Thức dậy vì giấc mơ đó khiến Nicolas Á Phong không thể nào ngủ lại được nữa.
Hắn ngồi trầm ngâm, ôm tấm ảnh cưới và sợi dây chuyền mặt ngọc mãi.
Từ sau khi Phương Tịch Lam đi, rất nhiều điều đã thay đổi.
Điển hình nhất là việc Nicolas Á Phong không đi bar nữa, không có những đêm sênh ca với phụ nữ khác nữa.
Và đặc biệt là hắn rất hay trầm ngâm.
Bản tính của hắn là một người hiếu chiến, hiếm khi ngồi một chỗ trầm ngâm suy nghĩ điều gì.
Nhưng từ sau khi vợ cũ mất, có những khi hắn trầm ngâm cả ngày, đêm thao thức ngủ không được cũng nằm đó trầm ngâm nghĩ về những kỷ niệm khi xưa với Phương Tịch Lam.
Đột nhiên một hình ảnh lóe qua trong đầu Nicolas Á Phong khiến hắn phải suy nghĩ.
Người phụ nữ và đứa bé gái hắn gặp lúc chiều cho hắn một cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ.
Lúc đầu hắn tán thưởng tài năng của Lusica vì cô là dị năng giả hệ chữa trị hiếm có của Đế Quốc, thậm chí còn là cấp SSS.
Nhưng sau khi nghe Gary nói cô ra chiến trường còn dẫn theo con của mình thì Nicolas Á Phong liền cảm thấy khó chịu, chiến trường là nơi nguy hiểm như thế nào? Sao có thể xuất hiện trẻ con được.
Nhưng sau khi nhìn thấy bé con, trái tim hắn lại xao xuyến.
Dù chỉ là lần đầu tiên gặp nhưng Nicolas Á Phong đã cảm thấy vô cùng yêu thích đứa bé ấy.
Bé con trắng trắng mềm mềm, vô cùng lễ phép lại đáng yêu.
Vốn dĩ hắn chưa bao giờ nhẹ nhàng với bất cứ đứa bé nào, nhưng bé con ấy là ngoại lệ.
Cô bé giống hắn một cách kỳ lạ.
Hơn nữa Lusica cũng đem lại cho Nicolas Á Phong một cảm giác quen thuộc.
Dù chỉ mới gặp lần đầu tiên thôi nhưng cũng khiến trái tim hắn bồi hồi xao xuyến.
Nicolas Á Phong bây giờ đã xác nhận được tình cảm của bản thân với Phương Tịch Lam.
Đương nhiên hắn sẽ không tùy tiện rung động với bất cứ người phụ nữ nào.
Nhưng sự quen thuộc đến từ Lusica khiến hắn phải nghi ngờ.
Các giác quan của dị năng giả rất nhạy bén, dị năng giả cấp càng cao thì linh cảm càng mạnh hơn nữa.
Huống hồ chi Nicolas Á Phong còn là dị năng giả toàn hệ SSS.
Hắn nghi ngờ rằng Lusica chính là người mà mình mong chờ bấy lâu nay.
Cô gái tóc trắng kia bỗng trùng với bóng hình thân thuộc từng ở bên hắn mười năm…
Đặc biệt là từ sau khi hắn thấy được ba nốt ruồi son phía sau gáy Lusica.
Trong những đêm hoan ca cùng với Phương Tịch Lam.
Nicolas Á Phong đã từng rất nhiều lần hôn lên ba nốt ruồi son phía sau gáy của cô.
Không thể có một sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy.
Không thể có người lại cùng một vị trí, cũng sở hữu ba nốt ruồi son ấy như Phương Tịch Lam được.
Nicolas Á Phong càng xác thực hơn nghi ngờ trong lòng mình.
Nhưng hắn không vội vàng kết luận ngay, hắn nghĩ mình cần thời gian để quan sát.
Để làm được điều đó, trước tiên phải kéo Lusica và bé con lại cạnh mình.
Sáng hôm sau, Nicolas Á Phong triệu Gary vào trong lều của mình.
“Gary, ngươi đi gọi người xây dựng một chiếc lều cạnh lều ta.
Lều phải được bọc titan, trang bị đầy đủ vật dụng, có bếp, giường ngủ phải được bọc nhung mềm mại.”
“Thượng tướng, binh sĩ chúng ta trước giờ đâu có nằm nhung? Ngài định xây lều cho vị tướng cấp cao nào sắp đến quân doanh của chúng ta sao?”
“Lều xây cho thượng tướng phu nhân tương lai của các ngươi.” Nicolas Á Phong nghiêm mặt nói, nhưng trong mắt lại chợt ánh lên ý cười nhẹ: “Đi làm đi, xây thật hoàn hảo và thoải mái, nhất định không được để nàng ấy ở cảm thấy khó chịu.”.
Tгu????ện ha????? Tì???? nga???? tгang chính ﹛ TгU???? Tгu????ện.????n ﹜
Gary bần thần đi ra khỏi lều của Nicolas Á Phong.
Thượng úy Jack thấy cậu đi ra với vẻ mặt như vậy thì liền thắc mắc hỏi.
“Gary, thượng tướng đại nhân lại vừa sai ngươi làm gì à?”
“Chúng ta sắp có thượng tướng phu nhân mới rồi.” Để lại một câu như vậy, Gary lẳng lặng đi mất.
“Hả?” Jack hoang mang: “Có chuyện gì vậy chứ?”
Bên này, Nicolas Á Phong đi đến nơi Phương Tịch Lam đang ở tạm, đó là lều của nữ quân y kế bên.
Lúc hắn đến thì cô đã đi sắc thuốc cho binh sĩ, chỉ còn một mình bé con ở lại trong lều.
Thấy hắn, bé con Phương Ái Niệm mừng rỡ chạy ra: “A, là chú đẹp trai hôm qua.” Cô bé hoàn toàn bị vẻ đẹp tựa thần linh của hắn làm cho say mê: “Chú ơi, hôm qua cảm ơn chú đã cứu Niệm Niệm cùng mami.”
Nicolas Á Phong ôm bé con vào lòng.
Cả người bé mềm mềm thơm thơm, ôm vào rất thoải mái khiến trong lòng của hắn như có một dòng nước ấm chảy qua.
Đáng yêu quá!
“Ừm, bé con hôm qua không sao chứ?”
“Dạ, Niệm Niệm không sao.” Cô bé cười hì hì, hai bím tóc trắng lắc qua lắc lại: “Chú ơi, hôm qua chú mạnh lắm á! Liếc mắt một cái mà quân địch tự động chém giết lẫn nhau luôn.”
Nicolas Á Phong có chút bất ngờ với thái độ của bé con.
Hắn không nghĩ rằng cô bé mới từng này tuổi mà đã biết về các loại sức mạnh.
Hơn nữa gan cũng