chờ dương khí hết, người cũng sẽ chết, hơn nữa luồng hơi thở vừa rồi, cũng không phải oán khí tinh thuần, bên trong tựa như còn bỏ thêm cái gì, cái này không dễ phán đoán.”

Tào Vũ nghe hắn nói như vậy, trong đầu nghĩ lại còn sợ, lập tức hướng hắn nói lời cảm tạ.

Diệp Thiếu Dương lạnh như băng nói: “Tào tổng, tôi hiện tại người cũng đến rồi, mọi người đều trên một con thuyền, rốt cuộc có chuyện gì tôi không biết, hy vọng ông có thể nói cho tôi biết, các ông có phải đắc tội đám người vu sư hay không, hoặc là có bí mật gì tôi không biết?”

Tào Vũ giật mình, lắc lắc đầu, nói: “Diệp tiên sinh sao lại nói thế, Tào Vũ tôi dùng người thì không nghi ngờ người, hơn nữa ngay cả chân tướng cổ mộ cũng nói cho cậu rồi, sao có khả năng còn có điều giấu diếm, chúng tôi ngay cả5người thường cũng chưa từng đắc tội, càng đừng nói vu sư cái gì. Nếu có, tôi cũng không nhớ ra, tôi là không biết tình huống một chút nào.”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, phân tích: “Chuyện vừa xảy ra, không phải sự kiện ngoài ý muốn, nữ quỷ kia là bị người hạ nào đó huyết chú, sau đó mượn dùng chấp niệm của cô ấy, dẫn chúng ta mắc câu… Có thể hạ chú với sinh hồn, tuyệt đối không phải pháp sư bình thường, rất có thể là vu sư của tà phái nào đó, hơn nữa tuyệt đối là hướng đến chúng ta.”

Tào Vũ hít sâu một hơi, nói: “Cậu là nói, nữ
quỷ kia là gạt chúng ta?”

“Chấp niệm của cô ấy là thật, chỉ là bị lợi dụng, mới đầu tôi cũng chỉ tin tưởng cô ấy chỉ là quỷ hồn lạc đường, nhắm chừng kế hoạch của cô ấy còn chưa hoàn toàn thực thi, bởi vì cô ấy mở thiên tri, bị tôi truy hỏi nguyên nhân cái chết, bởi vậy mới ở dưới sự khống chế của người thi chú tự bạo linh hồn, miễn cho nói ra bí3mật không nên nói.” Nói đến đây thở dài, đáng thương cô nương kia, hồn phách ở nơi này đau khổ đợi hai năm, lại đổi lấy kết quả hồn phi phách tán…

Tào Vũ cùng binh sĩ kia vừa nghe, lập tức khẩn trương bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây. “Cậu là nói, người thi chú kia ngay tại phụ cận chúng tôi, có thể nhìn thấy nhất cử nhất động của chúng ta?”

“Cái này chưa chắc, nữ quỷ là hắn dùng máu của mình thi chú, thần thức nối liền, kẻ đó không cần ở đây, cũng có thể cảm giác được biến hóa, tám phần là người thi chú cảm giác được cô ấy mở thiên tri, sợ cô ấy nói ra nguyên nhân cái chết, bởi vậy mới dùng pháp thuật dẫn nổ hồn phách…”

Diệp Thiếu Dương nói xong, nhìn Tứ Bảo một cái, cười nhẹ, “Lại gặp được đối thủ mới rồi.”

Hắn sớm đã biết, một chuyến này tuyệt đối sẽ không thuận lợi, trong cổ mộ có thể nguy cơ bốn bề, nào ngờ lúc này vừa mới vào sa mạc, còn chưa vào cổ mộ, đã sớm gặp tình huống.

Tứ Bảo tựa3lưng vào ghế ngồi, nhìn Tào Vũ, nói: “Lãnh đạo tôi nói với ông, tôi nếu sớm biết tà môn như vậy, ông cho tôi bao nhiêu tiền tôi cũng không đến.”

Tào Vũ lập tức chắp tay, “Thật sự là đa tạ hai vị, vừa rồi nếu không phải các cậu, chúng tôi có thể đã phải nằm lại đây rồi.”

Qua Qua vỗ một phát ở trên cổ Diệp Thiếu Dương, nói: “Lão đại, vừa rồi nữ quỷ kia nói, cô ấy là bị người ta hại chết, đây là một cái manh mối nha.”

“Không sai, người hại chết cô ta, rất có thể chính là vu sư thi chú kia, nói như vậy, bố cục này, từ hai năm trước đã bắt đầu bố trí…”

Tứ Bảo cũng nghĩ một hồi, nói: “Tôi nghĩ đến một điểm, coi như là tin tức tốt, vu sư kia, khẳng định là không biết thực lực của chúng ta, bằng không cũng sẽ không dùng loại kế sách này.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, vừa rồi oán khí trong cơ thể nữ quỷ kia tuy mạnh, cũng chỉ có thể khiến pháp sư bài vị thiên sư trở xuống chịu đau khổ, đối5với mình mà nói không đáng kể chút nào, ngược lại khiến mình cảnh giác, phát hiện người thi chú tồn tại, nhắm chừng cái này không phải bổn ý của người thi chú.

Kẻ đó ban đầu muốn đối phó, có thể là Tào Vũ và đội khảo sát khoa học của ông ta.

Nhưng bây giờ khiến hắn lo lắng nhất là, kẻ thi chú này ở trong tối, đoàn người mình ở ngoài sáng, thế này có chút nguy hiểm.

“Hai vị, làm sao bây giờ?” Tào Vũ hỏi dò.

“Nếu kẻ thi chú này thực có mục đích gì, tám phần là có liên quan với cổ mộ, có lẽ hắn không muốn để chúng ta tìm được cổ mộ, chúng ta cũng không có biện pháp nào hay, tranh thủ sớm một chút tìm được cổ mộ, ép hắn hiện thân, bình thường đề phòng thêm chút là được.”

Suy nghĩ một phen, sau đó lại dặn nói: “Chuyện này đừng nói với bất luận kẻ nào, miễn cho dẫn tới khủng hoảng.”

Tào Vũ gật đầu nói: “Yên tâm, những người đó đều là không tin quỷ thần, nói với bọn họ cũng là vô dụng.”

Diệp Thiếu Dương hướng binh4sĩ nhìn một cái, Tào Vũ hiểu ý, nói: “Nghề nghiệp cùng thân phận của cậu ấy, khiến cậu ấy sẽ không nhiều lời dù một câu.”

Diệp Thiếu Dương vì thế ra lệnh quay đầu trở về.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện